古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

咏路

邹浩

赤路如龙蛇,不知几千丈。chì lù rú lóng shé,bù zhī jǐ qiān zhàng。
出没山水间,一下复一上。chū méi shān shuǐ jiān,yī xià fù yī shàng。
伊予独何为,与之同俯仰。yī yǔ dú hé wèi,yǔ zhī tóng fǔ yǎng。

一切诸佛子

邹浩

我心如虚空,无物可伦比。wǒ xīn rú xū kōng,wú wù kě lún bǐ。
湖南与岭南,谁行复谁止。hú nán yǔ lǐng nán,shuí xíng fù shuí zhǐ。
宝山得楼居,屹枕乐川水。bǎo shān dé lóu jū,yì zhěn lè chuān shuǐ。
森森青琅玕,却暑几千里。sēn sēn qīng láng gān,què shǔ jǐ qiān lǐ。
团蒲叠双趺,炉烟凝然起。tuán pú dié shuāng fū,lú yān níng rán qǐ。
圆觉首楞严,遮眼聊尔耳。yuán jué shǒu léng yán,zhē yǎn liáo ěr ěr。
幽禽忽来鸣,一切诸佛子。yōu qín hū lái míng,yī qiè zhū fú zi。

榴花

邹浩

阁东阁西安石榴,两株相映花枝稠。gé dōng gé xī ān shí liú,liǎng zhū xiāng yìng huā zhī chóu。
山高江阔万木叶,独此烂熳开不休。shān gāo jiāng kuò wàn mù yè,dú cǐ làn màn kāi bù xiū。
有如牙门集缨绂,碧油幢外红光浮。yǒu rú yá mén jí yīng fú,bì yóu chuáng wài hóng guāng fú。
又如青天驻羲御,火龙鳞鬣惊人眸。yòu rú qīng tiān zhù xī yù,huǒ lóng lín liè jīng rén móu。
朝朝莫莫看愈好,直若有意宽离忧。cháo cháo mò mò kàn yù hǎo,zhí ruò yǒu yì kuān lí yōu。
无穷归念姑且置,栏边取醉商声讴。wú qióng guī niàn gū qiě zhì,lán biān qǔ zuì shāng shēng ōu。

仙宫岭

邹浩

晓云生岭端,遮日成清阴。xiǎo yún shēng lǐng duān,zhē rì chéng qīng yīn。
炎氛遽辟易,兴逸安能禁。yán fēn jù pì yì,xīng yì ān néng jìn。
仙宫风尘表,高高百千寻。xiān gōng fēng chén biǎo,gāo gāo bǎi qiān xún。
石路上曲折,健足犹难任。shí lù shàng qū zhé,jiàn zú yóu nán rèn。
绰约两仙子,双鬟坐沉吟。chuò yuē liǎng xiān zi,shuāng huán zuò chén yín。
巫觋意何许,门窗藤蔓深。wū xí yì hé xǔ,mén chuāng téng màn shēn。
樵叟向我言,自古传至今。qiáo sǒu xiàng wǒ yán,zì gǔ chuán zhì jīn。
去州五十里,有峒郁森森。qù zhōu wǔ shí lǐ,yǒu dòng yù sēn sēn。
陶家李家女,年各胜巾衿。táo jiā lǐ jiā nǚ,nián gè shèng jīn jīn。
恍惚若逢遇,相与登崎崟。huǎng hū ruò féng yù,xiāng yǔ dēng qí yín。
一朝作蝉脱,英魂不坠沉。yī cháo zuò chán tuō,yīng hún bù zhuì chén。
乡人共祠之,仿佛来顾歆。xiāng rén gòng cí zhī,fǎng fú lái gù xīn。
水旱祷辄应,民吏同所钦。shuǐ hàn dǎo zhé yīng,mín lì tóng suǒ qīn。
此宫乃行宫,春秋荐诚谌。cǐ gōng nǎi xíng gōng,chūn qiū jiàn chéng chén。
言已叟仙去,四望祛烦襟。yán yǐ sǒu xiān qù,sì wàng qū fán jīn。
荥山直南耸,龙岳山朝壬。xíng shān zhí nán sǒng,lóng yuè shān cháo rén。
越王连佛子,密山秀孤岑。yuè wáng lián fú zi,mì shān xiù gū cén。
回环万峰峦,插云皆玉簪。huí huán wàn fēng luán,chā yún jiē yù zān。
滔滔两川流,会合通梧浔。tāo tāo liǎng chuān liú,huì hé tōng wú xún。
渔舟糁木叶,城郭几突黔。yú zhōu sǎn mù yè,chéng guō jǐ tū qián。
虚徐韵长松,飞鸣集珍禽。xū xú yùn zhǎng sōng,fēi míng jí zhēn qín。
须臾烟霭青,遐迩浮祲祲。xū yú yān ǎi qīng,xiá ěr fú jìn jìn。
变化纷见门,饮酒时一斟。biàn huà fēn jiàn mén,yǐn jiǔ shí yī zhēn。
我罪贷五鼎,我躯重千金。wǒ zuì dài wǔ dǐng,wǒ qū zhòng qiān jīn。
虽居瘴疠乡,肯使瘴疠侵。suī jū zhàng lì xiāng,kěn shǐ zhàng lì qīn。
囊衣完旧裾,匣剑存初镡。náng yī wán jiù jū,xiá jiàn cún chū chán。
气听谢耳力,谁到无弦琴。qì tīng xiè ěr lì,shuí dào wú xián qín。
子期久冥漠,天地为知音。zi qī jiǔ míng mò,tiān dì wèi zhī yīn。
中和王度新,祈招咏愔愔。zhōng hé wáng dù xīn,qí zhāo yǒng yīn yīn。
赐环谅匪朝,聊以写我心。cì huán liàng fěi cháo,liáo yǐ xiě wǒ xīn。

