古诗词

杜秋娘诗

杜牧

京江水清滑,生女白如脂。jīng jiāng shuǐ qīng huá,shēng nǚ bái rú zhī。
其间杜秋者,不劳朱粉施。qí jiān dù qiū zhě,bù láo zhū fěn shī。
老濞即山铸,后庭千双眉。lǎo bì jí shān zhù,hòu tíng qiān shuāng méi。
秋持玉斝醉,与唱金缕衣。qiū chí yù jiǎ zuì,yǔ chàng jīn lǚ yī。
濞既白首叛,秋亦红泪滋。bì jì bái shǒu pàn,qiū yì hóng lèi zī。
吴江落日渡,灞岸绿杨垂。wú jiāng luò rì dù,bà àn lǜ yáng chuí。
联裾见天子,盼眄独依依。lián jū jiàn tiān zi,pàn miǎn dú yī yī。
椒壁悬锦幕,镜奁蟠蛟螭。jiāo bì xuán jǐn mù,jìng lián pán jiāo chī。
低鬟认新宠,窈袅复融怡。dī huán rèn xīn chǒng,yǎo niǎo fù róng yí。
月上白璧门,桂影凉参差。yuè shàng bái bì mén,guì yǐng liáng cān chà。
金阶露新重,闲捻紫箫吹。jīn jiē lù xīn zhòng,xián niǎn zǐ xiāo chuī。
莓苔夹城路,南苑雁初飞。méi tái jiā chéng lù,nán yuàn yàn chū fēi。
红粉羽林仗,独赐辟邪旗。hóng fěn yǔ lín zhàng,dú cì pì xié qí。
归来煮豹胎,餍饫不能饴。guī lái zhǔ bào tāi,yàn yù bù néng yí。
咸池升日庆,铜雀分香悲。xián chí shēng rì qìng,tóng què fēn xiāng bēi。
雷音后车远,事往落花时。léi yīn hòu chē yuǎn,shì wǎng luò huā shí。
燕禖得皇子,壮发绿緌緌。yàn méi dé huáng zi,zhuàng fā lǜ ruí ruí。
画堂授傅姆,天人亲捧持。huà táng shòu fù mǔ,tiān rén qīn pěng chí。
虎睛珠络褓,金盘犀镇帷。hǔ jīng zhū luò bǎo,jīn pán xī zhèn wéi。
长杨射熊罴,武帐弄哑咿。zhǎng yáng shè xióng pí,wǔ zhàng nòng yǎ yī。
渐抛竹马剧,稍出舞鸡奇。jiàn pāo zhú mǎ jù,shāo chū wǔ jī qí。
崭崭整冠佩,侍宴坐瑶池。zhǎn zhǎn zhěng guān pèi,shì yàn zuò yáo chí。
眉宇俨图画,神秀射朝辉。méi yǔ yǎn tú huà,shén xiù shè cháo huī。
一尺桐偶人,江充知自欺。yī chǐ tóng ǒu rén,jiāng chōng zhī zì qī。
王幽茅土削,秋放故乡归。wáng yōu máo tǔ xuē,qiū fàng gù xiāng guī。
觚棱拂斗极,回首尚迟迟。gū léng fú dòu jí,huí shǒu shàng chí chí。
四朝三十载,似梦复疑非。sì cháo sān shí zài,shì mèng fù yí fēi。
潼关识旧吏,吏发已如丝。tóng guān shí jiù lì,lì fā yǐ rú sī。
却唤吴江渡,舟人那得知。què huàn wú jiāng dù,zhōu rén nà dé zhī。
归来四邻改,茂苑草菲菲。guī lái sì lín gǎi,mào yuàn cǎo fēi fēi。
清血洒不尽,仰天知问谁。qīng xuè sǎ bù jǐn,yǎng tiān zhī wèn shuí。
寒衣一匹素,夜借邻人机。hán yī yī pǐ sù,yè jiè lín rén jī。
我昨金陵过,闻之为歔欷。wǒ zuó jīn líng guò,wén zhī wèi xū xī。
自古皆一贯,变化安能推。zì gǔ jiē yī guàn,biàn huà ān néng tuī。
夏姬灭两国,逃作巫臣姬。xià jī miè liǎng guó,táo zuò wū chén jī。
西子下姑苏,一舸逐鸱夷。xī zi xià gū sū,yī gě zhú chī yí。
织室魏豹俘,作汉太平基。zhī shì wèi bào fú,zuò hàn tài píng jī。
误置代籍中,两朝尊母仪。wù zhì dài jí zhōng,liǎng cháo zūn mǔ yí。
光武绍高祖,本系生唐儿。guāng wǔ shào gāo zǔ,běn xì shēng táng ér。
珊瑚破高齐,作婢舂黄糜。shān hú pò gāo qí,zuò bì chōng huáng mí。
萧后去扬州,突厥为阏氏。xiāo hòu qù yáng zhōu,tū jué wèi è shì。
女子固不定,士林亦难期。nǚ zi gù bù dìng,shì lín yì nán qī。
射钩后呼父,钓翁王者师。shè gōu hòu hū fù,diào wēng wáng zhě shī。
无国要孟子,有人毁仲尼。wú guó yào mèng zi,yǒu rén huǐ zhòng ní。
秦因逐客令,柄归丞相斯。qín yīn zhú kè lìng,bǐng guī chéng xiāng sī。
安知魏齐首,见断箦中尸。ān zhī wèi qí shǒu,jiàn duàn zé zhōng shī。
给丧蹶张辈,廊庙冠峨危。gěi sàng jué zhāng bèi,láng miào guān é wēi。
珥貂七叶贵,何妨戎虏支。ěr diāo qī yè guì,hé fáng róng lǔ zhī。
苏武却生返,邓通终死饥。sū wǔ què shēng fǎn,dèng tōng zhōng sǐ jī。
主张既难测,翻覆亦其宜。zhǔ zhāng jì nán cè,fān fù yì qí yí。
地尽有何物,天外复何之。dì jǐn yǒu hé wù,tiān wài fù hé zhī。
指何为而捉,足何为而驰。zhǐ hé wèi ér zhuō,zú hé wèi ér chí。
耳何为而听,目何为而窥。ěr hé wèi ér tīng,mù hé wèi ér kuī。
己身不自晓,此外何思惟。jǐ shēn bù zì xiǎo,cǐ wài hé sī wéi。
因倾一樽酒,题作杜秋诗。yīn qīng yī zūn jiǔ,tí zuò dù qiū shī。
愁来独长咏,聊可以自怡。chóu lái dú zhǎng yǒng,liáo kě yǐ zì yí。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

