古诗词

庐山歌

陈宓

庐山清哉谁与俦兮,崭岩峭直跨番阳彭蠡而蹴九江。lú shān qīng zāi shuí yǔ chóu xī,zhǎn yán qiào zhí kuà fān yáng péng lí ér cù jiǔ jiāng。
长川幽窞亘古今而不息兮,雨激而风撞。zhǎng chuān yōu dàn gèn gǔ jīn ér bù xī xī,yǔ jī ér fēng zhuàng。
山深境寂人迹所希到兮,尽日仅一逢樵叟鹤发而眉厖。shān shēn jìng jì rén jì suǒ xī dào xī,jǐn rì jǐn yī féng qiáo sǒu hè fā ér méi páng。
路逶迤而险阻兮,越数千里之危谾。lù wēi yí ér xiǎn zǔ xī,yuè shù qiān lǐ zhī wēi hōng。
暑六月而不知兮,但觉鸣珂戛佩其下纷淙淙。shǔ liù yuè ér bù zhī xī,dàn jué míng kē jiá pèi qí xià fēn cóng cóng。
天隔车马之氛埃兮,独许策杖而逾矼。tiān gé chē mǎ zhī fēn āi xī,dú xǔ cè zhàng ér yú gāng。
宜幽人之履道兮,志精一而匪哤。yí yōu rén zhī lǚ dào xī,zhì jīng yī ér fěi máng。
草木坚劲而不凋兮,列云外之羽幢。cǎo mù jiān jìn ér bù diāo xī,liè yún wài zhī yǔ chuáng。
如凝之之洁白兮,媲兹山而为双。rú níng zhī zhī jié bái xī,pì zī shān ér wèi shuāng。
田多瘠而少腴兮,食不饱而体不痝。tián duō jí ér shǎo yú xī,shí bù bǎo ér tǐ bù máng。
青松为醪呼月为烛兮,洼尊瓢饮孰取乎琼卮而翠缸。qīng sōng wèi láo hū yuè wèi zhú xī,wā zūn piáo yǐn shú qǔ hū qióng zhī ér cuì gāng。
彼丛物欲以自蔽兮,莫为之凿通明之八窗。bǐ cóng wù yù yǐ zì bì xī,mò wèi zhī záo tōng míng zhī bā chuāng。
醉生梦死真蟪蛄兮,阅千万岁独有贞柏与圣玒。zuì shēng mèng sǐ zhēn huì gū xī,yuè qiān wàn suì dú yǒu zhēn bǎi yǔ shèng hóng。
苟能保此而不渝兮,又何有乎施邦。gǒu néng bǎo cǐ ér bù yú xī,yòu hé yǒu hū shī bāng。
一到令人不忘兮,长神醉而心降。yī dào lìng rén bù wàng xī,zhǎng shén zuì ér xīn jiàng。
写此诗以自娱兮,当万幅之图画而揭以千仞之杠。xiě cǐ shī yǐ zì yú xī,dāng wàn fú zhī tú huà ér jiē yǐ qiān rèn zhī gāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

清水岩祷晴

陈宓

作吏风尘头欲白,此身那不自优游。zuò lì fēng chén tóu yù bái,cǐ shēn nà bù zì yōu yóu。
一心恰似商人妇,苦雨终风便作愁。yī xīn qià shì shāng rén fù,kǔ yǔ zhōng fēng biàn zuò chóu。

清水岩祷晴

陈宓

檐声喧耳历三旬,云气低低过一春。yán shēng xuān ěr lì sān xún,yún qì dī dī guò yī chūn。
今日举头逢皎日,也知天道总由人。jīn rì jǔ tóu féng jiǎo rì,yě zhī tiān dào zǒng yóu rén。

县圃栀子花三重生简潘君

陈宓

疏花早不奈香何,三叠琼葩底用多。shū huā zǎo bù nài xiāng hé,sān dié qióng pā dǐ yòng duō。
最是动人情意处,黄梅已老未逢荷。zuì shì dòng rén qíng yì chù,huáng méi yǐ lǎo wèi féng hé。

回吴信可谢寄唐

陈宓

忽传佳句到深林,总是铿金戛玉音。hū chuán jiā jù dào shēn lín,zǒng shì kēng jīn jiá yù yīn。
长恨古人今不见,由来今古一般心。zhǎng hèn gǔ rén jīn bù jiàn,yóu lái jīn gǔ yī bān xīn。

