古诗词

采石登太白楼作

李孙宸

牛渚山前采石矶,回波乱石相撑支。niú zhǔ shān qián cǎi shí jī,huí bō luàn shí xiāng chēng zhī。
上开石壁烟霞岛,连峰相向势崄崎。shàng kāi shí bì yān xiá dǎo,lián fēng xiāng xiàng shì xiǎn qí。
我来欲访吾家老太白,天风飒飒吹我衣。wǒ lái yù fǎng wú jiā lǎo tài bái,tiān fēng sà sà chuī wǒ yī。
白也天上长庚星,偶落人间留姓名。bái yě tiān shàng zhǎng gēng xīng,ǒu luò rén jiān liú xìng míng。
供奉金銮聊玩世,往往斗酒自沈冥。gōng fèng jīn luán liáo wán shì,wǎng wǎng dòu jiǔ zì shěn míng。
凭陵意气山岳折,浩荡胸怀河汉倾。píng líng yì qì shān yuè zhé,hào dàng xiōng huái hé hàn qīng。
一从挥手谢金阙,把酒山头问明月。yī cóng huī shǒu xiè jīn quē,bǎ jiǔ shān tóu wèn míng yuè。
千秋留此谪仙楼,馀韵流风未销歇。qiān qiū liú cǐ zhé xiān lóu,yú yùn liú fēng wèi xiāo xiē。
蛾眉亭碣没蓬蒿,两岸青山片月高。é méi tíng jié méi péng hāo,liǎng àn qīng shān piàn yuè gāo。
只见长江汩汩万里送寒涛,极目齐州瀛海渺忽如鸿毛。zhǐ jiàn zhǎng jiāng gǔ gǔ wàn lǐ sòng hán tāo,jí mù qí zhōu yíng hǎi miǎo hū rú hóng máo。
楼中之人去不复,楼外斜阳芳草绿。lóu zhōng zhī rén qù bù fù,lóu wài xié yáng fāng cǎo lǜ。
人生徒苦自结刺,弹丸不及流光速。rén shēng tú kǔ zì jié cì,dàn wán bù jí liú guāng sù。
奈何不饮,日为浮利浮名成龌龊。nài hé bù yǐn,rì wèi fú lì fú míng chéng wò chuò。
松簧似奏清平曲,长夜岂照金莲烛。sōng huáng shì zòu qīng píng qū,zhǎng yè qǐ zhào jīn lián zhú。
不知何人与公沽酒共夜台,白杨萧萧野花开。bù zhī hé rén yǔ gōng gū jiǔ gòng yè tái,bái yáng xiāo xiāo yě huā kāi。
空馀文章千古云汉共昭回,使我今日徘徊瞻眺彷公跨鹤乘云欲下来。kōng yú wén zhāng qiān gǔ yún hàn gòng zhāo huí,shǐ wǒ jīn rì pái huái zhān tiào páng gōng kuà hè chéng yún yù xià lái。
公乎公乎,何不跨鹤乘云遂下来。gōng hū gōng hū,hé bù kuà hè chéng yún suì xià lái。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

秋日园居漫兴

李孙宸

门对清流日夜潺,风吹柴户不成关。mén duì qīng liú rì yè chán,fēng chuī chái hù bù chéng guān。
井梧落尽无人到,惟见藤花点地斑。jǐng wú luò jǐn wú rén dào,wéi jiàn téng huā diǎn dì bān。

秋日园居漫兴

李孙宸

灯残香烬漏声催,漫展离骚读几回。dēng cán xiāng jìn lòu shēng cuī,màn zhǎn lí sāo dú jǐ huí。
月出乌惊林叶响,却疑花外有人来。yuè chū wū jīng lín yè xiǎng,què yí huā wài yǒu rén lái。

秋日园居漫兴

李孙宸

楼上天街接汉长,交疏明月足秋光。lóu shàng tiān jiē jiē hàn zhǎng,jiāo shū míng yuè zú qiū guāng。
从他第宅矜歌舞,自领烟霞作道场。cóng tā dì zhái jīn gē wǔ,zì lǐng yān xiá zuò dào chǎng。

