古诗词

送梁先孔之韶州

郑学醇

君不见五羖大夫未遇时,其妻与之吹扊扅。jūn bù jiàn wǔ gǔ dà fū wèi yù shí,qí qī yǔ zhī chuī yǎn yí。
一朝相秦拓土宇,勋名奕奕至今垂。yī cháo xiāng qín tuò tǔ yǔ,xūn míng yì yì zhì jīn chuí。
又不见张仪楚相疑其窃,辛苦还家空视舌。yòu bù jiàn zhāng yí chǔ xiāng yí qí qiè,xīn kǔ hái jiā kōng shì shé。
连横计就竟强秦,六国之王皆破灭。lián héng jì jiù jìng qiáng qín,liù guó zhī wáng jiē pò miè。
功名富贵彼二子,通塞有时尚如此。gōng míng fù guì bǐ èr zi,tōng sāi yǒu shí shàng rú cǐ。
古今贤达非一人,谁能早自纡朱紫。gǔ jīn xián dá fēi yī rén,shuí néng zǎo zì yū zhū zǐ。
公孙季亦汉名臣,微时牧豕东海滨。gōng sūn jì yì hàn míng chén,wēi shí mù shǐ dōng hǎi bīn。
六十始就郡国辟,终能拜相封平津。liù shí shǐ jiù jùn guó pì,zhōng néng bài xiāng fēng píng jīn。
大器由来多晚成,班班青史垂鸿名。dà qì yóu lái duō wǎn chéng,bān bān qīng shǐ chuí hóng míng。
丈夫意气塞宇宙,何须役役趋浮荣。zhàng fū yì qì sāi yǔ zhòu,hé xū yì yì qū fú róng。
君今有才年少壮,握瑾怀瑜偏肮脏。jūn jīn yǒu cái nián shǎo zhuàng,wò jǐn huái yú piān āng zàng。
功名富贵等浮云,大业千秋惟所望。gōng míng fù guì děng fú yún,dà yè qiān qiū wéi suǒ wàng。
公车未许通金马,高适渔樵孟诸野。gōng chē wèi xǔ tōng jīn mǎ,gāo shì yú qiáo mèng zhū yě。
赋就谁为狗监知,三千牍在时堪写。fù jiù shuí wèi gǒu jiān zhī,sān qiān dú zài shí kān xiě。
担簦此日过韶阳,高歌对酒声琳琅。dān dēng cǐ rì guò sháo yáng,gāo gē duì jiǔ shēng lín láng。
遂成台接庚关道,北望彤云万里长。suì chéng tái jiē gēng guān dào,běi wàng tóng yún wàn lǐ zhǎng。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

史记三十六首

郑学醇

汉帝雍郊五畤祠,夜通权火树灵旗。hàn dì yōng jiāo wǔ zhì cí,yè tōng quán huǒ shù líng qí。
祥麟宝鼎皆符瑞,万岁君王正受釐。xiáng lín bǎo dǐng jiē fú ruì,wàn suì jūn wáng zhèng shòu lí。

史记三十六首

郑学醇

河水潺湲瓠子通,宣房堤上作新宫。hé shuǐ chán yuán hù zi tōng,xuān fáng dī shàng zuò xīn gōng。
千秋梁楚皆平土,长忆玄圭锡禹功。qiān qiū liáng chǔ jiē píng tǔ,zhǎng yì xuán guī xī yǔ gōng。

史记三十六首

郑学醇

三亭南逐使车尘,客子西来却柄秦。sān tíng nán zhú shǐ chē chén,kè zi xī lái què bǐng qín。
世上莫论恩怨事,绨袍应念旧交贫。shì shàng mò lùn ēn yuàn shì,tí páo yīng niàn jiù jiāo pín。

史记三十六首

郑学醇

翩翩公子赵平原,漫有三千客在门。piān piān gōng zi zhào píng yuán,màn yǒu sān qiān kè zài mén。
上党未归秦将出,长平何限国殇魂。shàng dǎng wèi guī qín jiāng chū,zhǎng píng hé xiàn guó shāng hún。