与友人中元作别九月十日复会中间节物不得共观追酬所愿有今夕在聊成小诗谢之

陈宓

两逢佳节独登楼,一醉樽前拟并酬。liǎng féng jiā jié dú dēng lóu,yī zuì zūn qián nǐ bìng chóu。
昨日黄华今更好,此宵明月胜中秋。zuó rì huáng huá jīn gèng hǎo,cǐ xiāo míng yuè shèng zhōng qiū。

和王丞

陈宓

春风出瓮初迎腊,和气烘人欲满堂。chūn fēng chū wèng chū yíng là,hé qì hōng rén yù mǎn táng。
多谢分来寿慈母,年年喜得对梅尝。duō xiè fēn lái shòu cí mǔ,nián nián xǐ dé duì méi cháng。

凫茈饷王丞

陈宓

仙溪剩得紫琅玕,风味仍同荔子看。xiān xī shèng dé zǐ láng gān,fēng wèi réng tóng lì zi kàn。
何似清漳霜后橘,野人还敢荐君盘。hé shì qīng zhāng shuāng hòu jú,yě rén hái gǎn jiàn jūn pán。

承同安宰惠朱文公祠

陈宓

紫阳仙伯昔曾来,陈迹何人恋碧苔。zǐ yáng xiān bó xī céng lái,chén jì hé rén liàn bì tái。
为爱同安毛令尹,恩勤祠宇奉尊罍。wèi ài tóng ān máo lìng yǐn,ēn qín cí yǔ fèng zūn léi。

谢雨清水岩

陈宓

楼阁重重俯见山,炎风吹雪到窗间。lóu gé zhòng zhòng fǔ jiàn shān,yán fēng chuī xuě dào chuāng jiān。
联镳来此班荆坐,分得高僧半日闲。lián biāo lái cǐ bān jīng zuò,fēn dé gāo sēng bàn rì xián。

谢雨清水岩

陈宓

我来谢雨到名山,记得重来半岁间。wǒ lái xiè yǔ dào míng shān,jì dé zhòng lái bàn suì jiān。
却笑乖龙太多事,不如科斗得长闲。què xiào guāi lóng tài duō shì,bù rú kē dòu dé zhǎng xián。

秋夜四鼓玩月

陈宓

露气盘空月堕烟,开轩移榻卧檐前。lù qì pán kōng yuè duò yān,kāi xuān yí tà wò yán qián。
近来不虑消磨尽,空洞胸怀但贮天。jìn lái bù lǜ xiāo mó jǐn,kōng dòng xiōng huái dàn zhù tiān。

秋夜四鼓玩月

陈宓

琅玕衣袂竹方床,热恼肝脾顿得凉。láng gān yī mèi zhú fāng chuáng,rè nǎo gān pí dùn dé liáng。
谁送苕溪来枕畔,轻裘短棹水云乡。shuí sòng sháo xī lái zhěn pàn,qīng qiú duǎn zhào shuǐ yún xiāng。

四月下旬见黄梅水栀花

陈宓

人间桃李漫春风,流水飞埃过眼空。rén jiān táo lǐ màn chūn fēng,liú shuǐ fēi āi guò yǎn kōng。
谁信黄梅深院静,水栀如玉映群红。shuí xìn huáng méi shēn yuàn jìng,shuǐ zhī rú yù yìng qún hóng。

五月下旬雨后喜晴

陈宓

晓来初日满林光,犹见枝头梅子黄。xiǎo lái chū rì mǎn lín guāng,yóu jiàn zhī tóu méi zi huáng。
一对蝉声相上下,柳丝摇曳与俱长。yī duì chán shēng xiāng shàng xià,liǔ sī yáo yè yǔ jù zhǎng。

宰邑垂满喜与王梅溪孙主簿

陈宓

贡士何年屋万间,手栽仙桂万人攀。gòng shì hé nián wū wàn jiān,shǒu zāi xiān guì wàn rén pān。
闻孙雅有祖风烈,想见霜袍万眼环。wén sūn yǎ yǒu zǔ fēng liè,xiǎng jiàn shuāng páo wàn yǎn huán。