古诗词

擢彼乔松一首

刘基

擢彼乔松,在彼丘阿。zhuó bǐ qiáo sōng,zài bǐ qiū ā。
岁莫凄风,飒为枯柯。suì mò qī fēng,sà wèi kū kē。
忧来伤心,云如之何。yōu lái shāng xīn,yún rú zhī hé。
瞻彼昊天,曷其有宜。zhān bǐ hào tiān,hé qí yǒu yí。
天降淫德,痡于下国。tiān jiàng yín dé,fū yú xià guó。
稻粱黍稷,暨于螟蜮。dào liáng shǔ jì,jì yú míng yù。
不稼不穑,寇攘以食。bù jià bù sè,kòu rǎng yǐ shí。
哀此下民,曷其有极。āi cǐ xià mín,hé qí yǒu jí。
心之忧矣,如烹如煎。xīn zhī yōu yǐ,rú pēng rú jiān。
丧乱靡底,如渊如泉。sàng luàn mí dǐ,rú yuān rú quán。
如彼奥草,孔蔓以延。rú bǐ ào cǎo,kǒng màn yǐ yán。
呜呼昊天,伊谁之愆。wū hū hào tiān,yī shuí zhī qiān。
有罻者罿,曷施于宇。yǒu wèi zhě chōng,hé shī yú yǔ。
胡罾于林,觊彼鲂鱮。hú zēng yú lín,jì bǐ fáng xù。
小人所怃,君子所与。xiǎo rén suǒ wǔ,jūn zi suǒ yǔ。
弗询弗犹,曷其有愈。fú xún fú yóu,hé qí yǒu yù。
君子不畏,乱日以炽。jūn zi bù wèi,luàn rì yǐ chì。
君子不忧,乱日以悠。jūn zi bù yōu,luàn rì yǐ yōu。
正言谔谔,謟言诺诺。zhèng yán è è,tāo yán nuò nuò。
欢言孔怡,丧乱所基。huān yán kǒng yí,sàng luàn suǒ jī。
邦家维车,庶民维舆。bāng jiā wéi chē,shù mín wéi yú。
庶僚维服,大臣维御。shù liáo wéi fú,dà chén wéi yù。
慎尔驱驰,俾险作夷。shèn ěr qū chí,bǐ xiǎn zuò yí。
无然汶汶,无俾车偾。wú rán wèn wèn,wú bǐ chē fèn。
无曰予知,民各有思。wú yuē yǔ zhī,mín gè yǒu sī。
无曰予圣,庶民孔竞。wú yuē yǔ shèng,shù mín kǒng jìng。
无竞维德,四方之则。wú jìng wéi dé,sì fāng zhī zé。
无为回遹,以纵枉慝。wú wèi huí yù,yǐ zòng wǎng tè。
瞻彼高原,翳翳其云。zhān bǐ gāo yuán,yì yì qí yún。
眄彼大水,浩矣无津。miǎn bǐ dà shuǐ,hào yǐ wú jīn。
嗷嗷飞雁,各念尔群。áo áo fēi yàn,gè niàn ěr qún。
哀我人斯,胡胥以沦。āi wǒ rén sī,hú xū yǐ lún。
莫高匪天,莫明匪日。mò gāo fěi tiān,mò míng fěi rì。
何纤勿冒,何昧勿晢。hé xiān wù mào,hé mèi wù zhé。
维此圣人,庶民是葵。wéi cǐ shèng rén,shù mín shì kuí。
维彼愚人,则各有谋。wéi bǐ yú rén,zé gè yǒu móu。
原隰之瘁,夫妇云之。yuán xí zhī cuì,fū fù yún zhī。
闾巷之呻,君子闻之。lǘ xiàng zhī shēn,jūn zi wén zhī。
弗闻弗惟,则各有思。fú wén fú wéi,zé gè yǒu sī。
式谤式詈,腑肠以离。shì bàng shì lì,fǔ cháng yǐ lí。
谷斯之秕,农以为殃。gǔ sī zhī bǐ,nóng yǐ wèi yāng。
匪鹰匪隼,曷云能翔。fěi yīng fěi sǔn,hé yún néng xiáng。
维天有船,不可以航。wéi tiān yǒu chuán,bù kě yǐ háng。
眷言顾之,心焉恻伤。juàn yán gù zhī,xīn yān cè shāng。
相彼茂草,飞鸟依之。xiāng bǐ mào cǎo,fēi niǎo yī zhī。
淠彼深渊,鲂鲤归之。pì bǐ shēn yuān,fáng lǐ guī zhī。
靡依靡归,胡能勿悲。mí yī mí guī,hú néng wù bēi。
我有隐忧,人莫之知。wǒ yǒu yǐn yōu,rén mò zhī zhī。
中途有棘,庶民伐之。zhōng tú yǒu jí,shù mín fá zhī。
执讯弗笃,君子堲之。zhí xùn fú dǔ,jūn zi cí zhī。
不瞆不聋,孰填尔聪。bù kuì bù lóng,shú tián ěr cōng。
靡瞻靡顾,自贻伊瞽。mí zhān mí gù,zì yí yī gǔ。
如彼沸鼎,无增尔薪。rú bǐ fèi dǐng,wú zēng ěr xīn。
无从尔言,以逖远人。wú cóng ěr yán,yǐ tì yuǎn rén。
迩人营营,远人兢兢。ěr rén yíng yíng,yuǎn rén jīng jīng。
弗讹尔心,曷其有惩。fú é ěr xīn,hé qí yǒu chéng。
嗟尔君子,戒慎尔止。jiē ěr jūn zi,jiè shèn ěr zhǐ。
靡谦不光,靡盈不毁。mí qiān bù guāng,mí yíng bù huǐ。
维山有杞,维泽有芷。wéi shān yǒu qǐ,wéi zé yǒu zhǐ。
庶民所履,维君子使。shù mín suǒ lǚ,wéi jūn zi shǐ。
陟彼高原,维风飗飗。zhì bǐ gāo yuán,wéi fēng liú liú。
靡草不凋,无木不刘。mí cǎo bù diāo,wú mù bù liú。
忧来伤心,如焚如抽。yōu lái shāng xīn,rú fén rú chōu。
瞻仰昊天,曷其有瘳。zhān yǎng hào tiān,hé qí yǒu chōu。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

