古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

暮游岳麓寺

齐己

寺楼高出碧崖棱,城里谁知在上层。sì lóu gāo chū bì yá léng,chéng lǐ shuí zhī zài shàng céng。
初雪洒来乔木暝,远禽飞过大江澄。chū xuě sǎ lái qiáo mù míng,yuǎn qín fēi guò dà jiāng chéng。
闲消不睡怜长夜,静照无言谢一灯。xián xiāo bù shuì lián zhǎng yè,jìng zhào wú yán xiè yī dēng。
回首何边是空地,四村桑麦遍丘陵。huí shǒu hé biān shì kōng dì,sì cūn sāng mài biàn qiū líng。

林下留别道友

齐己

住亦无依去是闲,何心终恋此林间。zhù yì wú yī qù shì xián,hé xīn zhōng liàn cǐ lín jiān。
片云孤鹤东西路,四海九州多少山。piàn yún gū hè dōng xī lù,sì hǎi jiǔ zhōu duō shǎo shān。
静坐趁凉移树影,兴随题处著苔斑。jìng zuò chèn liáng yí shù yǐng,xīng suí tí chù zhù tái bān。
秋来洗浣行衣了,还尔邻僧旧竹关。qiū lái xǐ huàn xíng yī le,hái ěr lín sēng jiù zhú guān。

道林寺居寄岳麓禅师二首

齐己

门前石路彻中峰,树影泉声在半空。mén qián shí lù chè zhōng fēng,shù yǐng quán shēng zài bàn kōng。
寻去未应劳上下,往来殊已倦西东。xún qù wèi yīng láo shàng xià,wǎng lái shū yǐ juàn xī dōng。
髭根尽白孤云并,心迹全忘片月同。zī gēn jǐn bái gū yún bìng,xīn jì quán wàng piàn yuè tóng。
长忆高窗夏天里,古松青桧午时风。zhǎng yì gāo chuāng xià tiān lǐ,gǔ sōng qīng guì wǔ shí fēng。

道林寺居寄岳麓禅师二首

齐己

山袍不称下红尘,各是闲居岛外身。shān páo bù chēng xià hóng chén,gè shì xián jū dǎo wài shēn。
两处烟霞门寂寂,一般苔藓石磷磷。liǎng chù yān xiá mén jì jì,yī bān tái xiǎn shí lín lín。
禅关悟后宁疑物,诗格玄来不傍人。chán guān wù hòu níng yí wù,shī gé xuán lái bù bàng rén。
月照经行更谁见,露华松粉点衣巾。yuè zhào jīng xíng gèng shuí jiàn,lù huá sōng fěn diǎn yī jīn。

乱后江西过孙鲂旧居因寄

齐己

旧游重到倍悲凉,吟忆同人倚寺墙。jiù yóu zhòng dào bèi bēi liáng,yín yì tóng rén yǐ sì qiáng。
何处暮蝉喧逆旅,此中山鸟噪垂杨。hé chù mù chán xuān nì lǚ,cǐ zhōng shān niǎo zào chuí yáng。
寰区有主权兵器,风月无人掌桂香。huán qū yǒu zhǔ quán bīng qì,fēng yuè wú rén zhǎng guì xiāng。
欲寄此心空北望,塞鸿天末失归行。yù jì cǐ xīn kōng běi wàng,sāi hóng tiān mò shī guī xíng。

宜春江上寄仰山长老二首

齐己

水隔孤城城隔山,水边时望忆师闲。shuǐ gé gū chéng chéng gé shān,shuǐ biān shí wàng yì shī xián。
清泉白日中峰上,落日半空栖鸟还。qīng quán bái rì zhōng fēng shàng,luò rì bàn kōng qī niǎo hái。
云影触衣分朵朵,雨声吹磬散潺潺。yún yǐng chù yī fēn duǒ duǒ,yǔ shēng chuī qìng sàn chán chán。
传心莫学罗浮去,后辈思量待扣关。chuán xīn mò xué luó fú qù,hòu bèi sī liàng dài kòu guān。

宜春江上寄仰山长老二首

齐己

雨晴天半碧光流,影倒残阳湿郡楼。yǔ qíng tiān bàn bì guāng liú,yǐng dào cán yáng shī jùn lóu。
绝顶有人经劫在,浮生无客暂时游。jué dǐng yǒu rén jīng jié zài,fú shēng wú kè zàn shí yóu。
窗开万壑春泉乱,塔锁孤灯万木稠。chuāng kāi wàn hè chūn quán luàn,tǎ suǒ gū dēng wàn mù chóu。
欲为吾师拂衣去,白云红叶又新秋。yù wèi wú shī fú yī qù,bái yún hóng yè yòu xīn qiū。

齐己

透窗穿竹住还移,万类俱闲始见伊。tòu chuāng chuān zhú zhù hái yí,wàn lèi jù xián shǐ jiàn yī。
难把寸光藏暗室,自持孤影助明时。nán bǎ cùn guāng cáng àn shì,zì chí gū yǐng zhù míng shí。
空庭散逐金风起,乱叶争投玉露垂。kōng tíng sàn zhú jīn fēng qǐ,luàn yè zhēng tóu yù lù chuí。
后代儒生懒收拾,夜深飞过读书帷。hòu dài rú shēng lǎn shōu shí,yè shēn fēi guò dú shū wéi。

