古诗词

采石登太白楼作

李孙宸

牛渚山前采石矶,回波乱石相撑支。niú zhǔ shān qián cǎi shí jī,huí bō luàn shí xiāng chēng zhī。
上开石壁烟霞岛,连峰相向势崄崎。shàng kāi shí bì yān xiá dǎo,lián fēng xiāng xiàng shì xiǎn qí。
我来欲访吾家老太白,天风飒飒吹我衣。wǒ lái yù fǎng wú jiā lǎo tài bái,tiān fēng sà sà chuī wǒ yī。
白也天上长庚星,偶落人间留姓名。bái yě tiān shàng zhǎng gēng xīng,ǒu luò rén jiān liú xìng míng。
供奉金銮聊玩世,往往斗酒自沈冥。gōng fèng jīn luán liáo wán shì,wǎng wǎng dòu jiǔ zì shěn míng。
凭陵意气山岳折,浩荡胸怀河汉倾。píng líng yì qì shān yuè zhé,hào dàng xiōng huái hé hàn qīng。
一从挥手谢金阙,把酒山头问明月。yī cóng huī shǒu xiè jīn quē,bǎ jiǔ shān tóu wèn míng yuè。
千秋留此谪仙楼,馀韵流风未销歇。qiān qiū liú cǐ zhé xiān lóu,yú yùn liú fēng wèi xiāo xiē。
蛾眉亭碣没蓬蒿,两岸青山片月高。é méi tíng jié méi péng hāo,liǎng àn qīng shān piàn yuè gāo。
只见长江汩汩万里送寒涛,极目齐州瀛海渺忽如鸿毛。zhǐ jiàn zhǎng jiāng gǔ gǔ wàn lǐ sòng hán tāo,jí mù qí zhōu yíng hǎi miǎo hū rú hóng máo。
楼中之人去不复,楼外斜阳芳草绿。lóu zhōng zhī rén qù bù fù,lóu wài xié yáng fāng cǎo lǜ。
人生徒苦自结刺,弹丸不及流光速。rén shēng tú kǔ zì jié cì,dàn wán bù jí liú guāng sù。
奈何不饮,日为浮利浮名成龌龊。nài hé bù yǐn,rì wèi fú lì fú míng chéng wò chuò。
松簧似奏清平曲,长夜岂照金莲烛。sōng huáng shì zòu qīng píng qū,zhǎng yè qǐ zhào jīn lián zhú。
不知何人与公沽酒共夜台,白杨萧萧野花开。bù zhī hé rén yǔ gōng gū jiǔ gòng yè tái,bái yáng xiāo xiāo yě huā kāi。
空馀文章千古云汉共昭回,使我今日徘徊瞻眺彷公跨鹤乘云欲下来。kōng yú wén zhāng qiān gǔ yún hàn gòng zhāo huí,shǐ wǒ jīn rì pái huái zhān tiào páng gōng kuà hè chéng yún yù xià lái。
公乎公乎,何不跨鹤乘云遂下来。gōng hū gōng hū,hé bù kuà hè chéng yún suì xià lái。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

过白乐天琵琶亭

李孙宸

含情相对感漂零,谱入琵琶曲里听。hán qíng xiāng duì gǎn piāo líng,pǔ rù pí pá qū lǐ tīng。
一别扁舟何处去,空馀江上使君亭。yī bié biǎn zhōu hé chù qù,kōng yú jiāng shàng shǐ jūn tíng。

过白乐天琵琶亭

李孙宸

远山如黛鬓云缄,水学鹍弦因石岩。yuǎn shān rú dài bìn yún jiān,shuǐ xué kūn xián yīn shí yán。
薄暮征衣沾小雨,犹疑当日湿青衫。báo mù zhēng yī zhān xiǎo yǔ,yóu yí dāng rì shī qīng shān。

题兰砌图为陈仲慈

李孙宸

雨露犹传奕叶光,谢庭楚泽竞芬芳。yǔ lù yóu chuán yì yè guāng,xiè tíng chǔ zé jìng fēn fāng。
握来会起明光草,不向猗兰论国香。wò lái huì qǐ míng guāng cǎo,bù xiàng yī lán lùn guó xiāng。

