古诗词

送梁先孔之韶州

郑学醇

君不见五羖大夫未遇时,其妻与之吹扊扅。jūn bù jiàn wǔ gǔ dà fū wèi yù shí,qí qī yǔ zhī chuī yǎn yí。
一朝相秦拓土宇,勋名奕奕至今垂。yī cháo xiāng qín tuò tǔ yǔ,xūn míng yì yì zhì jīn chuí。
又不见张仪楚相疑其窃,辛苦还家空视舌。yòu bù jiàn zhāng yí chǔ xiāng yí qí qiè,xīn kǔ hái jiā kōng shì shé。
连横计就竟强秦,六国之王皆破灭。lián héng jì jiù jìng qiáng qín,liù guó zhī wáng jiē pò miè。
功名富贵彼二子,通塞有时尚如此。gōng míng fù guì bǐ èr zi,tōng sāi yǒu shí shàng rú cǐ。
古今贤达非一人,谁能早自纡朱紫。gǔ jīn xián dá fēi yī rén,shuí néng zǎo zì yū zhū zǐ。
公孙季亦汉名臣,微时牧豕东海滨。gōng sūn jì yì hàn míng chén,wēi shí mù shǐ dōng hǎi bīn。
六十始就郡国辟,终能拜相封平津。liù shí shǐ jiù jùn guó pì,zhōng néng bài xiāng fēng píng jīn。
大器由来多晚成,班班青史垂鸿名。dà qì yóu lái duō wǎn chéng,bān bān qīng shǐ chuí hóng míng。
丈夫意气塞宇宙,何须役役趋浮荣。zhàng fū yì qì sāi yǔ zhòu,hé xū yì yì qū fú róng。
君今有才年少壮,握瑾怀瑜偏肮脏。jūn jīn yǒu cái nián shǎo zhuàng,wò jǐn huái yú piān āng zàng。
功名富贵等浮云,大业千秋惟所望。gōng míng fù guì děng fú yún,dà yè qiān qiū wéi suǒ wàng。
公车未许通金马,高适渔樵孟诸野。gōng chē wèi xǔ tōng jīn mǎ,gāo shì yú qiáo mèng zhū yě。
赋就谁为狗监知,三千牍在时堪写。fù jiù shuí wèi gǒu jiān zhī,sān qiān dú zài shí kān xiě。
担簦此日过韶阳,高歌对酒声琳琅。dān dēng cǐ rì guò sháo yáng,gāo gē duì jiǔ shēng lín láng。
遂成台接庚关道,北望彤云万里长。suì chéng tái jiē gēng guān dào,běi wàng tóng yún wàn lǐ zhǎng。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

苏州十二景阊阖门

郑学醇

一泓青彻碧山头,绿染絺衣五月秋。yī hóng qīng chè bì shān tóu,lǜ rǎn chī yī wǔ yuè qiū。
绰约荷花飞雨过,只疑神女弄珠游。chuò yuē hé huā fēi yǔ guò,zhǐ yí shén nǚ nòng zhū yóu。

苏州十二景阊阖门

郑学醇

万峰寺下五湖水,漾漾溶溶掩映中。wàn fēng sì xià wǔ hú shuǐ,yàng yàng róng róng yǎn yìng zhōng。
独倚层栏看不尽,一时楼阁起秋风。dú yǐ céng lán kàn bù jǐn,yī shí lóu gé qǐ qiū fēng。

苏州十二景阊阖门

郑学醇

太湖三万六千顷,渺渺波涛自古今。tài hú sān wàn liù qiān qǐng,miǎo miǎo bō tāo zì gǔ jīn。
日晚湖南望湖北,布帆天际弄轻阴。rì wǎn hú nán wàng hú běi,bù fān tiān jì nòng qīng yīn。

苏州十二景阊阖门

郑学醇

吴苑娃宫旧有名,只今云树望中平。wú yuàn wá gōng jiù yǒu míng,zhǐ jīn yún shù wàng zhōng píng。
潇潇梵宇风铃响,犹似当时步屧声。xiāo xiāo fàn yǔ fēng líng xiǎng,yóu shì dāng shí bù xiè shēng。

