古诗词

赋得卫敬瑜妻为姚太史节母

李孙宸

兰蕙为芳柏为节,机杼盈霜襭盈月。lán huì wèi fāng bǎi wèi jié,jī zhù yíng shuāng xié yíng yuè。
卫家有妇年十馀,夫婿一朝成死别。wèi jiā yǒu fù nián shí yú,fū xù yī cháo chéng sǐ bié。
植来墓树尽连枝,岁月春秋屡改移。zhí lái mù shù jǐn lián zhī,suì yuè chūn qiū lǚ gǎi yí。
自去自来江上燕,年年还向屋梁飞。zì qù zì lái jiāng shàng yàn,nián nián hái xiàng wū liáng fēi。
生命不辰那复怨,偏栖并及飞来燕。shēng mìng bù chén nà fù yuàn,piān qī bìng jí fēi lái yàn。
含情相念转相怜,密意隔年传缕线。hán qíng xiāng niàn zhuǎn xiāng lián,mì yì gé nián chuán lǚ xiàn。
岂为酬恩感故人,由来匪石心难转。qǐ wèi chóu ēn gǎn gù rén,yóu lái fěi shí xīn nán zhuǎn。
卓哉妇义挺千秋,纲常道丧世悠悠。zhuó zāi fù yì tǐng qiān qiū,gāng cháng dào sàng shì yōu yōu。
谁似姚家生太史,母德岂但襄阳俦。shuí shì yáo jiā shēng tài shǐ,mǔ dé qǐ dàn xiāng yáng chóu。
二十稿砧亡,诸姑在乳哺。èr shí gǎo zhēn wáng,zhū gū zài rǔ bǔ。
非难地下从衰门悬一缕,艰虞况复百忧煎。fēi nán dì xià cóng shuāi mén xuán yī lǚ,jiān yú kuàng fù bǎi yōu jiān。
未亡之人当门户,茫茫谁为问穹苍。wèi wáng zhī rén dāng mén hù,máng máng shuí wèi wèn qióng cāng。
手鞠遗孤日正长,孤理遗编母理织。shǒu jū yí gū rì zhèng zhǎng,gū lǐ yí biān mǔ lǐ zhī。
相对寒檠夜未央,跳丸得似流光疾。xiāng duì hán qíng yè wèi yāng,tiào wán dé shì liú guāng jí。
四十馀年如一日,一朝太史振家声。sì shí yú nián rú yī rì,yī cháo tài shǐ zhèn jiā shēng。
天赉皇家作良弼,始知大贤奋迹自多奇。tiān lài huáng jiā zuò liáng bì,shǐ zhī dà xián fèn jì zì duō qí。
是母故能生是儿,鸿鹄育成苞凤彩,此志宁教燕雀知。shì mǔ gù néng shēng shì ér,hóng gǔ yù chéng bāo fèng cǎi,cǐ zhì níng jiào yàn què zhī。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

上元夕过赣寓城外清江寺漫兴八首

李孙宸

清磬数声月满天,碧云散尽夜无烟。qīng qìng shù shēng yuè mǎn tiān,bì yún sàn jǐn yè wú yān。
山僧莫把山门闭,女伴还来拜佛前。shān sēng mò bǎ shān mén bì,nǚ bàn hái lái bài fú qián。

上元夕过赣寓城外清江寺漫兴八首

李孙宸

谁家箫管溢交衢,彻晓张灯祀紫姑。shuí jiā xiāo guǎn yì jiāo qú,chè xiǎo zhāng dēng sì zǐ gū。
别有幽情歌白苎,声声遥逐彩云徂。bié yǒu yōu qíng gē bái zhù,shēng shēng yáo zhú cǎi yún cú。

上元夕过赣寓城外清江寺漫兴八首

李孙宸

露卧绳床伴月孤,觉来身似在冰壶。lù wò shéng chuáng bàn yuè gū,jué lái shēn shì zài bīng hú。
仆夫喜报天将晓,又挈行装问去途。pū fū xǐ bào tiān jiāng xiǎo,yòu qiè xíng zhuāng wèn qù tú。