秋日园居漫兴

李孙宸

半亩为园傍涧阿,楼成隙地已无多。bàn mǔ wèi yuán bàng jiàn ā,lóu chéng xì dì yǐ wú duō。
数丛兰草数丛竹,拚得幽情付薜萝。shù cóng lán cǎo shù cóng zhú,pàn dé yōu qíng fù bì luó。

秋日园居漫兴

李孙宸

尊开时傍竹间亭,秋色宜人酒易醒。zūn kāi shí bàng zhú jiān tíng,qiū sè yí rén jiǔ yì xǐng。
最爱门前新水绿,半溪凉月半溪星。zuì ài mén qián xīn shuǐ lǜ,bàn xī liáng yuè bàn xī xīng。

秋日园居漫兴

李孙宸

幽栖岁月借疏慵,鸡黍邻翁问过从。yōu qī suì yuè jiè shū yōng,jī shǔ lín wēng wèn guò cóng。
最是清时宽吏隐,野人丘壑渐相容。zuì shì qīng shí kuān lì yǐn,yě rén qiū hè jiàn xiāng róng。

秋日园居漫兴

李孙宸

平生少近竹和丝,何事清音山水期。píng shēng shǎo jìn zhú hé sī,hé shì qīng yīn shān shuǐ qī。
闲听黄鹂携斗酒,露蝉还咽最高枝。xián tīng huáng lí xié dòu jiǔ,lù chán hái yàn zuì gāo zhī。

秋日园居漫兴

李孙宸

长夏高眠过日中,懒魔不改阅秋风。zhǎng xià gāo mián guò rì zhōng,lǎn mó bù gǎi yuè qiū fēng。
才便一觉羲皇足,晚饭中厨送小童。cái biàn yī jué xī huáng zú,wǎn fàn zhōng chú sòng xiǎo tóng。

秋日园居漫兴

李孙宸

少出经时事事真,倦眠饥食足闲身。shǎo chū jīng shí shì shì zhēn,juàn mián jī shí zú xián shēn。
从他剥啄休相管,世法应饶世外人。cóng tā bō zhuó xiū xiāng guǎn,shì fǎ yīng ráo shì wài rén。

秋日园居漫兴

李孙宸

性耽畜画更藏书,购尽奚囊几架馀。xìng dān chù huà gèng cáng shū,gòu jǐn xī náng jǐ jià yú。
何似秋风到庭树,萧然四壁领清虚。hé shì qiū fēng dào tíng shù,xiāo rán sì bì lǐng qīng xū。

秋日园居漫兴

李孙宸

文字魔缠病后身,欲将绮语忏前因。wén zì mó chán bìng hòu shēn,yù jiāng qǐ yǔ chàn qián yīn。
纵然未断情痴语,懒学金华殿里人。zòng rán wèi duàn qíng chī yǔ,lǎn xué jīn huá diàn lǐ rén。

秋日园居漫兴

李孙宸

散步楼头日易西,彩云东去化晴霓。sàn bù lóu tóu rì yì xī,cǎi yún dōng qù huà qíng ní。
开怀天宇瞻高朗,忽见星河压屋低。kāi huái tiān yǔ zhān gāo lǎng,hū jiàn xīng hé yā wū dī。

秋日园居漫兴

李孙宸

案上兼翻两藏经,教分末学听徒荧。àn shàng jiān fān liǎng cáng jīng,jiào fēn mò xué tīng tú yíng。
倘能领悟西来意,宁碍东行紫气停。tǎng néng lǐng wù xī lái yì,níng ài dōng xíng zǐ qì tíng。

秋日园居漫兴

李孙宸

种得盘中五颖芝,千葩万蕊枉矜奇。zhǒng dé pán zhōng wǔ yǐng zhī,qiān pā wàn ruǐ wǎng jīn qí。
秋光正好流连赏,零露凋残已不支。qiū guāng zhèng hǎo liú lián shǎng,líng lù diāo cán yǐ bù zhī。

秋日园居漫兴

李孙宸

莫向飘零怨早秋,衰荣天意总难谋。mò xiàng piāo líng yuàn zǎo qiū,shuāi róng tiān yì zǒng nán móu。
霞城云树看如洗,不碍澄空一镜收。xiá chéng yún shù kàn rú xǐ,bù ài chéng kōng yī jìng shōu。