送子发还零陵

邹浩

我自罪大当投荒,君胡为乎亦遑遑。wǒ zì zuì dà dāng tóu huāng,jūn hú wèi hū yì huáng huáng。
马蹄舟楫困川陆,省定违离萱草堂。mǎ tí zhōu jí kùn chuān lù,shěng dìng wéi lí xuān cǎo táng。
由来孤操绝流俗,屹与巨镇遥相望。yóu lái gū cāo jué liú sú,yì yǔ jù zhèn yáo xiāng wàng。
洞庭以南渺无际,气象突兀收湖湘。dòng tíng yǐ nán miǎo wú jì,qì xiàng tū wù shōu hú xiāng。
平时事事不入眼,惟恐有愧如毫芒。píng shí shì shì bù rù yǎn,wéi kǒng yǒu kuì rú háo máng。
色难直到古人处,以其绪馀均四旁。sè nán zhí dào gǔ rén chù,yǐ qí xù yú jūn sì páng。
馀波邂逅亦及我,使我方寸失感伤。yú bō xiè hòu yì jí wǒ,shǐ wǒ fāng cùn shī gǎn shāng。
我亲白发照闾里,我身局蹐瘴疠乡。wǒ qīn bái fā zhào lǘ lǐ,wǒ shēn jú jí zhàng lì xiāng。
两儿随母仍旧寄,骨肉星散知几方。liǎng ér suí mǔ réng jiù jì,gǔ ròu xīng sàn zhī jǐ fāng。
乾坤子初无薄厚,恩为雨露威雪霜。qián kūn zi chū wú báo hòu,ēn wèi yǔ lù wēi xuě shuāng。
二柄交持不偏用,万汇生成如审量。èr bǐng jiāo chí bù piān yòng,wàn huì shēng chéng rú shěn liàng。
我虽弃掷五岭外,亦必有日蒙恩光。wǒ suī qì zhì wǔ lǐng wài,yì bì yǒu rì méng ēn guāng。
故人亭边是归路,尚得握手输中肠。gù rén tíng biān shì guī lù,shàng dé wò shǒu shū zhōng cháng。
将分无可为君语,独有高义无时忘。jiāng fēn wú kě wèi jūn yǔ,dú yǒu gāo yì wú shí wàng。

有感

邹浩

云回雨歇天欲晴,鹁鸠唤妇皆和声。yún huí yǔ xiē tiān yù qíng,bó jiū huàn fù jiē hé shēng。
山南山北树阴里,欢然相趁争飞鸣。shān nán shān běi shù yīn lǐ,huān rán xiāng chèn zhēng fēi míng。
伊予流窜止平乐,妻孥尚寄潇湘城。yī yǔ liú cuàn zhǐ píng lè,qī nú shàng jì xiāo xiāng chéng。
五岭横空唤不闻,不如鹁鸠犹有情。wǔ lǐng héng kōng huàn bù wén,bù rú bó jiū yóu yǒu qíng。

闻彦和过桂州

邹浩

人臣难有己,况复顾其家。rén chén nán yǒu jǐ,kuàng fù gù qí jiā。
忘家以徇国,致主为勋华。wàng jiā yǐ xùn guó,zhì zhǔ wèi xūn huá。
割爱非不仁,成功讵能加。gē ài fēi bù rén,chéng gōng jù néng jiā。
御史殿中杰,指摘生疵瑕。yù shǐ diàn zhōng jié,zhǐ zhāi shēng cī xiá。
昔如鹄矫云,今如兔罹罝。xī rú gǔ jiǎo yún,jīn rú tù lí jū。
省符到房陵,驱逐殊喧哗。shěng fú dào fáng líng,qū zhú shū xuān huā。
即日出门去,形影自天涯。jí rì chū mén qù,xíng yǐng zì tiān yá。
羁皇携众雏,惊散随风沙。jī huáng xié zhòng chú,jīng sàn suí fēng shā。
渺漭失处所,何由书报嘉。miǎo mǎng shī chù suǒ,hé yóu shū bào jiā。
君心固已定,闻者空伤嗟。jūn xīn gù yǐ dìng,wén zhě kōng shāng jiē。