伍有开著园丁以小艇载木芙蓉数株惠植小园

李孙宸

凿池半亩小通潮,隔岸秋光不可招。záo chí bàn mǔ xiǎo tōng cháo,gé àn qiū guāng bù kě zhāo。
谁采芙蓉荡双桨,移栽红艳未辞遥。shuí cǎi fú róng dàng shuāng jiǎng,yí zāi hóng yàn wèi cí yáo。

伍有开著园丁以小艇载木芙蓉数株惠植小园

李孙宸

为园营沼为栽花,几向西风见物华。wèi yuán yíng zhǎo wèi zāi huā,jǐ xiàng xī fēng jiàn wù huá。
惟有芙蓉江上好,秋光分自野人家。wéi yǒu fú róng jiāng shàng hǎo,qiū guāng fēn zì yě rén jiā。

伍有开著园丁以小艇载木芙蓉数株惠植小园

李孙宸

怀人偏念小开子,悲秋犹惜木芙蓉。huái rén piān niàn xiǎo kāi zi,bēi qiū yóu xī mù fú róng。
花到草堂人尚远,可能载酒一过从。huā dào cǎo táng rén shàng yuǎn,kě néng zài jiǔ yī guò cóng。

春分日梅花一树盛开期伍有开过赏

李孙宸

二月江南尽落梅,春光曾不到春来。èr yuè jiāng nán jǐn luò méi,chūn guāng céng bù dào chūn lái。
谁怜桃李花都尽,犹领春风向我开。shuí lián táo lǐ huā dōu jǐn,yóu lǐng chūn fēng xiàng wǒ kāi。

春分日梅花一树盛开期伍有开过赏

李孙宸

闻君驼岭号梅林,几株能那岁寒心。wén jūn tuó lǐng hào méi lín,jǐ zhū néng nà suì hán xīn。
若问吾园何得尔,只缘幽寂客稀寻。ruò wèn wú yuán hé dé ěr,zhǐ yuán yōu jì kè xī xún。

春分日梅花一树盛开期伍有开过赏

李孙宸

春暖家家梅子肥,梅花奇绝正芳菲。chūn nuǎn jiā jiā méi zi féi,méi huā qí jué zhèng fāng fēi。
醉来纵作师雄梦,不怕寒风冷客衣。zuì lái zòng zuò shī xióng mèng,bù pà hán fēng lěng kè yī。

春分日梅花一树盛开期伍有开过赏

李孙宸

与君虚度几花时,花落花开总未知。yǔ jūn xū dù jǐ huā shí,huā luò huā kāi zǒng wèi zhī。
若使此花还错过,百年那有赏花期。ruò shǐ cǐ huā hái cuò guò,bǎi nián nà yǒu shǎng huā qī。

赠百岁翁游慕榕

李孙宸

谁信兹翁已百年,两眸如霓舌如泉。shuí xìn zī wēng yǐ bǎi nián,liǎng móu rú ní shé rú quán。
凭翁细问五朝事,一一谈来在眼前。píng wēng xì wèn wǔ cháo shì,yī yī tán lái zài yǎn qián。

赠百岁翁游慕榕

李孙宸

南山松柏老龙鳞,朝菌宁知秋与春。nán shān sōng bǎi lǎo lóng lín,cháo jūn níng zhī qiū yǔ chūn。
除却前头周甲子,四旬也阅过多人。chú què qián tóu zhōu jiǎ zi,sì xún yě yuè guò duō rén。

赠百岁翁游慕榕

李孙宸

谁言大药有仙传,试就兹翁问大年。shuí yán dà yào yǒu xiān chuán,shì jiù zī wēng wèn dà nián。
道是年年随日过,饥时吃饭倦时眠。dào shì nián nián suí rì guò,jī shí chī fàn juàn shí mián。

吕仙祠

李孙宸

炎夏长途马欲疲,道傍少憩吕翁祠。yán xià zhǎng tú mǎ yù pí,dào bàng shǎo qì lǚ wēng cí。
墙头几缕炊烟起,疑是黄梁未熟时。qiáng tóu jǐ lǚ chuī yān qǐ,yí shì huáng liáng wèi shú shí。

吕仙祠

李孙宸

孰是凡人孰是仙,相逢总是梦中缘。shú shì fán rén shú shì xiān,xiāng féng zǒng shì mèng zhōng yuán。
凭翁自觅邯郸枕,看取轮回大劫年。píng wēng zì mì hán dān zhěn,kàn qǔ lún huí dà jié nián。