古诗词

送梁先孔之韶州

郑学醇

君不见五羖大夫未遇时,其妻与之吹扊扅。jūn bù jiàn wǔ gǔ dà fū wèi yù shí,qí qī yǔ zhī chuī yǎn yí。
一朝相秦拓土宇,勋名奕奕至今垂。yī cháo xiāng qín tuò tǔ yǔ,xūn míng yì yì zhì jīn chuí。
又不见张仪楚相疑其窃,辛苦还家空视舌。yòu bù jiàn zhāng yí chǔ xiāng yí qí qiè,xīn kǔ hái jiā kōng shì shé。
连横计就竟强秦,六国之王皆破灭。lián héng jì jiù jìng qiáng qín,liù guó zhī wáng jiē pò miè。
功名富贵彼二子,通塞有时尚如此。gōng míng fù guì bǐ èr zi,tōng sāi yǒu shí shàng rú cǐ。
古今贤达非一人,谁能早自纡朱紫。gǔ jīn xián dá fēi yī rén,shuí néng zǎo zì yū zhū zǐ。
公孙季亦汉名臣,微时牧豕东海滨。gōng sūn jì yì hàn míng chén,wēi shí mù shǐ dōng hǎi bīn。
六十始就郡国辟,终能拜相封平津。liù shí shǐ jiù jùn guó pì,zhōng néng bài xiāng fēng píng jīn。
大器由来多晚成,班班青史垂鸿名。dà qì yóu lái duō wǎn chéng,bān bān qīng shǐ chuí hóng míng。
丈夫意气塞宇宙,何须役役趋浮荣。zhàng fū yì qì sāi yǔ zhòu,hé xū yì yì qū fú róng。
君今有才年少壮,握瑾怀瑜偏肮脏。jūn jīn yǒu cái nián shǎo zhuàng,wò jǐn huái yú piān āng zàng。
功名富贵等浮云,大业千秋惟所望。gōng míng fù guì děng fú yún,dà yè qiān qiū wéi suǒ wàng。
公车未许通金马,高适渔樵孟诸野。gōng chē wèi xǔ tōng jīn mǎ,gāo shì yú qiáo mèng zhū yě。
赋就谁为狗监知,三千牍在时堪写。fù jiù shuí wèi gǒu jiān zhī,sān qiān dú zài shí kān xiě。
担簦此日过韶阳,高歌对酒声琳琅。dān dēng cǐ rì guò sháo yáng,gāo gē duì jiǔ shēng lín láng。
遂成台接庚关道,北望彤云万里长。suì chéng tái jiē gēng guān dào,běi wàng tóng yún wàn lǐ zhǎng。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

史记三十六首

郑学醇

落魄高阳旧酒徒,一冠仄注笑谈粗。luò pò gāo yáng jiù jiǔ tú,yī guān zè zhù xiào tán cū。
匆匆早据陈留粟,曾见良平此画无。cōng cōng zǎo jù chén liú sù,céng jiàn liáng píng cǐ huà wú。

史记三十六首

郑学醇

平齐覆赵挠强楚,世上功高责报难。píng qí fù zhào náo qiáng chǔ,shì shàng gōng gāo zé bào nán。
淮水潇潇秋日莫,王孙应忆钓鱼竿。huái shuǐ xiāo xiāo qiū rì mò,wáng sūn yīng yì diào yú gān。

史记三十六首

郑学醇

厚重何须少绛侯,世勋原自足安刘。hòu zhòng hé xū shǎo jiàng hóu,shì xūn yuán zì zú ān liú。
淮阳宾客今犹在,小为将军决胜筹。huái yáng bīn kè jīn yóu zài,xiǎo wèi jiāng jūn jué shèng chóu。

史记三十六首

郑学醇

羽书朝奏未央宫,大将兵屯细柳东。yǔ shū cháo zòu wèi yāng gōng,dà jiāng bīng tún xì liǔ dōng。
阃外不闻天子诏,六飞先驻壁门中。kǔn wài bù wén tiān zi zhào,liù fēi xiān zhù bì mén zhōng。