闻彦和过桂州

邹浩

削迹投炎荒,有吏督其后。xuē jì tóu yán huāng,yǒu lì dū qí hòu。
一州一易之,稍缓辄訾诟。yī zhōu yī yì zhī,shāo huǎn zhé zī gòu。
所历多官僚,岂无亲且旧。suǒ lì duō guān liáo,qǐ wú qīn qiě jiù。
前车覆未遥,不敢略回脰。qián chē fù wèi yáo,bù gǎn lüè huí dòu。
谁谓桂岭僧,于君独勤厚。shuí wèi guì lǐng sēng,yú jūn dú qín hòu。
沐浴君发肤,浣濯君领袖。mù yù jūn fā fū,huàn zhuó jūn lǐng xiù。
使君霜柏姿,凛凛出尘雾。shǐ jūn shuāng bǎi zī,lǐn lǐn chū chén wù。
真风绝顾瞻,高义激颓仆。zhēn fēng jué gù zhān,gāo yì jī tuí pū。
乃知世外情,非复世间构。nǎi zhī shì wài qíng,fēi fù shì jiān gòu。
呜呼君何忧,时命不终缪。wū hū jūn hé yōu,shí mìng bù zhōng móu。

自警

邹浩

看书勿苦多,多看目力眊。kàn shū wù kǔ duō,duō kàn mù lì mào。
作文勿苦多,多作心力耗。zuò wén wù kǔ duō,duō zuò xīn lì hào。
初虽莫觉悟,久乃成悔懊。chū suī mò jué wù,jiǔ nǎi chéng huǐ ào。
维心神所居,惟目神所造。wéi xīn shén suǒ jū,wéi mù shén suǒ zào。
开阖出入间,神伤气亦暴。kāi hé chū rù jiān,shén shāng qì yì bào。
所以古真人,丁宁有深告。suǒ yǐ gǔ zhēn rén,dīng níng yǒu shēn gào。
平时当勤行,况复处炎燠。píng shí dāng qín xíng,kuàng fù chù yán yù。
况复病初愈,力始胜巾帽。kuàng fù bìng chū yù,lì shǐ shèng jīn mào。
老母在乡邦,倚门望佳报。lǎo mǔ zài xiāng bāng,yǐ mén wàng jiā bào。
尤宜决择精,全神以自好。yóu yí jué zé jīng,quán shén yǐ zì hǎo。
收目以内视,冥心以存奥。shōu mù yǐ nèi shì,míng xīn yǐ cún ào。
气舒形康强,外务一除扫。qì shū xíng kāng qiáng,wài wù yī chú sǎo。
生理保安完,天恩垂覆帱。shēng lǐ bǎo ān wán,tiān ēn chuí fù chóu。
归看老莱衣,欢欣长舞蹈。guī kàn lǎo lái yī,huān xīn zhǎng wǔ dǎo。

感叹

邹浩

一犬捕执将祭神,群犬随之号极声。yī quǎn bǔ zhí jiāng jì shén,qún quǎn suí zhī hào jí shēng。
恶伤其类乃如此,虽至苟贱亦有情。è shāng qí lèi nǎi rú cǐ,suī zhì gǒu jiàn yì yǒu qíng。
人于天地最为贵,诗书礼乐开聪明。rén yú tiān dì zuì wèi guì,shī shū lǐ lè kāi cōng míng。
推恩尚欲极万物,而况等列皆簪缨。tuī ēn shàng yù jí wàn wù,ér kuàng děng liè jiē zān yīng。
奈何心忍所不忍,相残相贼争功名。nài hé xīn rěn suǒ bù rěn,xiāng cán xiāng zéi zhēng gōng míng。
因知微畜反可尚,使我感叹无由平。yīn zhī wēi chù fǎn kě shàng,shǐ wǒ gǎn tàn wú yóu píng。