苏州十二景阊阖门

郑学醇

甫蠕祠堂岁月深,秋风潇瑟满平林。fǔ rú cí táng suì yuè shēn,qiū fēng xiāo sè mǎn píng lín。
不知笠泽人归后,千载谁同遁世心。bù zhī lì zé rén guī hòu,qiān zài shuí tóng dùn shì xīn。

史记三十六首

郑学醇

亲提三尺抚山河,汉帝归来猛气多。qīn tí sān chǐ fǔ shān hé,hàn dì guī lái měng qì duō。
何事不禁游子恨,酒酣犹倚大风歌。hé shì bù jìn yóu zi hèn,jiǔ hān yóu yǐ dà fēng gē。

史记三十六首

郑学醇

文帝当年惠爱深,绨袍恭俭本真心。wén dì dāng nián huì ài shēn,tí páo gōng jiǎn běn zhēn xīn。
露台亦是观氛祲,犹为穷民惜百金。lù tái yì shì guān fēn jìn,yóu wèi qióng mín xī bǎi jīn。

史记三十六首

郑学醇

梁王旧苑宋城东,万乘旌旗比汉宫。liáng wáng jiù yuàn sòng chéng dōng,wàn chéng jīng qí bǐ hàn gōng。
宾客豪华终寂寞,平台修竹但秋风。bīn kè háo huá zhōng jì mò,píng tái xiū zhú dàn qiū fēng。

史记三十六首

郑学醇

馆娃宫毁月轮欹,歌舞偏令霸业亏。guǎn wá gōng huǐ yuè lún yī,gē wǔ piān lìng bà yè kuī。
纵使图存留一旅,甬东无地著西施。zòng shǐ tú cún liú yī lǚ,yǒng dōng wú dì zhù xī shī。

史记三十六首

郑学醇

嬴秦世德自飞兼,八百岐周地总兼。yíng qín shì dé zì fēi jiān,bā bǎi qí zhōu dì zǒng jiān。
直以富强成帝业,岂知豪杰在闾阎。zhí yǐ fù qiáng chéng dì yè,qǐ zhī háo jié zài lǘ yán。

史记三十六首

郑学醇

三晋当年各拜侯,王纲纽解竟难收。sān jìn dāng nián gè bài hóu,wáng gāng niǔ jiě jìng nán shōu。
山东连师凭谁在,容易强秦并二周。shān dōng lián shī píng shuí zài,róng yì qiáng qín bìng èr zhōu。

史记三十六首

郑学醇

芒砀山前气结龙,干戈天地各争雄。máng dàng shān qián qì jié lóng,gàn gē tiān dì gè zhēng xióng。
尽收人杰摧强楚,倡义谁知是董公。jǐn shōu rén jié cuī qiáng chǔ,chàng yì shuí zhī shì dǒng gōng。

史记三十六首

郑学醇

清宵月晕几重围,参毕微茫澹曙晖。qīng xiāo yuè yūn jǐ zhòng wéi,cān bì wēi máng dàn shǔ huī。
十万健儿齐彀弩,平城初拥翠华归。shí wàn jiàn ér qí gòu nǔ,píng chéng chū yōng cuì huá guī。

史记三十六首

郑学醇

殿上欢呼击柱时,叔孙初起汉朝仪。diàn shàng huān hū jī zhù shí,shū sūn chū qǐ hàn cháo yí。
周官典礼应犹在,绵蕞何须野外为。zhōu guān diǎn lǐ yīng yóu zài,mián zuì hé xū yě wài wèi。

史记三十六首

郑学醇

天马遥从异域归,乐歌宣奏汉廷威。tiān mǎ yáo cóng yì yù guī,lè gē xuān zòu hàn tíng wēi。
当时中尉披忠谠,何事平津动杀机。dāng shí zhōng wèi pī zhōng dǎng,hé shì píng jīn dòng shā jī。