西江怀古

杜牧

上吞巴汉控潇湘,怒似连山净镜光。shàng tūn bā hàn kòng xiāo xiāng,nù shì lián shān jìng jìng guāng。
魏帝缝囊真戏剧,苻坚投棰更荒唐。wèi dì fèng náng zhēn xì jù,fú jiān tóu chuí gèng huāng táng。
千秋钓艇歌明月,万里沙鸥弄夕阳。qiān qiū diào tǐng gē míng yuè,wàn lǐ shā ōu nòng xī yáng。
范蠡清尘何寂寞,好风唯属往来商。fàn lí qīng chén hé jì mò,hǎo fēng wéi shǔ wǎng lái shāng。

题宣州开元寺水阁阁下宛溪夹溪居人

杜牧

六朝文物草连空,天淡云闲今古同。liù cháo wén wù cǎo lián kōng,tiān dàn yún xián jīn gǔ tóng。
鸟去鸟来山色里,人歌人哭水声中。niǎo qù niǎo lái shān sè lǐ,rén gē rén kū shuǐ shēng zhōng。
深秋帘幕千家雨,落日楼台一笛风。shēn qiū lián mù qiān jiā yǔ,luò rì lóu tái yī dí fēng。
惆怅无因见范蠡,参差烟树五湖东。chóu chàng wú yīn jiàn fàn lí,cān chà yān shù wǔ hú dōng。

宣州送裴坦判官往舒州时牧欲赴官归京

杜牧

日暖泥融雪半销,行人芳草马声骄。rì nuǎn ní róng xuě bàn xiāo,xíng rén fāng cǎo mǎ shēng jiāo。
九华山路云遮寺,清弋江村柳拂桥。jiǔ huá shān lù yún zhē sì,qīng yì jiāng cūn liǔ fú qiáo。
君意如鸿高的的,我心悬旆正摇摇。jūn yì rú hóng gāo de de,wǒ xīn xuán pèi zhèng yáo yáo。
同来不得同归去,故国逢春一寂寥。tóng lái bù dé tóng guī qù,gù guó féng chūn yī jì liáo。