送李师聃祖道长官赴衡州耒阳令

邹浩

视国如视家,爱民如爱子。shì guó rú shì jiā,ài mín rú ài zi。
秉心金石坚,古人概如此。bǐng xīn jīn shí jiān,gǔ rén gài rú cǐ。
今人亦古人,但患物转徙。jīn rén yì gǔ rén,dàn huàn wù zhuǎn xǐ。
遑遑声利间,自不明本已。huáng huáng shēng lì jiān,zì bù míng běn yǐ。
安能使元元,一以父母比。ān néng shǐ yuán yuán,yī yǐ fù mǔ bǐ。
问其所居位,广分国百里。wèn qí suǒ jū wèi,guǎng fēn guó bǎi lǐ。
问其所食禄,尽出民骨髓。wèn qí suǒ shí lù,jǐn chū mín gǔ suǐ。
奈何莫之思,颠倒以为是。nài hé mò zhī sī,diān dào yǐ wèi shì。
祖道于今古,问学妙穷理。zǔ dào yú jīn gǔ,wèn xué miào qióng lǐ。
内重外物轻,识者久叹美。nèi zhòng wài wù qīng,shí zhě jiǔ tàn měi。
宰制得耒阳,何啻牛刀委。zǎi zhì dé lěi yáng,hé chì niú dāo wěi。
导达圣主恩,千仞决溪水。dǎo dá shèng zhǔ ēn,qiān rèn jué xī shuǐ。
雨旸随指呼,丝谷饫邻鄙。yǔ yáng suí zhǐ hū,sī gǔ yù lín bǐ。
明神实听之,日夜介福祉。míng shén shí tīng zhī,rì yè jiè fú zhǐ。
君虽不求通,轩冕自难已。jūn suī bù qiú tōng,xuān miǎn zì nán yǐ。
工部有英灵,吾知为君喜。gōng bù yǒu yīng líng,wú zhī wèi jūn xǐ。

示徐道人

邹浩

道人千里来,触热废寝膳。dào rén qiān lǐ lái,chù rè fèi qǐn shàn。
问其何所为,但云求识面。wèn qí hé suǒ wèi,dàn yún qiú shí miàn。
南方诸公门,二年走略遍。nán fāng zhū gōng mén,èr nián zǒu lüè biàn。
亦有苦苦留,诸事颇安便。yì yǒu kǔ kǔ liú,zhū shì pǒ ān biàn。
念未见侍郎,跋涉遂忘倦。niàn wèi jiàn shì láng,bá shè suì wàng juàn。
皇帝与天同,深恩满州县。huáng dì yǔ tiān tóng,shēn ēn mǎn zhōu xiàn。
瘴乡宁久留,行复侍金殿。zhàng xiāng níng jiǔ liú,xíng fù shì jīn diàn。
卖药至京师,礼数隔贵贱。mài yào zhì jīng shī,lǐ shù gé guì jiàn。
姓名且难通,况敢冀垂盼。xìng míng qiě nán tōng,kuàng gǎn jì chuí pàn。
汝言岂吾知,答之一笑倩。rǔ yán qǐ wú zhī,dá zhī yī xiào qiàn。

谕徐道人少唱喏

邹浩

孔明拜床下,德公初不止。kǒng míng bài chuáng xià,dé gōng chū bù zhǐ。
道人必见喏,我令勿复尔。dào rén bì jiàn nuò,wǒ lìng wù fù ěr。
道人非孔明,喏拜不相似。dào rén fēi kǒng míng,nuò bài bù xiāng shì。
维我德公心,寥寥无彼此。wéi wǒ dé gōng xīn,liáo liáo wú bǐ cǐ。

咏菊

邹浩

菊,菊。jú,jú。
丛丛,簇簇。cóng cóng,cù cù。
种阶除,脱岩谷。zhǒng jiē chú,tuō yán gǔ。
玉干碧鲜,金英黄郁。yù gàn bì xiān,jīn yīng huáng yù。
争妍无小桃,结好有修竹。zhēng yán wú xiǎo táo,jié hǎo yǒu xiū zhú。
满泛醇酒千杯,高簪道巾一幅。mǎn fàn chún jiǔ qiān bēi,gāo zān dào jīn yī fú。
庭前子美休作诗,篱外渊明自留目。tíng qián zi měi xiū zuò shī,lí wài yuān míng zì liú mù。

咏竹

邹浩

竹,竹。zhú,zhú。
濒江,绕屋。bīn jiāng,rào wū。
声泠泠,影矗矗。shēng líng líng,yǐng chù chù。
霜雪难侵,尘埃莫渎。shuāng xuě nán qīn,chén āi mò dú。
梢云齐老松,带日映寒菊。shāo yún qí lǎo sōng,dài rì yìng hán jú。
箨置顶上高冠,叶成樽中美禄。tuò zhì dǐng shàng gāo guān,yè chéng zūn zhōng měi lù。
行看威凤饱相从,不但子猷情最熟。xíng kàn wēi fèng bǎo xiāng cóng,bù dàn zi yóu qíng zuì shú。