古诗词

竹枝词九首(并引)

刘禹锡

【其一】
白帝城头春草生,白盐山下蜀江清。bái dì chéng tóu chūn cǎo shēng,bái yán shān xià shǔ jiāng qīng。
南人上来歌一曲,北人莫上动乡情。nán rén shàng lái gē yī qū,běi rén mò shàng dòng xiāng qíng。
【其二】
山桃红花满上头,蜀江春水拍山流。shān táo hóng huā mǎn shàng tóu,shǔ jiāng chūn shuǐ pāi shān liú。
花红易衰似郎意,水流无限似侬愁。huā hóng yì shuāi shì láng yì,shuǐ liú wú xiàn shì nóng chóu。
【其三】
江上朱楼新雨晴,瀼西春水縠文生。jiāng shàng zhū lóu xīn yǔ qíng,ráng xī chūn shuǐ hú wén shēng。
桥东桥西好杨柳,人来人去唱歌行。qiáo dōng qiáo xī hǎo yáng liǔ,rén lái rén qù chàng gē xíng。
【其四】
日出三竿春雾消,江头蜀客驻兰桡。rì chū sān gān chūn wù xiāo,jiāng tóu shǔ kè zhù lán ráo。
凭寄狂夫书一纸,信在成都万里桥。píng jì kuáng fū shū yī zhǐ,xìn zài chéng dōu wàn lǐ qiáo。
【其五】
两岸山花似雪开,家家春酒满银杯。liǎng àn shān huā shì xuě kāi,jiā jiā chūn jiǔ mǎn yín bēi。
昭君坊中多女伴,永安宫外踏青来。zhāo jūn fāng zhōng duō nǚ bàn,yǒng ān gōng wài tà qīng lái。
【其六】
城西门前滟滪堆,年年波浪不能摧。chéng xī mén qián yàn yù duī,nián nián bō làng bù néng cuī。
懊恼人心不如石,少时东去复西来。ào nǎo rén xīn bù rú shí,shǎo shí dōng qù fù xī lái。
【其七】
瞿塘嘈嘈十二滩,此中道路古来难。qú táng cáo cáo shí èr tān,cǐ zhōng dào lù gǔ lái nán。
长恨人心不如水,等闲平地起波澜。zhǎng hèn rén xīn bù rú shuǐ,děng xián píng dì qǐ bō lán。
【其八】
巫峡苍苍烟雨时,清猿啼在最高枝。wū xiá cāng cāng yān yǔ shí,qīng yuán tí zài zuì gāo zhī。
个里愁人肠自断,由来不是此声悲。gè lǐ chóu rén cháng zì duàn,yóu lái bù shì cǐ shēng bēi。
【其九】
山上层层桃李花,云间烟火是人家。shān shàng céng céng táo lǐ huā,yún jiān yān huǒ shì rén jiā。
银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲。yín chuàn jīn chāi lái fù shuǐ,zhǎng dāo duǎn lì qù shāo shē。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝词九首

