古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

观华光长老仲仁墨梅

邹浩

我从梅花海里来,惊此两枝堂上开。wǒ cóng méi huā hǎi lǐ lái,jīng cǐ liǎng zhī táng shàng kāi。
不由天降非地出,道人作么生栽培。bù yóu tiān jiàng fēi dì chū,dào rén zuò me shēng zāi péi。
无缝塔子通一线,放光照醒陈根荄。wú fèng tǎ zi tōng yī xiàn,fàng guāng zhào xǐng chén gēn gāi。
玉蟾银汉雨初霁,半启琼室通瑶台。yù chán yín hàn yǔ chū jì,bàn qǐ qióng shì tōng yáo tái。
香云漠漠护颜色,世眼欲睹诚难哉。xiāng yún mò mò hù yán sè,shì yǎn yù dǔ chéng nán zāi。
不如取酒共春醉,一杯一杯复一杯。bù rú qǔ jiǔ gòng chūn zuì,yī bēi yī bēi fù yī bēi。

次韵和范信中同游花药有作

邹浩

花药山去来,难遇此天日。huā yào shān qù lái,nán yù cǐ tiān rì。
深衣书眼青,摩衲禅眼碧。shēn yī shū yǎn qīng,mó nà chán yǎn bì。
雁峰相与高,可以同我适。yàn fēng xiāng yǔ gāo,kě yǐ tóng wǒ shì。
浮云当面开,千里见丛荜。fú yún dāng miàn kāi,qiān lǐ jiàn cóng bì。
况紫盖祝融,插天日未夕。kuàng zǐ gài zhù róng,chā tiān rì wèi xī。
正尔无能名,僧来乞题石。zhèng ěr wú néng míng,sēng lái qǐ tí shí。

送成老赴西安

邹浩

先生出逢尧舜时,自当勋业追皋夔。xiān shēng chū féng yáo shùn shí,zì dāng xūn yè zhuī gāo kuí。
胸中廊庙乃州县,雪霜次骨西安驰。xiōng zhōng láng miào nǎi zhōu xiàn,xuě shuāng cì gǔ xī ān chí。
旁观往往屡兴叹,色初不变心希夷。páng guān wǎng wǎng lǚ xīng tàn,sè chū bù biàn xīn xī yí。
但云将圣世所大,乘田委吏皆尝为。dàn yún jiāng shèng shì suǒ dà,chéng tián wěi lì jiē cháng wèi。
道通为一无不可,等君事耳何高卑。dào tōng wèi yī wú bù kě,děng jūn shì ěr hé gāo bēi。
高斋高居万物表,清献清风天下师。gāo zhāi gāo jū wàn wù biǎo,qīng xiàn qīng fēng tiān xià shī。
此心妙与此公契,莫或遑处今其谁。cǐ xīn miào yǔ cǐ gōng qì,mò huò huáng chù jīn qí shuí。
民歌仁恩到天耳,天须默荐君王知。mín gē rén ēn dào tiān ěr,tiān xū mò jiàn jūn wáng zhī。
坐令四海归一握,阴阳变化随设施。zuò lìng sì hǎi guī yī wò,yīn yáng biàn huà suí shè shī。
行即验矣姑且置,聊引花前金屈卮。xíng jí yàn yǐ gū qiě zhì,liáo yǐn huā qián jīn qū zhī。

偶书

邹浩

朝读一卷经,暮读一卷书。cháo dú yī juǎn jīng,mù dú yī juǎn shū。
一卷复一卷,三藏与五车。yī juǎn fù yī juǎn,sān cáng yǔ wǔ chē。
儒释本不异,昧者自亲疏。rú shì běn bù yì,mèi zhě zì qīn shū。
昧者不足道,明者当何如。mèi zhě bù zú dào,míng zhě dāng hé rú。

送陈公晦

邹浩

寂不闻凤鸣,双耳聋已久。jì bù wén fèng míng,shuāng ěr lóng yǐ jiǔ。
聿来丹山子,一旦惊户牖。yù lái dān shān zi,yī dàn jīng hù yǒu。
旧听歘我还,喜气薄牛斗。jiù tīng chuā wǒ hái,xǐ qì báo niú dòu。
箫韶方九成,飞勿众禽后。xiāo sháo fāng jiǔ chéng,fēi wù zhòng qín hòu。

