古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄益上人

齐己

长想寻君道路遥,乱山霜后火新烧。zhǎng xiǎng xún jūn dào lù yáo,luàn shān shuāng hòu huǒ xīn shāo。
近闻移住邻衡岳,几度题诗上石桥。jìn wén yí zhù lín héng yuè,jǐ dù tí shī shàng shí qiáo。
古木传声连峭壁,一灯悬影过中宵。gǔ mù chuán shēng lián qiào bì,yī dēng xuán yǐng guò zhōng xiāo。
风骚味薄谁相爱,攲枕常多梦鲍昭。fēng sāo wèi báo shuí xiāng ài,qī zhěn cháng duō mèng bào zhāo。

行次宜春寄湘西诸友

齐己

幸无名利路相迷,双履寻山上柏梯。xìng wú míng lì lù xiāng mí,shuāng lǚ xún shān shàng bǎi tī。
衣钵祖辞梅岭外,香灯社别橘洲西。yī bō zǔ cí méi lǐng wài,xiāng dēng shè bié jú zhōu xī。
云中石壁青侵汉,树下苔钱绿绕溪。yún zhōng shí bì qīng qīn hàn,shù xià tái qián lǜ rào xī。
我爱远游君爱住,此心他约与谁携。wǒ ài yuǎn yóu jūn ài zhù,cǐ xīn tā yuē yǔ shuí xié。

送略禅者归南岳

齐己

林下钟残又拂衣,锡声还独向南飞。lín xià zhōng cán yòu fú yī,xī shēng hái dú xiàng nán fēi。
千峰冷截冥鸿处,一径险通禅客归。qiān fēng lěng jié míng hóng chù,yī jìng xiǎn tōng chán kè guī。
青石上行苔片片,古杉边宿雨霏霏。qīng shí shàng xíng tái piàn piàn,gǔ shān biān sù yǔ fēi fēi。
劳生有愿应回首,忍著无心与物违。láo shēng yǒu yuàn yīng huí shǒu,rěn zhù wú xīn yǔ wù wéi。

咏怀寄知己

齐己

已得浮生到老闲,且将新句拟玄关。yǐ dé fú shēng dào lǎo xián,qiě jiāng xīn jù nǐ xuán guān。
自知清兴来无尽,谁道淳风去不还。zì zhī qīng xīng lái wú jǐn,shuí dào chún fēng qù bù hái。
三百正声传世后,五千真理在人间。sān bǎi zhèng shēng chuán shì hòu,wǔ qiān zhēn lǐ zài rén jiān。
此心终待相逢说,时复登楼看暮山。cǐ xīn zhōng dài xiāng féng shuō,shí fù dēng lóu kàn mù shān。

寄吴拾遗

齐己

新竹将谁榷重轻,皎然评里见权衡。xīn zhú jiāng shuí què zhòng qīng,jiǎo rán píng lǐ jiàn quán héng。
非无苦到难搜处,合有清垂不朽名。fēi wú kǔ dào nán sōu chù,hé yǒu qīng chuí bù xiǔ míng。
疏雨晚冲莲叶响,乱蝉凉抱桧梢鸣。shū yǔ wǎn chōng lián yè xiǎng,luàn chán liáng bào guì shāo míng。
野桥闲背残阳立,翻忆苏卿送子卿。yě qiáo xián bèi cán yáng lì,fān yì sū qīng sòng zi qīng。

春晴感兴

齐己

连旬阴翳晓来晴,水满圆塘照日明。lián xún yīn yì xiǎo lái qíng,shuǐ mǎn yuán táng zhào rì míng。
岸草短长边过客,江花红白里啼莺。àn cǎo duǎn zhǎng biān guò kè,jiāng huā hóng bái lǐ tí yīng。
野无征战时堪望,山有楼台暖好行。yě wú zhēng zhàn shí kān wàng,shān yǒu lóu tái nuǎn hǎo xíng。
桑柘依依禾黍绿,可怜归去是张衡。sāng zhè yī yī hé shǔ lǜ,kě lián guī qù shì zhāng héng。

谢道友拄杖

齐己

剪自南岩瀑布边,寒光七尺乳珠连。jiǎn zì nán yán pù bù biān,hán guāng qī chǐ rǔ zhū lián。
持来未入尘埃路,乞与应怜老病年。chí lái wèi rù chén āi lù,qǐ yǔ yīng lián lǎo bìng nián。
欹影夜归青石涧,卓痕秋过绿苔钱。yī yǐng yè guī qīng shí jiàn,zhuó hén qiū guò lǜ tái qián。
他时携上嵩峰顶,把倚长松看洛川。tā shí xié shàng sōng fēng dǐng,bǎ yǐ zhǎng sōng kàn luò chuān。