湘中送翁员外归闽

齐己

船满琴书与酒杯,清湘影里片帆开。chuán mǎn qín shū yǔ jiǔ bēi,qīng xiāng yǐng lǐ piàn fān kāi。
人归南国乡园去,雁逐西风日夜来。rén guī nán guó xiāng yuán qù,yàn zhú xī fēng rì yè lái。
天势渐低分海树,山程欲尽见城台。tiān shì jiàn dī fēn hǎi shù,shān chéng yù jǐn jiàn chéng tái。
此身未别江边寺,犹看星郎奉诏回。cǐ shēn wèi bié jiāng biān sì,yóu kàn xīng láng fèng zhào huí。

寄居道林寺作

齐己

岚湿南朝殿塔寒,此中因得谢尘寰。lán shī nán cháo diàn tǎ hán,cǐ zhōng yīn dé xiè chén huán。
已同庭树千株老,未负溪云一片闲。yǐ tóng tíng shù qiān zhū lǎo,wèi fù xī yún yī piàn xián。
石镜旧游临皎洁,岳莲曾上彻孱颜。shí jìng jiù yóu lín jiǎo jié,yuè lián céng shàng chè càn yán。
如今衰飒成多病,黄叶风前昼掩关。rú jīn shuāi sà chéng duō bìng,huáng yè fēng qián zhòu yǎn guān。

沙鸥

齐己

暖傍渔船睡不惊,可怜孤洁似华亭。nuǎn bàng yú chuán shuì bù jīng,kě lián gū jié shì huá tíng。
晚来湾浦冲平碧,晴过汀洲拂浅青。wǎn lái wān pǔ chōng píng bì,qíng guò tīng zhōu fú qiǎn qīng。
翡翠静中修羽翼,鸳鸯闲处事仪形。fěi cuì jìng zhōng xiū yǔ yì,yuān yāng xián chù shì yí xíng。
何如飞入汉宫里,留与兴亡作典经。hé rú fēi rù hàn gōng lǐ,liú yǔ xīng wáng zuò diǎn jīng。

和翁员外题马太傅宅贾相公井

齐己

飞尘不敢下相干,暗脉傍应润牡丹。fēi chén bù gǎn xià xiāng gàn,àn mài bàng yīng rùn mǔ dān。
心任短长投玉绠,底须三五映金盘。xīn rèn duǎn zhǎng tóu yù gěng,dǐ xū sān wǔ yìng jīn pán。
神工旧制泓澄在,天泽时加潋滟寒。shén gōng jiù zhì hóng chéng zài,tiān zé shí jiā liàn yàn hán。
太傅欲旌前古事,星郎属思久凭栏。tài fù yù jīng qián gǔ shì,xīng láng shǔ sī jiǔ píng lán。

看云

齐己

何峰触石湿苔钱,便逐高风离瀑泉。hé fēng chù shí shī tái qián,biàn zhú gāo fēng lí pù quán。
深处卧来真隐逸,上头行去是神仙。shēn chù wò lái zhēn yǐn yì,shàng tóu xíng qù shì shén xiān。
千寻有影沧江底,万里无踪碧落边。qiān xún yǒu yǐng cāng jiāng dǐ,wàn lǐ wú zōng bì luò biān。
长忆旧山青壁里,绕庵闲伴老僧禅。zhǎng yì jiù shān qīng bì lǐ,rào ān xián bàn lǎo sēng chán。

对雪寄荆幕知己

齐己

猛势微开万里清,月中看似日中明。měng shì wēi kāi wàn lǐ qīng,yuè zhōng kàn shì rì zhōng míng。
此时鸥鹭无人见,何处关山有客行。cǐ shí ōu lù wú rén jiàn,hé chù guān shān yǒu kè xíng。
郢唱转高谁敢和,巴歌相顾自销声。yǐng chàng zhuǎn gāo shuí gǎn hé,bā gē xiāng gù zì xiāo shēng。
江斋卷箔含毫久,应想梁王礼不经。jiāng zhāi juǎn bó hán háo jiǔ,yīng xiǎng liáng wáng lǐ bù jīng。

送相里秀才赴举

齐己

两上东堂不见春,文明重去有谁亲。liǎng shàng dōng táng bù jiàn chūn,wén míng zhòng qù yǒu shuí qīn。
曾逢少海尊前客,旧是神仙会里人。céng féng shǎo hǎi zūn qián kè,jiù shì shén xiān huì lǐ rén。
已遂风云催化羽,却将雷电助烧鳞。yǐ suì fēng yún cuī huà yǔ,què jiāng léi diàn zhù shāo lín。
明年自此登龙后,回首荆门一路尘。míng nián zì cǐ dēng lóng hòu,huí shǒu jīng mén yī lù chén。