吴公蔚将还滁阳出所集述德堂诗作此送之

邹浩

述德高堂在何许,述德高人欣可睹。shù dé gāo táng zài hé xǔ,shù dé gāo rén xīn kě dǔ。
彭州梦破知几年,遗爱远追曾大父。péng zhōu mèng pò zhī jǐ nián,yí ài yuǎn zhuī céng dà fù。
至今民数旧邦君,每及吴公歌且舞。zhì jīn mín shù jiù bāng jūn,měi jí wú gōng gē qiě wǔ。
述而行之德莫穷,定可周流浃天宇。shù ér xíng zhī dé mò qióng,dìng kě zhōu liú jiā tiān yǔ。
谁令千里便归休,炯炯此心元自古。shuí lìng qiān lǐ biàn guī xiū,jiǒng jiǒng cǐ xīn yuán zì gǔ。
四百六十五甲子,貌若岩松傲风雨。sì bǎi liù shí wǔ jiǎ zi,mào ruò yán sōng ào fēng yǔ。
胸中何啻法界宽,普集尘沙诸佛祖。xiōng zhōng hé chì fǎ jiè kuān,pǔ jí chén shā zhū fú zǔ。
一如一切悉皆如,迥脱拘挛不逾矩。yī rú yī qiè xī jiē rú,jiǒng tuō jū luán bù yú jǔ。
从横肉眼讵能窥,但见鼻间常栩栩。cóng héng ròu yǎn jù néng kuī,dàn jiàn bí jiān cháng xǔ xǔ。
只应高与老人星,长现升平瑞明主。zhǐ yīng gāo yǔ lǎo rén xīng,zhǎng xiàn shēng píng ruì míng zhǔ。

咏张公奭庐墓有芝三本

邹浩

此芝初无根,生自孝诚里。cǐ zhī chū wú gēn,shēng zì xiào chéng lǐ。
孝哉本于诚,非缘利心起。xiào zāi běn yú chéng,fēi yuán lì xīn qǐ。
无芝非所怍,有芝非所喜。wú zhī fēi suǒ zuò,yǒu zhī fēi suǒ xǐ。
不期芝有无,秀出乃如此。bù qī zhī yǒu wú,xiù chū nǎi rú cǐ。
养志勤色难,送终极哀毁。yǎng zhì qín sè nán,sòng zhōng jí āi huǐ。
既葬不忍归,结庐独留止。jì zàng bù rěn guī,jié lú dú liú zhǐ。
孺慕秋复春,泪接九泉水。rú mù qiū fù chūn,lèi jiē jiǔ quán shuǐ。
比邻或未知,天已知之矣。bǐ lín huò wèi zhī,tiān yǐ zhī zhī yǐ。
因芝示邦人,邦人争赞美。yīn zhī shì bāng rén,bāng rén zhēng zàn měi。
会逢当路贤,荐此八行始。huì féng dāng lù xián,jiàn cǐ bā xíng shǐ。

书公孙卷末

邹浩

韩范天下贤,褒贬不妄出。hán fàn tiān xià xián,bāo biǎn bù wàng chū。
舌端有春秋,所与惟其实。shé duān yǒu chūn qiū,suǒ yǔ wéi qí shí。
一举十五丧,富贵所难必。yī jǔ shí wǔ sàng,fù guì suǒ nán bì。
公孙贱且贫,兹事乃能毕。gōng sūn jiàn qiě pín,zī shì nǎi néng bì。
心追古人高,迹付今人述。xīn zhuī gǔ rén gāo,jì fù jīn rén shù。
二老首形容,昭劝无终日。èr lǎo shǒu xíng róng,zhāo quàn wú zhōng rì。
伊予特后闻,叹恨颇自失。yī yǔ tè hòu wén,tàn hèn pǒ zì shī。
东望天山平,风松正萧瑟。dōng wàng tiān shān píng,fēng sōng zhèng xiāo sè。