史记三十六首

郑学醇

汉主推心御远夷,赵佗垂老拜恩时。hàn zhǔ tuī xīn yù yuǎn yí,zhào tuó chuí lǎo bài ēn shí。
岂知一介重来使,全胜戈船十万师。qǐ zhī yī jiè zhòng lái shǐ,quán shèng gē chuán shí wàn shī。

史记三十六首

郑学醇

徼外西夷入版图,使君拥传过成都。jiǎo wài xī yí rù bǎn tú,shǐ jūn yōng chuán guò chéng dōu。
长江可恨流如锦,不洗临邛旧酒垆。zhǎng jiāng kě hèn liú rú jǐn,bù xǐ lín qióng jiù jiǔ lú。

史记三十六首

郑学醇

射猎归来夜已迟,霸陵亭尉醉呵时。shè liè guī lái yè yǐ chí,bà líng tíng wèi zuì hē shí。
将军莫恨封侯事,何限人间是数奇。jiāng jūn mò hèn fēng hóu shì,hé xiàn rén jiān shì shù qí。

史记三十六首

郑学醇

非关长孺恋中郎,补阙真心老更长。fēi guān zhǎng rú liàn zhōng láng,bǔ quē zhēn xīn lǎo gèng zhǎng。
禁闼未容趋狗马,十年官阁卧淮阳。jìn tà wèi róng qū gǒu mǎ,shí nián guān gé wò huái yáng。

史记三十六首

郑学醇

张骞西使大宛通,苜蓿葡萄满汉宫。zhāng qiān xī shǐ dà wǎn tōng,mù xu pú táo mǎn hàn gōng。
多少征人归不得,论恩先赏贰师功。duō shǎo zhēng rén guī bù dé,lùn ēn xiān shǎng èr shī gōng。

史记三十六首

郑学醇

汉家初筑受降城,塞外烽烟入望平。hàn jiā chū zhù shòu jiàng chéng,sāi wài fēng yān rù wàng píng。
胡虏已归屯戍减,陇头秋月向人明。hú lǔ yǐ guī tún shù jiǎn,lǒng tóu qiū yuè xiàng rén míng。

史记三十六首

郑学醇

风沙夜击武刚军,雪压弓刀几尺馀。fēng shā yè jī wǔ gāng jūn,xuě yā gōng dāo jǐ chǐ yú。
晓上阗颜山上望,不知何路逐单于。xiǎo shàng tián yán shān shàng wàng,bù zhī hé lù zhú dān yú。

前汉书十七首

郑学醇

相君徒步起东齐,爵拜平津老执圭。xiāng jūn tú bù qǐ dōng qí,jué bài píng jīn lǎo zhí guī。
东阁尽招天下士,董生何以滞胶西。dōng gé jǐn zhāo tiān xià shì,dǒng shēng hé yǐ zhì jiāo xī。

前汉书十七首

郑学醇

内史曾亲凿六渠,汉廷儒术更谁如。nèi shǐ céng qīn záo liù qú,hàn tíng rú shù gèng shuí rú。
登封典礼躬逢日,不羡文园只著书。dēng fēng diǎn lǐ gōng féng rì,bù xiàn wén yuán zhǐ zhù shū。

前汉书十七首

郑学醇

严安徐乐临淄偃,朝奏封章夕拜郎。yán ān xú lè lín zī yǎn,cháo zòu fēng zhāng xī bài láng。
明主独惊相见晚,抡才何但策贤良。míng zhǔ dú jīng xiāng jiàn wǎn,lūn cái hé dàn cè xián liáng。

前汉书十七首

郑学醇

终军年少独称才,长揖青州太守来。zhōng jūn nián shǎo dú chēng cái,zhǎng yī qīng zhōu tài shǒu lái。
奉使东归行建节,关门何事索襦回。fèng shǐ dōng guī xíng jiàn jié,guān mén hé shì suǒ rú huí。