自宣城赴官上京

杜牧

潇洒江湖十过秋,酒杯无日不淹留。xiāo sǎ jiāng hú shí guò qiū,jiǔ bēi wú rì bù yān liú。
谢公城畔溪惊梦,苏小门前柳拂头。xiè gōng chéng pàn xī jīng mèng,sū xiǎo mén qián liǔ fú tóu。
千里云山何处好,几人襟韵一生休。qiān lǐ yún shān hé chù hǎo,jǐ rén jīn yùn yī shēng xiū。
尘冠挂却知闲事,终拟蹉跎访旧游。chén guān guà què zhī xián shì,zhōng nǐ cuō tuó fǎng jiù yóu。

登池州九峰楼寄张祜

杜牧

百感中来不自由,角声孤起夕阳楼。bǎi gǎn zhōng lái bù zì yóu,jiǎo shēng gū qǐ xī yáng lóu。
碧山终日思无尽,芳草何年恨即休。bì shān zhōng rì sī wú jǐn,fāng cǎo hé nián hèn jí xiū。
睫在眼前长不见,道非身外更何求。jié zài yǎn qián zhǎng bù jiàn,dào fēi shēn wài gèng hé qiú。
谁人得似张公子,千首诗轻万户侯。shuí rén dé shì zhāng gōng zi,qiān shǒu shī qīng wàn hù hóu。

齐安郡晚秋

杜牧

柳岸风来影渐疏,使君家似野人居。liǔ àn fēng lái yǐng jiàn shū,shǐ jūn jiā shì yě rén jū。
云容水态还堪赏,啸志歌怀亦自如。yún róng shuǐ tài hái kān shǎng,xiào zhì gē huái yì zì rú。
雨暗残灯棋散后,酒醒孤枕雁来初。yǔ àn cán dēng qí sàn hòu,jiǔ xǐng gū zhěn yàn lái chū。
可怜赤壁争雄渡,唯有蓑翁坐钓鱼。kě lián chì bì zhēng xióng dù,wéi yǒu suō wēng zuò diào yú。

池州李使君没后十一日处州新命始到后见归妓感而成诗

杜牧

缙云新命诏初行,才是孤魂寿器成。jìn yún xīn mìng zhào chū xíng,cái shì gū hún shòu qì chéng。
黄壤不知新雨露,粉书空换旧铭旌。huáng rǎng bù zhī xīn yǔ lù,fěn shū kōng huàn jiù míng jīng。
巨卿哭处云空断,阿骛归来月正明。jù qīng kū chù yún kōng duàn,ā wù guī lái yuè zhèng míng。
多少四年遗爱事,乡闾生子李为名。duō shǎo sì nián yí ài shì,xiāng lǘ shēng zi lǐ wèi míng。

见刘秀才与池州妓别

杜牧

远风南浦万重波,未似生离别恨多。yuǎn fēng nán pǔ wàn zhòng bō,wèi shì shēng lí bié hèn duō。
楚管能吹柳花怨,吴姬争唱竹枝歌。chǔ guǎn néng chuī liǔ huā yuàn,wú jī zhēng chàng zhú zhī gē。
金钗横处绿云堕,玉箸凝时红粉和。jīn chāi héng chù lǜ yún duò,yù zhù níng shí hóng fěn hé。
待得枚皋相见日,自应妆镜笑蹉跎。dài dé méi gāo xiāng jiàn rì,zì yīng zhuāng jìng xiào cuō tuó。

即事

杜牧

因思上党三年战,闲咏周公七月诗。yīn sī shàng dǎng sān nián zhàn,xián yǒng zhōu gōng qī yuè shī。
竹帛未闻书死节,丹青空见画灵旗。zhú bó wèi wén shū sǐ jié,dān qīng kōng jiàn huà líng qí。
萧条井邑如鱼尾,早晚干戈识虎皮。xiāo tiáo jǐng yì rú yú wěi,zǎo wǎn gàn gē shí hǔ pí。
莫笑一麾东下计,满江秋浪碧参差。mò xiào yī huī dōng xià jì,mǎn jiāng qiū làng bì cān chà。