题双芝轩

邹浩

难弟难兄强氏子,太学声名耸多士。nán dì nán xiōng qiáng shì zi,tài xué shēng míng sǒng duō shì。
同时流辈久公卿,犹傍短檠业文史。tóng shí liú bèi jiǔ gōng qīng,yóu bàng duǎn qíng yè wén shǐ。
今年鉴拔贡辟廱,伯仲皆升从此起。jīn nián jiàn bá gòng pì yōng,bó zhòng jiē shēng cóng cǐ qǐ。
集英春晓拱天临,龙头妙绝人间喜。jí yīng chūn xiǎo gǒng tiān lín,lóng tóu miào jué rén jiān xǐ。
鸾台凤阁便腾骞,况乃吾乡有前比。luán tái fèng gé biàn téng qiān,kuàng nǎi wú xiāng yǒu qián bǐ。
向来胸中宇宙宽,包尽华夷无复委。xiàng lái xiōng zhōng yǔ zhòu kuān,bāo jǐn huá yí wú fù wěi。
发为勋业助尧仁,肯令元凯常专美。fā wèi xūn yè zhù yáo rén,kěn lìng yuán kǎi cháng zhuān měi。
倘如不信视双芝,端不虚生漫黄紫。tǎng rú bù xìn shì shuāng zhī,duān bù xū shēng màn huáng zǐ。

山禽

邹浩

一鸟飞从何处来,归去归去声声催。yī niǎo fēi cóng hé chù lái,guī qù guī qù shēng shēng cuī。
炉烟正自山阁起,天意俄从云路开。lú yān zhèng zì shān gé qǐ,tiān yì é cóng yún lù kāi。
三年至日阻为寿,万里膝下今当回。sān nián zhì rì zǔ wèi shòu,wàn lǐ xī xià jīn dāng huí。
迎祥拜贶不胜喜,满引贺酒千百杯。yíng xiáng bài kuàng bù shèng xǐ,mǎn yǐn hè jiǔ qiān bǎi bēi。

普融阁

邹浩

前身善财后老平,善知识处靡不到。qián shēn shàn cái hòu lǎo píng,shàn zhī shí chù mí bù dào。
十信生行回向地,等觉妙觉诸法门。shí xìn shēng xíng huí xiàng dì,děng jué miào jué zhū fǎ mén。
一法门中义一句,须弥聚笔海量墨。yī fǎ mén zhōng yì yī jù,xū mí jù bǐ hǎi liàng mò。
亘未来际力书写,未来可尽写不尽。gèn wèi lái jì lì shū xiě,wèi lái kě jǐn xiě bù jǐn。
何况六位一切法,一一算谕莫能及。hé kuàng liù wèi yī qiè fǎ,yī yī suàn yù mò néng jí。
老平于此不思议,第三手把龟手笔。lǎo píng yú cǐ bù sī yì,dì sān shǒu bǎ guī shǒu bǐ。
一刹那间能事竟,一一微尘出经卷。yī shā nà jiān néng shì jìng,yī yī wēi chén chū jīng juǎn。
三千世界微尘偈,一四天下微尘品。sān qiān shì jiè wēi chén jì,yī sì tiān xià wēi chén pǐn。
龙树传持所未会,悉在而今轮字里。lóng shù chuán chí suǒ wèi huì,xī zài ér jīn lún zì lǐ。
字字无增亦无减,四十二字谁举偈。zì zì wú zēng yì wú jiǎn,sì shí èr zì shuí jǔ jì。
大宝莲花忽开敷,帝网重重清净土。dà bǎo lián huā hū kāi fū,dì wǎng zhòng zhòng qīng jìng tǔ。
十方三世佛菩萨,一时会集作证明。shí fāng sān shì fú pú sà,yī shí huì jí zuò zhèng míng。
弥勒辨说巧称扬,文殊师利欣按顶。mí lēi biàn shuō qiǎo chēng yáng,wén shū shī lì xīn àn dǐng。
日用纵横日日新,此身普贤身内现。rì yòng zòng héng rì rì xīn,cǐ shēn pǔ xián shēn nèi xiàn。
若人欲识老平身,即是毗卢无尽藏。ruò rén yù shí lǎo píng shēn,jí shì pí lú wú jǐn cáng。

