古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

谢人惠端溪砚

齐己

端人凿断碧溪浔,善价争教惜万金。duān rén záo duàn bì xī xún,shàn jià zhēng jiào xī wàn jīn。
砻琢已曾经敏手,研磨终见透坚心。lóng zuó yǐ céng jīng mǐn shǒu,yán mó zhōng jiàn tòu jiān xīn。
安排得主难移动,含贮随时任浅深。ān pái dé zhǔ nán yí dòng,hán zhù suí shí rèn qiǎn shēn。
保重更求装钿匣,闲将濡染寄知音。bǎo zhòng gèng qiú zhuāng diàn xiá,xián jiāng rú rǎn jì zhī yīn。

送吴先辈赴京

齐己

烟霄已遂明经第,江汉重来问苦吟。yān xiāo yǐ suì míng jīng dì,jiāng hàn zhòng lái wèn kǔ yín。
托兴偶凭风月远,忘机终在寂寥深。tuō xīng ǒu píng fēng yuè yuǎn,wàng jī zhōng zài jì liáo shēn。
千篇未听常徒口,一字须防作者心。qiān piān wèi tīng cháng tú kǒu,yī zì xū fáng zuò zhě xīn。
此日与君聊话别,老身难约更相寻。cǐ rì yǔ jūn liáo huà bié,lǎo shēn nán yuē gèng xiāng xún。

和西蜀可准大师远寄之什

齐己

莫知何路去追攀,空想人间出世间。mò zhī hé lù qù zhuī pān,kōng xiǎng rén jiān chū shì jiān。
杜口已同居士室,传心休问祖师山。dù kǒu yǐ tóng jū shì shì,chuán xīn xiū wèn zǔ shī shān。
禅中不住方为定,说处无生始是闲。chán zhōng bù zhù fāng wèi dìng,shuō chù wú shēng shǐ shì xián。
珍重希音远相寄,乱峰西望叠孱颜。zhēn zhòng xī yīn yuǎn xiāng jì,luàn fēng xī wàng dié càn yán。

荆门暮冬与节公话别

齐己

漳河湘岸柳关头,离别相逢四十秋。zhāng hé xiāng àn liǔ guān tóu,lí bié xiāng féng sì shí qiū。
我忆黄梅梦南国,君怀明主去东周。wǒ yì huáng méi mèng nán guó,jūn huái míng zhǔ qù dōng zhōu。
几程霜雪经残腊,何处封疆过旧游。jǐ chéng shuāng xuě jīng cán là,hé chù fēng jiāng guò jiù yóu。
好及春风承帝泽,莫忘衰朽卧林丘。hǎo jí chūn fēng chéng dì zé,mò wàng shuāi xiǔ wò lín qiū。

贺孙支使郎中迁居

齐己

别认公侯礼上才,筑金何啻旧燕台。bié rèn gōng hóu lǐ shàng cái,zhù jīn hé chì jiù yàn tái。
地连东阁横头买,门对西园正面开。dì lián dōng gé héng tóu mǎi,mén duì xī yuán zhèng miàn kāi。
不隔红尘趋棨戟,只拖珠履赴尊罍。bù gé hóng chén qū qǐ jǐ,zhǐ tuō zhū lǚ fù zūn léi。
应逢明月清霜夜,闲领笙歌宴此来。yīng féng míng yuè qīng shuāng yè,xián lǐng shēng gē yàn cǐ lái。

庭际新移松竹

齐己

三茎瘦竹两株松,瑟瑟翛翛韵且同。sān jīng shòu zhú liǎng zhū sōng,sè sè xiāo xiāo yùn qiě tóng。
抱节乍离新涧雪,盘根远别旧林风。bào jié zhà lí xīn jiàn xuě,pán gēn yuǎn bié jiù lín fēng。
岁寒相倚无尘地,荫影分明有月中。suì hán xiāng yǐ wú chén dì,yīn yǐng fēn míng yǒu yuè zhōng。
更待阳和信催促,碧梢青杪看凌空。gèng dài yáng hé xìn cuī cù,bì shāo qīng miǎo kàn líng kōng。

荆门寄题禅月大师影堂

齐己

泽国闻师泥日后,蜀王全礼葬馀灰。zé guó wén shī ní rì hòu,shǔ wáng quán lǐ zàng yú huī。
白莲塔向清泉锁,禅月堂临锦水开。bái lián tǎ xiàng qīng quán suǒ,chán yuè táng lín jǐn shuǐ kāi。
西岳千篇传古律,南宗一句印灵台。xī yuè qiān piān chuán gǔ lǜ,nán zōng yī jù yìn líng tái。
不堪只履还西去,葱岭如今无使回。bù kān zhǐ lǚ hái xī qù,cōng lǐng rú jīn wú shǐ huí。

