古诗词

小儿难夫子辨

王寂

我行自并门,道出太行岭。wǒ xíng zì bìng mén,dào chū tài xíng lǐng。
路傍古石人,仿佛类形影。lù bàng gǔ shí rén,fǎng fú lèi xíng yǐng。
过客互传疑,是非竟谁请。guò kè hù chuán yí,shì fēi jìng shuí qǐng。
会逢田舍翁,荷杖雪垂领。huì féng tián shě wēng,hé zhàng xuě chuí lǐng。
为问定何如,愚蒙庶几警。wèi wèn dìng hé rú,yú méng shù jǐ jǐng。
云昔东家丘,历聘入吾境。yún xī dōng jiā qiū,lì pìn rù wú jìng。
偶此值小儿,难诘豪且颖。ǒu cǐ zhí xiǎo ér,nán jí háo qiě yǐng。
丘也不能对,驱车返天井。qiū yě bù néng duì,qū chē fǎn tiān jǐng。
邦人思其贤,想像刻顽矿。bāng rén sī qí xián,xiǎng xiàng kè wán kuàng。
始予骇其言,嗔赤发面颈。shǐ yǔ hài qí yán,chēn chì fā miàn jǐng。
夫子圣者欤,日月揭馀炳。fū zi shèng zhě yú,rì yuè jiē yú bǐng。
岂闻采樵斧,巧掩运斤郢。qǐ wén cǎi qiáo fǔ,qiