古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

有所叹

邹浩

亲者如路人,故者如世雠。qīn zhě rú lù rén,gù zhě rú shì chóu。
路人与世雠,反与亲故侔。lù rén yǔ shì chóu,fǎn yǔ qīn gù móu。
无日不同处,无事不同谋。wú rì bù tóng chù,wú shì bù tóng móu。
自谓腹心托,长久逾千秋。zì wèi fù xīn tuō,zhǎng jiǔ yú qiān qiū。
不知祸有孕,有识所深忧。bù zhī huò yǒu yùn,yǒu shí suǒ shēn yōu。
一旦乘间作,四顾谁依投。yī dàn chéng jiān zuò,sì gù shuí yī tóu。
往往舍之去,掉臂不回头。wǎng wǎng shě zhī qù,diào bì bù huí tóu。
却思故与亲,大寒索衣裘。què sī gù yǔ qīn,dà hán suǒ yī qiú。
聪明天资高,反已亦易求。cōng míng tiān zī gāo,fǎn yǐ yì yì qiú。
及此早觉悟,厥疾犹可瘳。jí cǐ zǎo jué wù,jué jí yóu kě chōu。

莫钓矶

邹浩

饭罢何所之,曳履江之湄。fàn bà hé suǒ zhī,yè lǚ jiāng zhī méi。
粼潾白石间,得石殊瑰奇。lín lín bái shí jiān,dé shí shū guī qí。
莹然如紫玉,屹立平不攲。yíng rán rú zǐ yù,yì lì píng bù qī。
振衣坐其上,聊以垂纶丝。zhèn yī zuò qí shàng,liáo yǐ chuí lún sī。
吾钩既不曲,吾饵亦不施。wú gōu jì bù qū,wú ěr yì bù shī。
持钓非有钓,与鱼均莫为。chí diào fēi yǒu diào,yǔ yú jūn mò wèi。
鱼乐吾已得,吾意鱼岂知。yú lè wú yǐ dé,wú yì yú qǐ zhī。
投竿归去来,晨昏以为期。tóu gān guī qù lái,chén hūn yǐ wèi qī。

下鸥台

邹浩

此心久已灰,入鸟无惊猜。cǐ xīn jiǔ yǐ huī,rù niǎo wú jīng cāi。
轻鸥翔集处,邀我相徘徊。qīng ōu xiáng jí chù,yāo wǒ xiāng pái huái。
方圆十丈许,疑是天所开。fāng yuán shí zhàng xǔ,yí shì tiān suǒ kāi。
锵金两滩濑,簪玉千崔嵬。qiāng jīn liǎng tān lài,zān yù qiān cuī wéi。
耳目肝肺中,何由着纤埃。ěr mù gān fèi zhōng,hé yóu zhe xiān āi。
鸥虽不解饮,屡舞劝我杯。ōu suī bù jiě yǐn,lǚ wǔ quàn wǒ bēi。
清狂与酒狂,似此知几回。qīng kuáng yǔ jiǔ kuáng,shì cǐ zhī jǐ huí。
我归有日矣,鸥飞安在哉。wǒ guī yǒu rì yǐ,ōu fēi ān zài zāi。

读颐卦

邹浩

灵龟不语亦不食,深之又深乃其息。líng guī bù yǔ yì bù shí,shēn zhī yòu shēn nǎi qí xī。
清泠渊中能事毕,天长地久无终极。qīng líng yuān zhōng néng shì bì,tiān zhǎng dì jiǔ wú zhōng jí。
朵颐自朵非自得,何暇外观惟汝即。duǒ yí zì duǒ fēi zì dé,hé xiá wài guān wéi rǔ jí。
吾言易行休更惑,抱一故为天下式。wú yán yì xíng xiū gèng huò,bào yī gù wèi tiān xià shì。

九日对菊

邹浩

不雨江亦乾,草木翳尘土。bù yǔ jiāng yì qián,cǎo mù yì chén tǔ。
重阳到眼前,菊蕊犹未吐。zhòng yáng dào yǎn qián,jú ruǐ yóu wèi tǔ。
邻家一株来,高才尺四五。lín jiā yī zhū lái,gāo cái chǐ sì wǔ。
种之小庭中,亦自足风矩。zhǒng zhī xiǎo tíng zhōng,yì zì zú fēng jǔ。
摘叶以当花,茱萸可为伍。zhāi yè yǐ dāng huā,zhū yú kě wèi wǔ。
泛我流霞杯,喜色动眉宇。fàn wǒ liú xiá bēi,xǐ sè dòng méi yǔ。
颓然逍遥游,妙处有谁睹。tuí rán xiāo yáo yóu,miào chù yǒu shuí dǔ。
渊明何人斯,东篱傲今古。yuān míng hé rén sī,dōng lí ào jīn gǔ。

梦臣惠潘谷墨

邹浩

老潘飞蹑烟霞去,墨宝流传能几许。lǎo pān fēi niè yān xiá qù,mò bǎo liú chuán néng jǐ xǔ。
尚方犹以比庭圭,况复人间故人处。shàng fāng yóu yǐ bǐ tíng guī,kuàng fù rén jiān gù rén chù。
夫君好事追前贤,巾袭深藏二十年。fū jūn hǎo shì zhuī qián xián,jīn xí shēn cáng èr shí nián。
雨旸燥湿莫知数,毕竟挺然金石坚。yǔ yáng zào shī mò zhī shù,bì jìng tǐng rán jīn shí jiān。
一朝酒发南箕舌,信在言前可中辍。yī cháo jiǔ fā nán jī shé,xìn zài yán qián kě zhōng chuò。
有如印弄掌握间,棱角虽刓终一决。yǒu rú yìn nòng zhǎng wò jiān,léng jiǎo suī wán zhōng yī jué。
著书天禄垂无期,云将掉头吾弗知。zhù shū tiān lù chuí wú qī,yún jiāng diào tóu wú fú zhī。
但欣厚意厚若此,来仙阁上信双眉。dàn xīn hòu yì hòu ruò cǐ,lái xiān gé shàng xìn shuāng méi。
我有歙州韫玉石,琢成高秋远天碧。wǒ yǒu shè zhōu yùn yù shí,zuó chéng gāo qiū yuǎn tiān bì。
平时长自水流珠,未省呼童助涓滴。píng shí zhǎng zì shuǐ liú zhū,wèi shěng hū tóng zhù juān dī。
我有常州饱霜毫,千钱一管价不高。wǒ yǒu cháng zhōu bǎo shuāng háo,qiān qián yī guǎn jià bù gāo。
真行隶草字百万,劲锋凛凛方遒豪。zhēn xíng lì cǎo zì bǎi wàn,jìn fēng lǐn lǐn fāng qiú háo。
绛人陈元乃其伍,相得欢甚谁能御。jiàng rén chén yuán nǎi qí wǔ,xiāng dé huān shén shuí néng yù。
心灰缘此亦复然,和我精神动寰宇。xīn huī yuán cǐ yì fù rán,hé wǒ jīng shén dòng huán yǔ。
便涤砚,便操笔,便启轩窗磨此墨。biàn dí yàn,biàn cāo bǐ,biàn qǐ xuān chuāng mó cǐ mò。
敲冰佳纸适及门,罗列千张耀晴日。qiāo bīng jiā zhǐ shì jí mén,luó liè qiān zhāng yào qíng rì。
也吟诗,也作文,也把黄庭模右军。yě yín shī,yě zuò wén,yě bǎ huáng tíng mó yòu jūn。
并包万类入方寸,倏忽变化生乾坤。bìng bāo wàn lèi rù fāng cùn,shū hū biàn huà shēng qián kūn。
君不见老子绝学故能学,君不见孔子捐书故能书。jūn bù jiàn lǎo zi jué xué gù néng xué,jūn bù jiàn kǒng zi juān shū gù néng shū。
因君起我书且学,我书且学孔老俱。yīn jūn qǐ wǒ shū qiě xué,wǒ shū qiě xué kǒng lǎo jù。
孔老俱,竟何如,写我长句酬勤渠。kǒng lǎo jù,jìng hé rú,xiě wǒ zhǎng jù chóu qín qú。

梦臣惠潘谷墨

邹浩

潘谷卖墨时,吕翁尝过之。pān gǔ mài mò shí,lǚ wēng cháng guò zhī。
指授长生诀,举世那能窥。zhǐ shòu zhǎng shēng jué,jǔ shì nà néng kuī。
但称众墨中,谷墨最珍奇。dàn chēng zhòng mò zhōng,gǔ mò zuì zhēn qí。
一旦内药成,解去逃喧卑。yī dàn nèi yào chéng,jiě qù táo xuān bēi。
忽忽期月后,来与丹元期。hū hū qī yuè hòu,lái yǔ dān yuán qī。
夜饮晓分手,丹元初不知。yè yǐn xiǎo fēn shǒu,dān yuán chū bù zhī。
仍留墨数片,属元付其儿。réng liú mò shù piàn,shǔ yuán fù qí ér。
有儿旋其门,顶白元惊疑。yǒu ér xuán qí mén,dǐng bái yuán jīng yí。
细诘所以然,始知谷如斯。xì jí suǒ yǐ rán,shǐ zhī gǔ rú sī。
谷仙今几年,谷墨今在兹。gǔ xiān jīn jǐ nián,gǔ mò jīn zài zī。
静言人间世,舟壑常密移。jìng yán rén jiān shì,zhōu hè cháng mì yí。
朱颜兀槁木,绿发垂素丝。zhū yán wù gǎo mù,lǜ fā chuí sù sī。
借令富贵极,毕竟将奚为。jiè lìng fù guì jí,bì jìng jiāng xī wèi。
谷乎真可人,得墨吾得师。gǔ hū zhēn kě rén,dé mò wú dé shī。