春兴七首

刘基

于越山城控海壖,春风回首忽经年。yú yuè shān chéng kòng hǎi ruán,chūn fēng huí shǒu hū jīng nián。
忧时望月青宵迥,怀土登楼白发鲜。yōu shí wàng yuè qīng xiāo jiǒng,huái tǔ dēng lóu bái fā xiān。
江上波涛来渺渺,云中鸿鹄去翩翩。jiāng shàng bō tāo lái miǎo miǎo,yún zhōng hóng gǔ qù piān piān。
暮寒细雨馀花落,梦绕天涯到日边。mù hán xì yǔ yú huā luò,mèng rào tiān yá dào rì biān。

春兴七首

刘基

会稽南镇夏王封,蔽日腾空紫翠重。huì jī nán zhèn xià wáng fēng,bì rì téng kōng zǐ cuì zhòng。
阴洞烟霞辉草木,古祠风雨出蛟龙。yīn dòng yān xiá huī cǎo mù,gǔ cí fēng yǔ chū jiāo lóng。
玄夷此日归何处,玉简他年岂再逢。xuán yí cǐ rì guī hé chù,yù jiǎn tā nián qǐ zài féng。
安得普夫休战伐,不令竹箭困输供。ān dé pǔ fū xiū zhàn fá,bù lìng zhú jiàn kùn shū gōng。

春兴七首

刘基

卧龙山奠越王都,群水南来入镜湖。wò lóng shān diàn yuè wáng dōu,qún shuǐ nán lái rù jìng hú。
苦怪桑田非旧迹,还惊雉堞是新图。kǔ guài sāng tián fēi jiù jì,hái jīng zhì dié shì xīn tú。
白波翠霭浮天际,绿树青莎到海隅。bái bō cuì ǎi fú tiān jì,lǜ shù qīng shā dào hǎi yú。
便欲投身归钓艇,不知何处有莼鲈。biàn yù tóu shēn guī diào tǐng,bù zhī hé chù yǒu chún lú。