东林寄别修睦上人

齐己

行心乞得见秋风,双履难留去住踪。xíng xīn qǐ dé jiàn qiū fēng,shuāng lǚ nán liú qù zhù zōng。
红叶正多离社客,白云无限向嵩峰。hóng yè zhèng duō lí shè kè,bái yún wú xiàn xiàng sōng fēng。
囊中自欠诗千首,身外谁知事几重。náng zhōng zì qiàn shī qiān shǒu,shēn wài shuí zhī shì jǐ zhòng。
此别不能为后约,年华相似逼衰容。cǐ bié bù néng wèi hòu yuē,nián huá xiāng shì bī shuāi róng。

夏日原西避暑寄吟友

齐己

热烟疏竹古原西,日日乘凉此杖藜。rè yān shū zhú gǔ yuán xī,rì rì chéng liáng cǐ zhàng lí。
闲处雨声随霹雳,旱田人望隔虹霓。xián chù yǔ shēng suí pī lì,hàn tián rén wàng gé hóng ní。
蝉依独树乾吟苦,鸟忆平川渴过齐。chán yī dú shù qián yín kǔ,niǎo yì píng chuān kě guò qí。
别有相招好泉石,瑞花瑶草尽堪携。bié yǒu xiāng zhāo hǎo quán shí,ruì huā yáo cǎo jǐn kān xié。

怀匡阜

齐己

荆州连岁滞游方,拄杖尘封六尺光。jīng zhōu lián suì zhì yóu fāng,zhǔ zhàng chén fēng liù chǐ guāng。
洗面有香思石溜,冥心无挠忆山床。xǐ miàn yǒu xiāng sī shí liū,míng xīn wú náo yì shān chuáng。
闲机但愧时机速,静论须惭世论长。xián jī dàn kuì shí jī sù,jìng lùn xū cán shì lùn zhǎng。
昨夜分明梦归去,薜萝幽径绕禅房。zuó yè fēn míng mèng guī qù,bì luó yōu jìng rào chán fáng。

静坐

齐己

绳床欹坐任崩颓,双眼醒醒闭复开。shéng chuáng yī zuò rèn bēng tuí,shuāng yǎn xǐng xǐng bì fù kāi。
日月更无闲里过,风骚时有静中来。rì yuè gèng wú xián lǐ guò,fēng sāo shí yǒu jìng zhōng lái。
天真自得生难舍,世幻谁惊死不回。tiān zhēn zì dé shēng nán shě,shì huàn shuí jīng sǐ bù huí。
何处堪投此踪迹,水边晴去上高台。hé chù kān tóu cǐ zōng jì,shuǐ biān qíng qù shàng gāo tái。

寄湘中诸友

齐己

碧云诸友尽黄眸,石点花飞更说无。bì yún zhū yǒu jǐn huáng móu,shí diǎn huā fēi gèng shuō wú。
岚翠湿衣松接院,芙蓉薰面寺临湖。lán cuì shī yī sōng jiē yuàn,fú róng xūn miàn sì lín hú。
沃洲高卧心何僻,匡社长禅兴亦孤。wò zhōu gāo wò xīn hé pì,kuāng shè zhǎng chán xīng yì gū。
争似楚王文物国,金镳紫绶让前途。zhēng shì chǔ wáng wén wù guó,jīn biāo zǐ shòu ràng qián tú。

答无愿上人书

齐己

郑生驱蹇岘山回,传得安公好信来。zhèng shēng qū jiǎn xiàn shān huí,chuán dé ān gōng hǎo xìn lái。
千里阻修俱老骨,八行重叠慰寒灰。qiān lǐ zǔ xiū jù lǎo gǔ,bā xíng zhòng dié wèi hán huī。
春残桃李犹开户,雪满松杉始上台。chūn cán táo lǐ yóu kāi hù,xuě mǎn sōng shān shǐ shàng tái。
必有南游山水兴,汉江平稳好浮杯。bì yǒu nán yóu shān shuǐ xīng,hàn jiāng píng wěn hǎo fú bēi。

送胤公归阙

齐己

西朝归去见高情,应恋香灯近圣明。xī cháo guī qù jiàn gāo qíng,yīng liàn xiāng dēng jìn shèng míng。
关令莫疑非马辩,道安还跨赤驴行。guān lìng mò yí fēi mǎ biàn,dào ān hái kuà chì lǘ xíng。
充斋野店蔬无味,洒笠平原雪有声。chōng zhāi yě diàn shū wú wèi,sǎ lì píng yuán xuě yǒu shēng。
忍惜文章便闲得,看他趋竞取时名。rěn xī wén zhāng biàn xián dé,kàn tā qū jìng qǔ shí míng。

感时

齐己

忽忽枕前蝴蝶梦,悠悠觉后利名尘。hū hū zhěn qián hú dié mèng,yōu yōu jué hòu lì míng chén。
无穷今日明朝事,有限生来死去人。wú qióng jīn rì míng cháo shì,yǒu xiàn shēng lái sǐ qù rén。
终与狐狸为窟穴,谩师龟鹤养精神。zhōng yǔ hú lí wèi kū xué,mán shī guī hè yǎng jīng shén。
可怜颜子能消息,虚室坐忘心最真。kě lián yán zi néng xiāo xī,xū shì zuò wàng xīn zuì zhēn。