梦臣再以墨来

邹浩

孙郎文史外,所好墨而已。sūn láng wén shǐ wài,suǒ hǎo mò ér yǐ。
龟玉藏椟中,涓辰乃开视。guī yù cáng dú zhōng,juān chén nǎi kāi shì。
未尝轻示人,每戒卞和耻。wèi cháng qīng shì rén,měi jiè biàn hé chǐ。
谓予心事同,分惠真可喜。wèi yǔ xīn shì tóng,fēn huì zhēn kě xǐ。
磨去五之一,馀者恰盈咫。mó qù wǔ zhī yī,yú zhě qià yíng zhǐ。
印弄棱角刓,前言戏之耳。yìn nòng léng jiǎo wán,qián yán xì zhī ěr。
苍头忽踵门,喘汗殊不止。cāng tóu hū zhǒng mén,chuǎn hàn shū bù zhǐ。
恍疑皂囊药,无因至于此。huǎng yí zào náng yào,wú yīn zhì yú cǐ。
亟取启缄封,入眼胜双鲤。jí qǔ qǐ jiān fēng,rù yǎn shèng shuāng lǐ。
其长应天数,其光动晴晷。qí zhǎng yīng tiān shù,qí guāng dòng qíng guǐ。
当暑尚挟纩,岂但什袭比。dāng shǔ shàng xié kuàng,qǐ dàn shén xí bǐ。
且云此不刓,品色尤更美。qiě yún cǐ bù wán,pǐn sè yóu gèng měi。
始知雅意来,要以补前毁。shǐ zhī yǎ yì lái,yào yǐ bǔ qián huǐ。
想初闻语时,废书频拊髀。xiǎng chū wén yǔ shí,fèi shū pín fǔ bì。
兵法善致人,所致必如指。bīng fǎ shàn zhì rén,suǒ zhì bì rú zhǐ。
一朝下两城,曾不费一矢。yī cháo xià liǎng chéng,céng bù fèi yī shǐ。
坐令鼎足心,成辙乱旗靡。zuò lìng dǐng zú xīn,chéng zhé luàn qí mí。
堂堂莫我过,势若建瓴水。táng táng mò wǒ guò,shì ruò jiàn líng shuǐ。
墨果多乎哉,一一是孤垒。mò guǒ duō hū zāi,yī yī shì gū lěi。
齐城七十二,受降从此始。qí chéng qī shí èr,shòu jiàng cóng cǐ shǐ。

别昭平

邹浩

江山本无情,别去亦何语。jiāng shān běn wú qíng,bié qù yì hé yǔ。
向来爽气中,食息三月许。xiàng lái shuǎng qì zhōng,shí xī sān yuè xǔ。
来非吾所求,去非吾所御。lái fēi wú suǒ qiú,qù fēi wú suǒ yù。
回首谢江山,吾今若轻举。huí shǒu xiè jiāng shān,wú jīn ruò qīng jǔ。

留别张云立立之

邹浩

来迁梦破知何处,今君归去仙宫路。lái qiān mèng pò zhī hé chù,jīn jūn guī qù xiān gōng lù。
江头舟楫岭头云,曾许乘风邀月住。jiāng tóu zhōu jí lǐng tóu yún,céng xǔ chéng fēng yāo yuè zhù。
翛然三载与君同,信我此心惟白鹭。xiāo rán sān zài yǔ jūn tóng,xìn wǒ cǐ xīn wéi bái lù。
白鹭忘情亦有情,君更情多无量数。bái lù wàng qíng yì yǒu qíng,jūn gèng qíng duō wú liàng shù。
天绘亭前不忍分,远送我来欣进步。tiān huì tíng qián bù rěn fēn,yuǎn sòng wǒ lái xīn jìn bù。
霜凋万木见孤松,颜色青青独如故。shuāng diāo wàn mù jiàn gū sōng,yán sè qīng qīng dú rú gù。
湘南湘北旧光阴,从此回头但烟雾。xiāng nán xiāng běi jiù guāng yīn,cóng cǐ huí tóu dàn yān wù。
得志轩前藕未花,梅率小桃先已露。dé zhì xuān qián ǒu wèi huā,méi lǜ xiǎo táo xiān yǐ lù。
与君同醉复同醒,千顷池塘渺新霔。yǔ jūn tóng zuì fù tóng xǐng,qiān qǐng chí táng miǎo xīn zhù。
好随鱼跃趁风雷,飞上青天休反顾。hǎo suí yú yuè chèn fēng léi,fēi shàng qīng tiān xiū fǎn gù。