刘禹锡

塞北梅花羌笛吹,淮南桂树小山词。sāi běi méi huā qiāng dí chuī,huái nán guì shù xiǎo shān cí。
请君莫奏前朝曲,听唱新翻杨柳枝。qǐng jūn mò zòu qián cháo qū,tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī。
南陌东城春早时,相逢何处不依依?nán mò dōng chéng chūn zǎo shí,xiāng féng hé chù bù yī yī?
桃红李白皆夸好,须得垂杨相发挥。táo hóng lǐ bái jiē kuā hǎo,xū dé chuí yáng xiāng fā huī。
凤阙轻遮翡翠帏,龙池遥望曲尘丝。fèng quē qīng zhē fěi cuì wéi,lóng chí yáo wàng qū chén sī。
御沟春水相晖映,狂杀长安少年儿。yù gōu chūn shuǐ xiāng huī yìng,kuáng shā zhǎng ān shǎo nián ér。
金谷园中莺乱飞,铜驼陌上好风吹。jīn gǔ yuán zhōng yīng luàn fēi,tóng tuó mò shàng hǎo fēng chuī。
城东桃李须臾尽,争似垂杨无限时?chéng dōng táo lǐ xū yú jǐn,zhēng shì chuí yáng wú xiàn shí?
花萼楼前初种时,美人楼上斗腰支。huā è lóu qián chū zhǒng shí,měi rén lóu shàng dòu yāo zhī。
如今抛掷长街里,露叶如啼欲恨谁?rú jīn pāo zhì zhǎng jiē lǐ,lù yè rú tí yù hèn shuí?
炀帝行宫汴水滨,数株残柳不胜春。yáng dì xíng gōng biàn shuǐ bīn,shù zhū cán liǔ bù shèng chūn。
晚来风起花如雪,飞入宫墙不见人。wǎn lái fēng qǐ huā rú xuě,fēi rù gōng qiáng bù jiàn rén。
御陌青门拂地垂,千条金缕万条丝。yù mò qīng mén fú dì chuí,qiān tiáo jīn lǚ wàn tiáo sī。
如今绾作同心结,将赠行人知不知?rú jīn wǎn zuò tóng xīn jié,jiāng zèng xíng rén zhī bù zhī?
城外春风吹酒旗,行人挥袂日西时。chéng wài chūn fēng chuī jiǔ qí,xíng rén huī mèi rì xī shí。
长安陌上无穷树,唯有垂杨绾别离。zhǎng ān mò shàng wú qióng shù,wéi yǒu chuí yáng wǎn bié lí。
轻盈袅娜占年华,舞榭妆楼处处遮。qīng yíng niǎo nà zhàn nián huá,wǔ xiè zhuāng lóu chù chù zhē。
春尽絮飞留不得,随风好去落谁家?chūn jǐn xù fēi liú bù dé,suí fēng hǎo qù luò shuí jiā?

杂曲歌辞杨柳枝

刘禹锡

凤阙轻遮翡翠帷,龙墀遥望曲尘丝。fèng quē qīng zhē fěi cuì wéi,lóng chí yáo wàng qū chén sī。
御沟春水柳晖映,狂杀长安年少儿。yù gōu chūn shuǐ liǔ huī yìng,kuáng shā zhǎng ān nián shǎo ér。

杂曲歌辞·杨柳枝

刘禹锡

扬子江头烟景迷,隋家宫树拂金堤。yáng zi jiāng tóu yān jǐng mí,suí jiā gōng shù fú jīn dī。
嵯峨犹有当时色,半蘸波中水鸟栖。cuó é yóu yǒu dāng shí sè,bàn zhàn bō zhōng shuǐ niǎo qī。

杂曲歌辞杨柳枝

刘禹锡

迎得春光先到来,浅黄轻绿映楼台。yíng dé chūn guāng xiān dào lái,qiǎn huáng qīng lǜ yìng lóu tái。
只缘袅娜多情思,更被春风长倩猜。zhǐ yuán niǎo nà duō qíng sī,gèng bèi chūn fēng zhǎng qiàn cāi。

杂曲歌辞杨柳枝

刘禹锡

巫峡巫山杨柳多,朝云暮雨远相和。wū xiá wū shān yáng liǔ duō,cháo yún mù yǔ yuǎn xiāng hé。
因想阳台无限事,为君回唱竹枝歌。yīn xiǎng yáng tái wú xiàn shì,wèi jūn huí chàng zhú zhī gē。

杂曲歌辞其一抛毬乐

刘禹锡

春早见花枝,朝朝恨发迟。chūn zǎo jiàn huā zhī,cháo cháo hèn fā chí。
及看花落后,却忆未开时。jí kàn huā luò hòu,què yì wèi kāi shí。
幸有抛球乐,一杯君莫辞。xìng yǒu pāo qiú lè,yī bēi jūn mò cí。