寄李起居四韵

杜牧

楚女梅簪白雪姿,前溪碧水冻醪时。chǔ nǚ méi zān bái xuě zī,qián xī bì shuǐ dòng láo shí。
云罍心凸知难捧,凤管簧寒不受吹。yún léi xīn tū zhī nán pěng,fèng guǎn huáng hán bù shòu chuī。
南国剑眸能盼眄,侍臣香袖爱僛垂。nán guó jiàn móu néng pàn miǎn,shì chén xiāng xiù ài qī chuí。
自怜穷律穷途客,正怯孤灯一局棋。zì lián qióng lǜ qióng tú kè,zhèng qiè gū dēng yī jú qí。

八月十二日得替后移居霅溪馆因题长句四韵

杜牧

万家相庆喜秋成,处处楼台歌板声。wàn jiā xiāng qìng xǐ qiū chéng,chù chù lóu tái gē bǎn shēng。
千岁鹤归犹有恨,一年人住岂无情。qiān suì hè guī yóu yǒu hèn,yī nián rén zhù qǐ wú qíng。
夜凉溪馆留僧话,风定苏潭看月生。yè liáng xī guǎn liú sēng huà,fēng dìng sū tán kàn yuè shēng。
景物登临闲始见,愿为闲客此闲行。jǐng wù dēng lín xián shǐ jiàn,yuàn wèi xián kè cǐ xián xíng。

柳长句

杜牧

日落水流西复东,春光不尽柳何穷。rì luò shuǐ liú xī fù dōng,chūn guāng bù jǐn liǔ hé qióng。
巫娥庙里低含雨,宋玉宅前斜带风。wū é miào lǐ dī hán yǔ,sòng yù zhái qián xié dài fēng。
不嫌榆荚共争翠,深与桃花相映红。bù xián yú jiá gòng zhēng cuì,shēn yǔ táo huā xiāng yìng hóng。
灞上汉南千万树,几人游宦别离中。bà shàng hàn nán qiān wàn shù,jǐ rén yóu huàn bié lí zhōng。

送刘秀才归江陵

杜牧

彩服鲜华觐渚宫,鲈鱼新熟别江东。cǎi fú xiān huá jìn zhǔ gōng,lú yú xīn shú bié jiāng dōng。
刘郎浦夜侵船月,宋玉亭春弄袖风。liú láng pǔ yè qīn chuán yuè,sòng yù tíng chūn nòng xiù fēng。
落落精神终有立,飘飘才思杳无穷。luò luò jīng shén zhōng yǒu lì,piāo piāo cái sī yǎo wú qióng。
谁人世上为金口,借取明时一荐雄。shuí rén shì shàng wèi jīn kǒu,jiè qǔ míng shí yī jiàn xióng。

湖南正初招李郢秀才

杜牧

行乐及时时已晚,对酒当歌歌不成。xíng lè jí shí shí yǐ wǎn,duì jiǔ dāng gē gē bù chéng。
千里暮山重叠翠,一溪寒水浅深情。qiān lǐ mù shān zhòng dié cuì,yī xī hán shuǐ qiǎn shēn qíng。
高人以饮为忙事,浮世除诗尽强名。gāo rén yǐ yǐn wèi máng shì,fú shì chú shī jǐn qiáng míng。
看著白蘋芽欲吐,雪舟相访胜闲行。kàn zhù bái píng yá yù tǔ,xuě zhōu xiāng fǎng shèng xián xíng。

怀钟陵旧游四首

杜牧

一谒征南最少年,虞卿双璧截肪鲜。yī yè zhēng nán zuì shǎo nián,yú qīng shuāng bì jié fáng xiān。
歌谣千里春长暖,丝管高台月正圆。gē yáo qiān lǐ chūn zhǎng nuǎn,sī guǎn gāo tái yuè zhèng yuán。
玉帐军筹罗俊彦,绛帷环佩立神仙。yù zhàng jūn chóu luó jùn yàn,jiàng wéi huán pèi lì shén xiān。
陆公馀德机云在,如我酬恩合执鞭。lù gōng yú dé jī yún zài,rú wǒ chóu ēn hé zhí biān。