贺雪

齐己

上清凝结下乾坤,为瑞为祥表致君。shàng qīng níng jié xià qián kūn,wèi ruì wèi xiáng biǎo zhì jūn。
日月影从光外过,山河形向静中分。rì yuè yǐng cóng guāng wài guò,shān hé xíng xiàng jìng zhōng fēn。
歌扬郢路谁同听,声洒梁园客共闻。gē yáng yǐng lù shuí tóng tīng,shēng sǎ liáng yuán kè gòng wén。
堪想画堂帘卷次,轻随舞袖正纷纷。kān xiǎng huà táng lián juǎn cì,qīng suí wǔ xiù zhèng fēn fēn。

荆州寄贯微上人

齐己

旧斋休忆对松关,各在王侯顾遇间。jiù zhāi xiū yì duì sōng guān,gè zài wáng hóu gù yù jiān。
命服已沾天渥泽,衲衣犹拥祖斓斑。mìng fú yǐ zhān tiān wò zé,nà yī yóu yōng zǔ lán bān。
相思莫救烧心火,留滞难移压脑山。xiāng sī mò jiù shāo xīn huǒ,liú zhì nán yí yā nǎo shān。
得失两途俱不是,笑他高卧碧孱颜。dé shī liǎng tú jù bù shì,xiào tā gāo wò bì càn yán。

送休师归长沙宁觐

齐己

高堂亲老本师存,多难长悬两处魂。gāo táng qīn lǎo běn shī cún,duō nán zhǎng xuán liǎng chù hún。
已说战尘消汉口,便随征棹别荆门。yǐ shuō zhàn chén xiāo hàn kǒu,biàn suí zhēng zhào bié jīng mén。
晴吟野阔无耕地,晚宿湾深有钓村。qíng yín yě kuò wú gēng dì,wǎn sù wān shēn yǒu diào cūn。
他日更思衰老否,七年相伴琢诗言。tā rì gèng sī shuāi lǎo fǒu,qī nián xiāng bàn zuó shī yán。

江上夏日

齐己

无处清阴似剡溪,火云奇崛倚空齐。wú chù qīng yīn shì shàn xī,huǒ yún qí jué yǐ kōng qí。
千山冷叠湖光外,一扇凉摇楚色西。qiān shān lěng dié hú guāng wài,yī shàn liáng yáo chǔ sè xī。
碧树影疏风易断,绿芜平远日难低。bì shù yǐng shū fēng yì duàn,lǜ wú píng yuǎn rì nán dī。
故园旧寺临湘水,斑竹烟深越鸟啼。gù yuán jiù sì lín xiāng shuǐ,bān zhú yān shēn yuè niǎo tí。

渚宫春日因怀有作

齐己

旧业树连湘树远,家山云与岳云平。jiù yè shù lián xiāng shù yuǎn,jiā shān yún yǔ yuè yún píng。
僧来已说无耕钓,雁去那知有弟兄。sēng lái yǐ shuō wú gēng diào,yàn qù nà zhī yǒu dì xiōng。
客思莫牵蝴蝶梦,乡心自忆鹧鸪声。kè sī mò qiān hú dié mèng,xiāng xīn zì yì zhè gū shēng。
沙头南望堪肠断,谁把归舟载我行。shā tóu nán wàng kān cháng duàn,shuí bǎ guī zhōu zài wǒ xíng。

松化为石

齐己

盘根几耸翠崖前,却偃凌云化至坚。pán gēn jǐ sǒng cuì yá qián,què yǎn líng yún huà zhì jiān。
乍结精华齐永劫,不随凋变已千年。zhà jié jīng huá qí yǒng jié,bù suí diāo biàn yǐ qiān nián。
逢贤必用镌辞立,遇圣终将刻印传。féng xián bì yòng juān cí lì,yù shèng zhōng jiāng kè yìn chuán。
肯似荆山凿馀者,藓封顽滞卧岚烟。kěn shì jīng shān záo yú zhě,xiǎn fēng wán zhì wò lán yān。

寄澧阳吴使君

齐己

南客西来话使君,涔阳风雨变行春。nán kè xī lái huà shǐ jūn,cén yáng fēng yǔ biàn xíng chūn。
四邻耕钓趋仁政,千里烟花压路尘。sì lín gēng diào qū rén zhèng,qiān lǐ yān huā yā lù chén。
去兽未胜除狡吏,还珠争似复逋民。qù shòu wèi shèng chú jiǎo lì,hái zhū zhēng shì fù bū mín。
红兰浦暖携才子,烂醉连题赋白蘋。hóng lán pǔ nuǎn xié cái zi,làn zuì lián tí fù bái píng。

湘江送客

齐己

湘江秋色湛如冰,楚客离怀暮不胜。xiāng jiāng qiū sè zhàn rú bīng,chǔ kè lí huái mù bù shèng。
千里碧云闻塞雁,几程青草见巴陵。qiān lǐ bì yún wén sāi yàn,jǐ chéng qīng cǎo jiàn bā líng。
寒涛响叠晨征橹,岸苇丛明夜泊灯。hán tāo xiǎng dié chén zhēng lǔ,àn wěi cóng míng yè pō dēng。
鹦鹉洲边若回首,为思前事一扪膺。yīng wǔ zhōu biān ruò huí shǒu,wèi sī qián shì yī mén yīng。