杨柳枝 / 柳枝词

刘禹锡

清江一曲柳千条,二十年前旧板桥。qīng jiāng yī qū liǔ qiān tiáo,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。
曾与美人桥上别,恨无消息到今朝。céng yǔ měi rén qiáo shàng bié,hèn wú xiāo xī dào jīn cháo。

乌衣巷

刘禹锡

朱雀桥边野草花,乌衣巷口夕阳斜。zhū què qiáo biān yě cǎo huā,wū yī xiàng kǒu xī yáng xié。
旧时王谢堂前燕,飞入寻常百姓家。jiù shí wáng xiè táng qián yàn,fēi rù xún cháng bǎi xìng jiā。

西塞山怀古

刘禹锡

王濬楼船下益州,金陵王气黯然收。wáng jùn lóu chuán xià yì zhōu,jīn líng wáng qì àn rán shōu。
千寻铁锁沉江底,一片降幡出石头。qiān xún tiě suǒ chén jiāng dǐ,yī piàn jiàng fān chū shí tóu。
人世几回伤往事,山形依旧枕寒流。rén shì jǐ huí shāng wǎng shì,shān xíng yī jiù zhěn hán liú。
今逢四海为家日,故垒萧萧芦荻秋。jīn féng sì hǎi wèi jiā rì,gù lěi xiāo xiāo lú dí qiū。

酬乐天扬州初逢席上见赠

刘禹锡

巴山楚水凄凉地,二十三年弃置身。bā shān chǔ shuǐ qī liáng dì,èr shí sān nián qì zhì shēn。
怀旧空吟闻笛赋,到乡翻似烂柯人。huái jiù kōng yín wén dí fù,dào xiāng fān shì làn kē rén。
沉舟侧畔千帆过,病树前头万木春。chén zhōu cè pàn qiān fān guò,bìng shù qián tóu wàn mù chūn。
今日听君歌一曲,暂凭杯酒长精神。jīn rì tīng jūn gē yī qū,zàn píng bēi jiǔ zhǎng jīng shén。

秋词(其一)

刘禹锡

自古逢秋悲寂寥,我言秋日胜春朝。zì gǔ féng qiū bēi jì liáo,wǒ yán qiū rì shèng chūn cháo。
晴空一鹤排云上,便引诗情到碧霄。qíng kōng yī hè pái yún shàng,biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo。

蜀先主庙

刘禹锡

天地英雄气,千秋尚凛然。tiān dì yīng xióng qì,qiān qiū shàng lǐn rán。
势分三足鼎,业复五铢钱。shì fēn sān zú dǐng,yè fù wǔ zhū qián。
得相能开国,生儿不象贤。dé xiāng néng kāi guó,shēng ér bù xiàng xián。
凄凉蜀故妓,来舞魏宫前。qī liáng shǔ gù jì,lái wǔ wèi gōng qián。

和乐天春词

刘禹锡

新妆宜面下朱楼,深锁春光一院愁。xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu,shēn suǒ chūn guāng yī yuàn chóu。
行到中庭数花朵,蜻蜓飞上玉搔头。xíng dào zhōng tíng shù huā duǒ,qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu。

石头城

刘禹锡

山围故国周遭在,潮打空城寂寞回。shān wéi gù guó zhōu zāo zài,cháo dǎ kōng chéng jì mò huí。
淮水东边旧时月,夜深还过女墙来。huái shuǐ dōng biān jiù shí yuè,yè shēn hái guò nǚ qiáng lái。

秋词(其二)

刘禹锡

山明水净夜来霜,数树深红出浅黄。shān míng shuǐ jìng yè lái shuāng,shù shù shēn hóng chū qiǎn huáng。
试上高楼清入骨,岂如春色嗾人狂。shì shàng gāo lóu qīng rù gǔ,qǐ rú chūn sè sǒu rén kuáng。
7081234567»