古诗词

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

送京学林申甫

姚勉

萱草忘忧底解忘,慈亲鹤发坐高堂。xuān cǎo wàng yōu dǐ jiě wàng,cí qīn hè fā zuò gāo táng。
羡君有此忘忧得,如我添忧万斛强。xiàn jūn yǒu cǐ wàng yōu dé,rú wǒ tiān yōu wàn hú qiáng。

送欧阳

姚勉

祠宇重修复旧观,喜知家世未灰寒。cí yǔ zhòng xiū fù jiù guān,xǐ zhī jiā shì wèi huī hán。
只今陛下如仁祖,安得先生作谏官。zhǐ jīn bì xià rú rén zǔ,ān dé xiān shēng zuò jiàn guān。

寄题章贡刘氏丽晓楼

姚勉

玉虹翠浪雪堂诗,底事山光晓独奇。yù hóng cuì làng xuě táng shī,dǐ shì shān guāng xiǎo dú qí。
看取阴云都卷处,直须天下大明时。kàn qǔ yīn yún dōu juǎn chù,zhí xū tiān xià dà míng shí。

题梅庄郭成甫瘦吟帙

姚勉

倚著梅花读瘦吟,冰章雪句照人心。yǐ zhù méi huā dú shòu yín,bīng zhāng xuě jù zhào rén xīn。
未应只为吟诗瘦,且占春风笑上林。wèi yīng zhǐ wèi yín shī shòu,qiě zhàn chūn fēng xiào shàng lín。

题梅庄郭成甫瘦吟帙

姚勉

梅似臞仙瘦为诗,清寒直欲不胜衣。méi shì qú xiān shòu wèi shī,qīng hán zhí yù bù shèng yī。
吟成雪里调羹句,此句却令天下肥。yín chéng xuě lǐ diào gēng jù,cǐ jù què lìng tiān xià féi。

小浆

姚勉

云脚峥嵘日欲西,钓舟个个泊前溪。yún jiǎo zhēng róng rì yù xī,diào zhōu gè gè pō qián xī。
客窗不寐君知否,枝上饥乌夜正啼。kè chuāng bù mèi jūn zhī fǒu,zhī shàng jī wū yè zhèng tí。

小浆

姚勉

踏梅聊尔过江西,月里渔竿冷插溪。tà méi liáo ěr guò jiāng xī,yuè lǐ yú gān lěng chā xī。
料想故园春事好,乱花深处听莺啼。liào xiǎng gù yuán chūn shì hǎo,luàn huā shēn chù tīng yīng tí。

菊节宿白沙次友人韵

姚勉

野市难为侧帽纱,家山犹远雪鸥沙。yě shì nán wèi cè mào shā,jiā shān yóu yuǎn xuě ōu shā。
退之尚有衣堪准,悔不留君醉菊花。tuì zhī shàng yǒu yī kān zhǔn,huǐ bù liú jūn zuì jú huā。

赠李森幞头

姚勉

如龙骄马出东华,竞指横乌席帽遮。rú lóng jiāo mǎ chū dōng huá,jìng zhǐ héng wū xí mào zhē。
尽道李家模样好,最宜头上带宫花。jǐn dào lǐ jiā mó yàng hǎo,zuì yí tóu shàng dài gōng huā。

赠施大夫履鞋

姚勉

漏院穿霜听彻更,催班影踏禁花行。lòu yuàn chuān shuāng tīng chè gèng,cuī bān yǐng tà jìn huā xíng。
不须更待尚书谏,听履先知有直声。bù xū gèng dài shàng shū jiàn,tīng lǚ xiān zhī yǒu zhí shēng。

赠刘仲圭占牌

姚勉

书衔莫羡一条冰,美职高官不足称。shū xián mò xiàn yī tiáo bīng,měi zhí gāo guān bù zú chēng。
何事只存天爵贵,令名长与日俱升。hé shì zhǐ cún tiān jué guì,lìng míng zhǎng yǔ rì jù shēng。

赠刘仲圭占牌

姚勉

天巧都存篆刻中,得君刀笔即荣通。tiān qiǎo dōu cún zhuàn kè zhōng,dé jūn dāo bǐ jí róng tōng。
凤池谁信曾三入,关吏犹猜八十翁。fèng chí shuí xìn céng sān rù,guān lì yóu cāi bā shí wēng。

张道夫惠大小砚五走笔戏谢

姚勉

蛾眉五砚列窗前,渍墨磨丹总可怜。é méi wǔ yàn liè chuāng qián,zì mò mó dān zǒng kě lián。
试向莺莺主人问,大鬟何似小鬟妍。shì xiàng yīng yīng zhǔ rén wèn,dà huán hé shì xiǎo huán yán。

赠敷上人游五山

姚勉

拄杖挑云过五山,无心出岫倦飞还。zhǔ zhàng tiāo yún guò wǔ shān,wú xīn chū xiù juàn fēi hái。
参禅未用多行脚,道在如如不动间。cān chán wèi yòng duō xíng jiǎo,dào zài rú rú bù dòng jiān。

赠煜上人石窗

姚勉

八窗本体自玲珑,凿石为明更不同。bā chuāng běn tǐ zì líng lóng,záo shí wèi míng gèng bù tóng。
遮莫猕猴常应外,直须蟾月镇当中。zhē mò mí hóu cháng yīng wài,zhí xū chán yuè zhèn dāng zhōng。