春兴七首

刘基

深春积雨感年芳,暮馆轻寒透客裳。shēn chūn jī yǔ gǎn nián fāng,mù guǎn qīng hán tòu kè shang。
翠柳条柔先改色,紫兰花冷不飘香。cuì liǔ tiáo róu xiān gǎi sè,zǐ lán huā lěng bù piāo xiāng。
山中虎豹人烟少,海上楼台蜃气长。shān zhōng hǔ bào rén yān shǎo,hǎi shàng lóu tái shèn qì zhǎng。
燕子新来畏沾湿,一双相对立空梁。yàn zi xīn lái wèi zhān shī,yī shuāng xiāng duì lì kōng liáng。

春兴七首

刘基

忆昔江南未起兵,吴山越水共知名。yì xī jiāng nán wèi qǐ bīng,wú shān yuè shuǐ gòng zhī míng。
蘋萍日暖游鱼出,桃李风和乳燕鸣。píng píng rì nuǎn yóu yú chū,táo lǐ fēng hé rǔ yàn míng。
紫陌尘埃嘶步景,画船歌管列倾城。zǐ mò chén āi sī bù jǐng,huà chuán gē guǎn liè qīng chéng。
于今征戍诛求尽,翻对莺花百感生。yú jīn zhēng shù zhū qiú jǐn,fān duì yīng huā bǎi gǎn shēng。

为贾性之题山水图

刘基

不见唐朝王右丞,世间画史少知名。bù jiàn táng cháo wáng yòu chéng,shì jiān huà shǐ shǎo zhī míng。
何人貌得烟雨意,静听如闻风水声。hé rén mào dé yān yǔ yì,jìng tīng rú wén fēng shuǐ shēng。
远岫带云才隐约,斜阳秋树却分明。yuǎn xiù dài yún cái yǐn yuē,xié yáng qiū shù què fēn míng。
清泉素石堪乘兴,欲买扁舟过此生。qīng quán sù shí kān chéng xīng,yù mǎi biǎn zhōu guò cǐ shēng。

题雪竹图

刘基

雪压江边修竹林,沅湘晚色起愁阴。xuě yā jiāng biān xiū zhú lín,yuán xiāng wǎn sè qǐ chóu yīn。
川光荡漾空清阔,山气玲珑太白深。chuān guāng dàng yàng kōng qīng kuò,shān qì líng lóng tài bái shēn。
未得稍云邀凤宿,可能映水学龙吟。wèi dé shāo yún yāo fèng sù,kě néng yìng shuǐ xué lóng yín。
无人谷里吹春律,直节虚中恐不禁。wú rén gǔ lǐ chuī chūn lǜ,zhí jié xū zhōng kǒng bù jìn。

题修竹图

刘基

九疑山下湘江畔,多少筼筜覆碧湍。jiǔ yí shān xià xiāng jiāng pàn,duō shǎo yún dāng fù bì tuān。
自有清阴堪解愠,也能结实待栖鸾。zì yǒu qīng yīn kān jiě yùn,yě néng jié shí dài qī luán。
蒙蒙暖翠晨烟洽,颗颗明珠夕露漙。méng méng nuǎn cuì chén yān qià,kē kē míng zhū xī lù tuán。
长日焚香对图画,青冥风雨共凄寒。zhǎng rì fén xiāng duì tú huà,qīng míng fēng yǔ gòng qī hán。

题画蒲萄卷子

刘基

西域蒲萄也自奇,画图惊见墨淋漓。xī yù pú táo yě zì qí,huà tú jīng jiàn mò lín lí。
迎风翠羽憣憣动,带露玄珠纂纂垂。yíng fēng cuì yǔ fān fān dòng,dài lù xuán zhū zuǎn zuǎn chuí。
此日散愁思酿酒,几回病渴想如饴。cǐ rì sàn chóu sī niàng jiǔ,jǐ huí bìng kě xiǎng rú yí。
春窗隐几成幽梦,应共张骞到郅支。chūn chuāng yǐn jǐ chéng yōu mèng,yīng gòng zhāng qiān dào zhì zhī。

