古诗词

生查子·懒卸头

韩偓

侍女动妆奁,故故惊人睡。shì nǚ dòng zhuāng lián,gù gù jīng rén shuì。
那知本未眠,背面偷垂泪。nà zhī běn wèi mián,bèi miàn tōu chuí lèi。
懒卸凤皇钗,羞入鸳鸯被。lǎn xiè fèng huáng chāi,xiū rù yuān yāng bèi。
时复见残灯,和烟坠金穗。shí fù jiàn cán dēng,hé yān zhuì jīn suì。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

火蛾

韩偓

阳光不照临,积阴生此类。yáng guāng bù zhào lín,jī yīn shēng cǐ lèi。
非无惜死心,奈有灭明意。fēi wú xī sǐ xīn,nài yǒu miè míng yì。
妆穿粉燄焦,翅扑兰膏沸。zhuāng chuān fěn yàn jiāo,chì pū lán gāo fèi。
为尔一伤嗟,自弃非天弃。wèi ěr yī shāng jiē,zì qì fēi tiān qì。

信笔

韩偓

春风狂似虎,春浪白于鹅。chūn fēng kuáng shì hǔ,chūn làng bái yú é。
柳密藏烟易,松长见日多。liǔ mì cáng yān yì,sōng zhǎng jiàn rì duō。
石崖采芝叟,乡俗摘茶歌。shí yá cǎi zhī sǒu,xiāng sú zhāi chá gē。
道在无伊郁,天将奈尔何。dào zài wú yī yù,tiān jiāng nài ěr hé。

寄京城亲友二首

韩偓

苦吟看坠叶,寥落共天涯。kǔ yín kàn zhuì yè,liáo luò gòng tiān yá。
壮岁空为客,初寒更忆家。zhuàng suì kōng wèi kè,chū hán gèng yì jiā。
雨墙经月藓,山菊向阳花。yǔ qiáng jīng yuè xiǎn,shān jú xiàng yáng huā。
因味碧云句,伤哉后会赊。yīn wèi bì yún jù,shāng zāi hòu huì shē。

寄京城亲友二首

韩偓

相思凡几日,日欲咏离衿。xiāng sī fán jǐ rì,rì yù yǒng lí jīn。
直得吟成病,终难状此心。zhí dé yín chéng bìng,zhōng nán zhuàng cǐ xīn。
解衣悲缓带,搔首闷遗簪。jiě yī bēi huǎn dài,sāo shǒu mèn yí zān。
西岭斜阳外,潜疑是故林。xī lǐng xié yáng wài,qián yí shì gù lín。

野寺

韩偓

野寺看红叶,县城闻捣衣。yě sì kàn hóng yè,xiàn chéng wén dǎo yī。
自怜痴病苦,犹共赏心违。zì lián chī bìng kǔ,yóu gòng shǎng xīn wéi。
高阁正临夜,前山应落晖。gāo gé zhèng lín yè,qián shān yīng luò huī。
离情在烟鸟,遥入故关飞。lí qíng zài yān niǎo,yáo rù gù guān fēi。

离家

韩偓

八月初长夜,千山第一程。bā yuè chū zhǎng yè,qiān shān dì yī chéng。
款颜唯有梦,怨泣却无声。kuǎn yán wéi yǒu mèng,yuàn qì què wú shēng。
祖席诸宾散,空郊匹马行。zǔ xí zhū bīn sàn,kōng jiāo pǐ mǎ xíng。
自怜非达识,局促为浮名。zì lián fēi dá shí,jú cù wèi fú míng。

草书屏风

韩偓

何处一屏风,分明怀素踪。hé chù yī píng fēng,fēn míng huái sù zōng。
虽多尘色染,犹见墨痕浓。suī duō chén sè rǎn,yóu jiàn mò hén nóng。
怪石奔秋涧,寒藤挂古松。guài shí bēn qiū jiàn,hán téng guà gǔ sōng。
若教临水畔,字字恐成龙。ruò jiào lín shuǐ pàn,zì zì kǒng chéng lóng。

永明禅师房

韩偓

景色方妍媚,寻真出近郊。jǐng sè fāng yán mèi,xún zhēn chū jìn jiāo。
宝香炉上爇,金磬佛前敲。bǎo xiāng lú shàng ruò,jīn qìng fú qián qiāo。
蔓草棱山径,晴云拂树梢。màn cǎo léng shān jìng,qíng yún fú shù shāo。
支公禅寂处,时有鹤来巢。zhī gōng chán jì chù,shí yǒu hè lái cháo。