史记三十六首

郑学醇

献璧相如亦壮哉,秦廷相顾重裴徊。xiàn bì xiāng rú yì zhuàng zāi,qín tíng xiāng gù zhòng péi huái。
渑池莫问谁强弱,羸得君王击缶来。miǎn chí mò wèn shuí qiáng ruò,léi dé jūn wáng jī fǒu lái。

史记三十六首

郑学醇

力破齐城七十馀,乐生才略好谁如。lì pò qí chéng qī shí yú,lè shēng cái lüè hǎo shuí rú。
功名自昔难终始,去国彷徨只报书。gōng míng zì xī nán zhōng shǐ,qù guó páng huáng zhǐ bào shū。

史记三十六首

郑学醇

欲劫强秦事已难,可怜骈死为燕丹。yù jié qiáng qín shì yǐ nán,kě lián pián sǐ wèi yàn dān。
美人玉腕将军首,恨满西风易水寒。měi rén yù wàn jiāng jūn shǒu,hèn mǎn xī fēng yì shuǐ hán。

史记三十六首

郑学醇

结好宁论百镒金,此生然诺为谁深。jié hǎo níng lùn bǎi yì jīn,cǐ shēng rán nuò wèi shuí shēn。
濮阳仗剑酬知己,不负穷交一片心。pú yáng zhàng jiàn chóu zhī jǐ,bù fù qióng jiāo yī piàn xīn。

史记三十六首

郑学醇

呜咽歌中薤露晞,田横宾客世间稀。wū yàn gē zhōng xiè lù xī,tián héng bīn kè shì jiān xī。
可怜王蠋捐生日,七十馀城只布衣。kě lián wáng zhú juān shēng rì,qī shí yú chéng zhǐ bù yī。

史记三十六首

郑学醇

枫树潇潇汩水深,宗臣眷顾意何深。fēng shù xiāo xiāo gǔ shuǐ shēn,zōng chén juàn gù yì hé shēn。
强秦反覆重诒楚,谋国何人竭寸心。qiáng qín fǎn fù zhòng yí chǔ,móu guó hé rén jié cùn xīn。

史记三十六首

郑学醇

日落烟生楚水昏,不堪南望独销魂。rì luò yān shēng chǔ shuǐ hūn,bù kān nán wàng dú xiāo hún。
长沙召去游梁苑,宣室空劳赐对恩。zhǎng shā zhào qù yóu liáng yuàn,xuān shì kōng láo cì duì ēn。

史记三十六首

郑学醇

辽阳东望尽临洮,万里风烟戌垒高。liáo yáng dōng wàng jǐn lín táo,wàn lǐ fēng yān xū lěi gāo。
城窟未堙秦祚改,不知亭幛为谁劳。chéng kū wèi yīn qín zuò gǎi,bù zhī tíng zhàng wèi shuí láo。

史记三十六首

郑学醇

故国恩深五世馀,强秦回首已丘墟。gù guó ēn shēn wǔ shì yú,qiáng qín huí shǒu yǐ qiū xū。
东风阳武惊尘起,犹似韩椎击副车。dōng fēng yáng wǔ jīng chén qǐ,yóu shì hán chuí jī fù chē。

史记三十六首

郑学醇

丛祠篝火作狐鸣,垄卒凭妖亦树兵。cóng cí gōu huǒ zuò hú míng,lǒng zú píng yāo yì shù bīng。
百二山河终瓦解,不须闾左戍长城。bǎi èr shān hé zhōng wǎ jiě,bù xū lǘ zuǒ shù zhǎng chéng。

史记三十六首

郑学醇

慷慨休论百战功,楚歌声散阵云空。kāng kǎi xiū lùn bǎi zhàn gōng,chǔ gē shēng sàn zhèn yún kōng。
英雄失势谁相恋,惟有虞姬在帐中。yīng xióng shī shì shuí xiāng liàn,wéi yǒu yú jī zài zhàng zhōng。