秋日园居漫兴

李孙宸

一自逃虚远世尘,影形相问更无邻。yī zì táo xū yuǎn shì chén,yǐng xíng xiāng wèn gèng wú lín。
道人未是耽枯寂,夜夜翻经礼列真。dào rén wèi shì dān kū jì,yè yè fān jīng lǐ liè zhēn。

秋日园居漫兴

李孙宸

微禄何曾买薄田,支吾八口度流年。wēi lù hé céng mǎi báo tián,zhī wú bā kǒu dù liú nián。
笑来未断谋生事,时有人酬谀墓钱。xiào lái wèi duàn móu shēng shì,shí yǒu rén chóu yú mù qián。

秋日园居漫兴

李孙宸

清磬朝来扣几声,皈心趺坐理残经。qīng qìng cháo lái kòu jǐ shēng,guī xīn fū zuò lǐ cán jīng。
顶巢膝灌原吾事,懒扫从教叶满庭。dǐng cháo xī guàn yuán wú shì,lǎn sǎo cóng jiào yè mǎn tíng。

秋日园居漫兴

李孙宸

几秋燕市忆尘踪,仆仆黄砂马上逢。jǐ qiū yàn shì yì chén zōng,pū pū huáng shā mǎ shàng féng。
何似小楼清梦后,满天明月在高松。hé shì xiǎo lóu qīng mèng hòu,mǎn tiān míng yuè zài gāo sōng。

秋日园居漫兴

李孙宸

金门一别两年馀,云路亲知问讯疏。jīn mén yī bié liǎng nián yú,yún lù qīn zhī wèn xùn shū。
却笑嵇生虚道懒,绝交何用更裁书。què xiào jī shēng xū dào lǎn,jué jiāo hé yòng gèng cái shū。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

闻道金风长紫芝,乘秋来赴白云期。wén dào jīn fēng zhǎng zǐ zhī,chéng qiū lái fù bái yún qī。
空山寂寂无消息,黄鹤天边何所之。kōng shān jì jì wú xiāo xī,huáng hè tiān biān hé suǒ zhī。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

蓬莱仙路铁桥通,汗漫行歌亦御风。péng lái xiān lù tiě qiáo tōng,hàn màn xíng gē yì yù fēng。
呼吸每忧干帝座,不知身在世人中。hū xī měi yōu gàn dì zuò,bù zhī shēn zài shì rén zhōng。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

葛仙祠后丹灶存,葛仙祠前黄叶繁。gé xiān cí hòu dān zào cún,gé xiān cí qián huáng yè fán。
瑟瑟秋山何所见,白云明月对开尊。sè sè qiū shān hé suǒ jiàn,bái yún míng yuè duì kāi zūn。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

西风几度送琅璈,响遏行云云渐高。xī fēng jǐ dù sòng láng áo,xiǎng è xíng yún yún jiàn gāo。
怪底霓裳天阙近,不知原是羽人操。guài dǐ ní shang tiān quē jìn,bù zhī yuán shì yǔ rén cāo。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

卖酒田边卖酒家,种秫不酿酿松花。mài jiǔ tián biān mài jiǔ jiā,zhǒng shú bù niàng niàng sōng huā。
看山客到便供饮,白云持赠不须赊。kàn shān kè dào biàn gōng yǐn,bái yún chí zèng bù xū shē。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

上界峰头卧赤霞,秋深明月冷蒹葭。shàng jiè fēng tóu wò chì xiá,qiū shēn míng yuè lěng jiān jiā。
天风吹落霓裳曲,散作湖边桂树花。tiān fēng chuī luò ní shang qū,sàn zuò hú biān guì shù huā。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

会仙桥上会群仙,黄麟白鹿守桥边。huì xiān qiáo shàng huì qún xiān,huáng lín bái lù shǒu qiáo biān。
怪他放我冲筵几,叱去下耕芝草田。guài tā fàng wǒ chōng yán jǐ,chì qù xià gēng zhī cǎo tián。