登楼有题

韩偓

暑气檐前过,蝉声树杪交。shǔ qì yán qián guò,chán shēng shù miǎo jiāo。
待潮生浦口,看雨过山坳。dài cháo shēng pǔ kǒu,kàn yǔ guò shān ào。
才见兰舟动,仍闻桂楫敲。cái jiàn lán zhōu dòng,réng wén guì jí qiāo。
窣云朱槛好,终睹凤来巢。sū yún zhū kǎn hǎo,zhōng dǔ fèng lái cháo。

幽窗

韩偓

刺绣非无暇,幽窗自鲜欢。cì xiù fēi wú xiá,yōu chuāng zì xiān huān。
手香江橘嫩,齿软越梅酸。shǒu xiāng jiāng jú nèn,chǐ ruǎn yuè méi suān。
密约临行怯,私书欲报难。mì yuē lín xíng qiè,sī shū yù bào nán。
无凭谙鹊语,犹得暂心宽。wú píng ān què yǔ,yóu dé zàn xīn kuān。

马上见

韩偓

骄马锦连钱,乘骑是谪仙。jiāo mǎ jǐn lián qián,chéng qí shì zhé xiān。
和裙穿玉镫,隔袖把金鞭。hé qún chuān yù dèng,gé xiù bǎ jīn biān。
去带懵腾醉,归成困顿眠。qù dài měng téng zuì,guī chéng kùn dùn mián。
自怜输厩吏,馀暖在香鞯。zì lián shū jiù lì,yú nuǎn zài xiāng jiān。

欲明

韩偓

欲明篱被风吹倒,过午门因客到开。yù míng lí bèi fēng chuī dào,guò wǔ mén yīn kè dào kāi。
忍苦可能遭鬼笑,息机应免致鸥猜。rěn kǔ kě néng zāo guǐ xiào,xī jī yīng miǎn zhì ōu cāi。
岳僧互乞新诗去,酒保频徵旧债来。yuè sēng hù qǐ xīn shī qù,jiǔ bǎo pín zhēng jiù zhài lái。
唯有狂吟与沈饮,时时犹自触灵台。wéi yǒu kuáng yín yǔ shěn yǐn,shí shí yóu zì chù líng tái。

梅花

韩偓

梅花不肯傍春光,自向深冬著艳阳。méi huā bù kěn bàng chūn guāng,zì xiàng shēn dōng zhù yàn yáng。
龙笛远吹胡地月,燕钗初试汉宫妆。lóng dí yuǎn chuī hú dì yuè,yàn chāi chū shì hàn gōng zhuāng。
风虽强暴翻添思,雪欲侵凌更助香。fēng suī qiáng bào fān tiān sī,xuě yù qīn líng gèng zhù xiāng。
应笑暂时桃李树,盗天和气作年芳。yīng xiào zàn shí táo lǐ shù,dào tiān hé qì zuò nián fāng。

小隐

韩偓

借得茅斋岳麓西,拟将身世老锄犁。jiè dé máo zhāi yuè lù xī,nǐ jiāng shēn shì lǎo chú lí。
清晨向市烟含郭,寒夜归村月照溪。qīng chén xiàng shì yān hán guō,hán yè guī cūn yuè zhào xī。
炉为窗明僧偶坐,松因雪折鸟惊啼。lú wèi chuāng míng sēng ǒu zuò,sōng yīn xuě zhé niǎo jīng tí。
灵椿朝菌由来事,却笑庄生始欲齐。líng chūn cháo jūn yóu lái shì,què xiào zhuāng shēng shǐ yù qí。

病中初闻复官二首

韩偓

抽毫连夜侍明光,执靮三年从省方。chōu háo lián yè shì míng guāng,zhí dí sān nián cóng shěng fāng。
烧玉谩劳曾历试,铄金宁为欠周防。shāo yù mán láo céng lì shì,shuò jīn níng wèi qiàn zhōu fáng。
也知恩泽招谗口,还痛神祇误直肠。yě zhī ēn zé zhāo chán kǒu,hái tòng shén qí wù zhí cháng。
闻道复官翻涕泗,属车何在水茫茫。wén dào fù guān fān tì sì,shǔ chē hé zài shuǐ máng máng。
2801234567»