萧山山行

刘基

积雨今朝天气佳,山亭晓色上林花。jī yǔ jīn cháo tiān qì jiā,shān tíng xiǎo sè shàng lín huā。
未须汗漫思身世,且可逍遥玩物华。wèi xū hàn màn sī shēn shì,qiě kě xiāo yáo wán wù huá。
偶值断桥妨去路,却随修竹到邻家。ǒu zhí duàn qiáo fáng qù lù,què suí xiū zhú dào lín jiā。
篱边野鸭惊人过,拨剌飞鸣落远沙。lí biān yě yā jīng rén guò,bō lá fēi míng luò yuǎn shā。

萧山任氏山堂

刘基

新堂结构倚岩阿,地僻无哗乐事多。xīn táng jié gòu yǐ yán ā,dì pì wú huā lè shì duō。
日上黄鹂鸣翠竹,雨馀红鲤跃清波。rì shàng huáng lí míng cuì zhú,yǔ yú hóng lǐ yuè qīng bō。
消除暑气凭松柏,舒卷烟岚任薜萝。xiāo chú shǔ qì píng sōng bǎi,shū juǎn yān lán rèn bì luó。
珍重主人能爱客,衰颜聊复为君酡。zhēn zhòng zhǔ rén néng ài kè,shuāi yán liáo fù wèi jūn tuó。

以纨扇赠奎上人并寄以诗

刘基

新裁纨扇如圆月,寄与灵峰奎上人。xīn cái wán shàn rú yuán yuè,jì yǔ líng fēng kuí shàng rén。
不共青蒲争巧拙,好将白氎伴清新。bù gòng qīng pú zhēng qiǎo zhuō,hǎo jiāng bái dié bàn qīng xīn。
董心炎暑谁能敌,应手凉风自有神。dǒng xīn yán shǔ shuí néng dí,yīng shǒu liáng fēng zì yǒu shén。
莫怨秋来藏箧笥,明年朱夏更相亲。mò yuàn qiū lái cáng qiè sì,míng nián zhū xià gèng xiāng qīn。

灵峰寺栖云楼

刘基

灵峰之中楼倚山,山云日夕栖其间。líng fēng zhī zhōng lóu yǐ shān,shān yún rì xī qī qí jiān。
九霄雨露随高下,六月风雷送往还。jiǔ xiāo yǔ lù suí gāo xià,liù yuè fēng léi sòng wǎng hái。
青嶂晓光浮藻棁,银河夜气湿松关。qīng zhàng xiǎo guāng fú zǎo zhuō,yín hé yè qì shī sōng guān。
天台向上无多路,鹫岭烟霞此可攀。tiān tái xiàng shàng wú duō lù,jiù lǐng yān xiá cǐ kě pān。

题瑞上人山水图

刘基

上人性僻耽山水,应是王维第二身。shàng rén xìng pì dān shān shuǐ,yīng shì wáng wéi dì èr shēn。
兰渚流觞新到越,蓝田别业旧通秦。lán zhǔ liú shāng xīn dào yuè,lán tián bié yè jiù tōng qín。
驱驰翰墨回龙虎,簸美风雷感鬼神。qū chí hàn mò huí lóng hǔ,bǒ měi fēng léi gǎn guǐ shén。
羁旅相逢聊自慰,莫思天地有烟尘。jī lǚ xiāng féng liáo zì wèi,mò sī tiān dì yǒu yān chén。

普济寺遣怀

刘基

江上西风一叶黄,莎鸡络纬满丛篁。jiāng shàng xī fēng yī yè huáng,shā jī luò wěi mǎn cóng huáng。
物华乘兴看都好,时序逢愁速不妨。wù huá chéng xīng kàn dōu hǎo,shí xù féng chóu sù bù fáng。
露下星河光潋滟,月明岩谷气清凉。lù xià xīng hé guāng liàn yàn,yuè míng yán gǔ qì qīng liáng。
愿闻四海销兵甲,早种梧桐待凤凰。yuàn wén sì hǎi xiāo bīng jiǎ,zǎo zhǒng wú tóng dài fèng huáng。