信中以诗来因次其韵送之

邹浩

道言谁复书诸绅,潇湘江上逢斯人。dào yán shuí fù shū zhū shēn,xiāo xiāng jiāng shàng féng sī rén。
向来滨死入魑魅,胸腹洞然无甲鳞。xiàng lái bīn sǐ rù chī mèi,xiōng fù dòng rán wú jiǎ lín。
炎氛吹风作旗靡,玉楼倒影明蒿里。yán fēn chuī fēng zuò qí mí,yù lóu dào yǐng míng hāo lǐ。
孤心还逐冷云飞,历历长亭不知几。gū xīn hái zhú lěng yún fēi,lì lì zhǎng tíng bù zhī jǐ。
圣王开了睹天庭,妙脱筌蹄合喙鸣。shèng wáng kāi le dǔ tiān tíng,miào tuō quán tí hé huì míng。
个中无可无不可,智者亦迷何处名。gè zhōng wú kě wú bù kě,zhì zhě yì mí hé chù míng。
浑沌兼忘倏与忽,有口鼻如欣莫咄。hún dùn jiān wàng shū yǔ hū,yǒu kǒu bí rú xīn mò duō。
北山之北草堂深,怨鹤惊猿它自物。běi shān zhī běi cǎo táng shēn,yuàn hè jīng yuán tā zì wù。

送李方

邹浩

我迁汉阳居,君为建阳掾。wǒ qiān hàn yáng jū,jūn wèi jiàn yáng yuàn。
江山几千里,何当重会面。jiāng shān jǐ qiān lǐ,hé dāng zhòng huì miàn。
身世波上萍,岁月弦上箭。shēn shì bō shàng píng,suì yuè xián shàng jiàn。
自古以叹嗟,不古乃独见。zì gǔ yǐ tàn jiē,bù gǔ nǎi dú jiàn。
为仁岂由人,弘道道该遍。wèi rén qǐ yóu rén,hóng dào dào gāi biàn。
万生无终穷,同我一方便。wàn shēng wú zhōng qióng,tóng wǒ yī fāng biàn。
壑源春焙香,黄鹂静中啭。hè yuán chūn bèi xiāng,huáng lí jìng zhōng zhuàn。
简书有光阴,归坐亦可燕。jiǎn shū yǒu guāng yīn,guī zuò yì kě yàn。
此事入高明,了了为君见。cǐ shì rù gāo míng,le le wèi jūn jiàn。
舟车暂西东,勿受离情转。zhōu chē zàn xī dōng,wù shòu lí qíng zhuǎn。

题蒋彦回绯桃轩

邹浩

何仙饥食王母桃,王母唤去瑶台高。hé xiān jī shí wáng mǔ táo,wáng mǔ huàn qù yáo tái gāo。
怀中核乃长生种,付与东君谁适遭。huái zhōng hé nǎi zhǎng shēng zhǒng,fù yǔ dōng jūn shuí shì zāo。
蒋侯本是神仙族,扬州骑鹤飞游遨。jiǎng hóu běn shì shén xiān zú,yáng zhōu qí hè fēi yóu áo。
回也不愚愚故道,不肯钓海连六鳌。huí yě bù yú yú gù dào,bù kěn diào hǎi lián liù áo。
变邓家田作蓝田,产玉成芝天所褒。biàn dèng jiā tián zuò lán tián,chǎn yù chéng zhī tiān suǒ bāo。
柳将眼觑竟何睹,花着心觅空自劳。liǔ jiāng yǎn qù jìng hé dǔ,huā zhe xīn mì kōng zì láo。
东风莫逆花柳外,洞然启尽扃鐍牢。dōng fēng mò nì huā liǔ wài,dòng rán qǐ jǐn jiōng jué láo。
铺张云霞驻迟日,暖红牵梦春陶陶。pù zhāng yún xiá zhù chí rì,nuǎn hóng qiān mèng chūn táo táo。
恍疑何仙只春是,衣绣还乡导旗旄。huǎng yí hé xiān zhǐ chūn shì,yī xiù hái xiāng dǎo qí máo。
蒲萄浪兀弄明月,宁比倒着宫锦袍。pú táo làng wù nòng míng yuè,níng bǐ dào zhe gōng jǐn páo。
从今结就千年实,食之工力逾圭刀。cóng jīn jié jiù qiān nián shí,shí zhī gōng lì yú guī dāo。
闻说扬州鹤知得,鼓翼已先鸣九皋。wén shuō yáng zhōu hè zhī dé,gǔ yì yǐ xiān míng jiǔ gāo。