书合论后

邹浩

华严佛菩萨,悲智咸遍周。huá yán fú pú sà,bēi zhì xián biàn zhōu。
广开方便门,主伴互酬请。guǎng kāi fāng biàn mén,zhǔ bàn hù chóu qǐng。
于无言说中,说法无数量。yú wú yán shuō zhōng,shuō fǎ wú shù liàng。
我读诵思惟,获从信根入。wǒ dú sòng sī wéi,huò cóng xìn gēn rù。
闇逢照世灯,病遇雪山药。àn féng zhào shì dēng,bìng yù xuě shān yào。
无价大宝珠,衣内忽然得。wú jià dà bǎo zhū,yī nèi hū rán dé。
愿尽未来际,满足普贤行。yuàn jǐn wèi lái jì,mǎn zú pǔ xián xíng。
一切导师前,一一兴供养。yī qiè dǎo shī qián,yī yī xīng gōng yǎng。
一切众生前,一一作利益。yī qiè zhòng shēng qián,yī yī zuò lì yì。
持经继有人,悉冀同我愿。chí jīng jì yǒu rén,xī jì tóng wǒ yuàn。

书楞伽经后

邹浩

牟尼净虚空,大慧舒光明。móu ní jìng xū kōng,dà huì shū guāng míng。
森然万象形,有目咸欣睹。sēn rán wàn xiàng xíng,yǒu mù xián xīn dǔ。
疑解二俱脱,一切本如如。yí jiě èr jù tuō,yī qiè běn rú rú。
一一楞伽山,演说修多罗。yī yī léng gā shān,yǎn shuō xiū duō luó。
稽首方便慈,功德无穷尽。jī shǒu fāng biàn cí,gōng dé wú qióng jǐn。
我今如是了,是为报佛恩。wǒ jīn rú shì le,shì wèi bào fú ēn。

集经文为要诀

邹浩

黄童妙音难可闻,若得三宫存玄丹。huáng tóng miào yīn nán kě wén,ruò dé sān gōng cún xuán dān。
中有童子冥上玄,回紫抱黄入丹田。zhōng yǒu tóng zi míng shàng xuán,huí zǐ bào huáng rù dān tián。
闭塞三关握固停,三气右回九道明。bì sāi sān guān wò gù tíng,sān qì yòu huí jiǔ dào míng。
恍惚之间至清灵,散化五形变万神。huǎng hū zhī jiān zhì qīng líng,sàn huà wǔ xíng biàn wàn shén。
千千百百自相连,共入太室璇玑门。qiān qiān bǎi bǎi zì xiāng lián,gòng rù tài shì xuán jī mén。
三老同坐各有朋,高拱无为魂魄安。sān lǎo tóng zuò gè yǒu péng,gāo gǒng wú wèi hún pò ān。
玉笢金籥常完坚,内守坚固真之真。yù mǐn jīn yuè cháng wán jiān,nèi shǒu jiān gù zhēn zhī zhēn。
真人既至使六丁,内挟列月列宿陈。zhēn rén jì zhì shǐ liù dīng,nèi xié liè yuè liè sù chén。
物物不干泰而平,百二十年犹可还。wù wù bù gàn tài ér píng,bǎi èr shí nián yóu kě hái。
使人长生升九天,上清紫霞虚皇前。shǐ rén zhǎng shēng shēng jiǔ tiān,shàng qīng zǐ xiá xū huáng qián。

赠广陵马推官

邹浩

有才何事老青衫,十载低徊北斗南。yǒu cái hé shì lǎo qīng shān,shí zài dī huái běi dòu nán。
肯伴雪髯千日醉,此心真与古人参。kěn bàn xuě rán qiān rì zuì,cǐ xīn zhēn yǔ gǔ rén cān。
今见故人今几年,年来风物尚依然。jīn jiàn gù rén jīn jǐ nián,nián lái fēng wù shàng yī rán。
遥知闲望登临处,极目江山万里天。yáo zhī xián wàng dēng lín chù,jí mù jiāng shān wàn lǐ tiān。