题成立道飞香阁

邹浩

碧池千亩红莲花,敕书楼下醇儒家。bì chí qiān mǔ hóng lián huā,chì shū lóu xià chún rú jiā。
跻民仁寿逢主圣,欣与万邦无叹嗟。jī mín rén shòu féng zhǔ shèng,xīn yǔ wàn bāng wú tàn jiē。
六经变化天地阔,何处不可为生涯。liù jīng biàn huà tiān dì kuò,hé chù bù kě wèi shēng yá。
只今耆域在庭户,信手掇取皆灵芽。zhǐ jīn qí yù zài tíng hù,xìn shǒu duō qǔ jiē líng yá。
气运回环助调燮,各正性命逾尘沙。qì yùn huí huán zhù diào xiè,gè zhèng xìng mìng yú chén shā。
是渠病愈我亦愈,红莲影里薰风斜。shì qú bìng yù wǒ yì yù,hóng lián yǐng lǐ xūn fēng xié。
阴功乘香飞北极,上帝首肯群仙夸。yīn gōng chéng xiāng fēi běi jí,shàng dì shǒu kěn qún xiān kuā。
赠之丹桂一千尺,攀条直上凌苍霞。zèng zhī dān guì yī qiān chǐ,pān tiáo zhí shàng líng cāng xiá。

戏浯溪长老伯新

邹浩

永州怀素精草书,毫端万象纷卷舒。yǒng zhōu huái sù jīng cǎo shū,háo duān wàn xiàng fēn juǎn shū。
浑身是眼看不破,一笔至今藏物初。hún shēn shì yǎn kàn bù pò,yī bǐ zhì jīn cáng wù chū。
浯溪得之不自用,却要他人书作图。wú xī dé zhī bù zì yòng,què yào tā rén shū zuò tú。
蓦然打个筋斗去,觅纸觅绢一物无。mò rán dǎ gè jīn dòu qù,mì zhǐ mì juàn yī wù wú。
急将床上被来拆,手忙脚乱纵横铺。jí jiāng chuáng shàng bèi lái chāi,shǒu máng jiǎo luàn zòng héng pù。
五云和尚巧言语,扫尽六幅裁须臾。wǔ yún hé shàng qiǎo yán yǔ,sǎo jǐn liù fú cái xū yú。
叠了又开开又叠,喜欢胜获衣内珠。dié le yòu kāi kāi yòu dié,xǐ huān shèng huò yī nèi zhū。
二三子笑几绝倒,左右僮仆咸惊呼。èr sān zi xiào jǐ jué dào,zuǒ yòu tóng pū xián jīng hū。
宁比酸寒杜陵老,海图拆应家人须。níng bǐ suān hán dù líng lǎo,hǎi tú chāi yīng jiā rén xū。
脱巾漉酒解龟当,表里空旷真丈夫。tuō jīn lù jiǔ jiě guī dāng,biǎo lǐ kōng kuàng zhēn zhàng fū。
吾行天下何啻半,常恨眼前无此徒。wú xíng tiān xià hé chì bàn,cháng hèn yǎn qián wú cǐ tú。
那知兴发乃方外,与彼嗜好同根株。nà zhī xīng fā nǎi fāng wài,yǔ bǐ shì hǎo tóng gēn zhū。
小中现大大可睹,跳出规矩渠非愚。xiǎo zhōng xiàn dà dà kě dǔ,tiào chū guī jǔ qú fēi yú。
他时风雪夜参半,灰炉冰冷灯影孤。tā shí fēng xuě yè cān bàn,huī lú bīng lěng dēng yǐng gū。
坐披破絮似鱼网,数挽不掩皴肌肤。zuò pī pò xù shì yú wǎng,shù wǎn bù yǎn cūn jī fū。
只应侍者隔壁私自语,我师为谁说法声呜呜。zhǐ yīng shì zhě gé bì sī zì yǔ,wǒ shī wèi shuí shuō fǎ shēng wū wū。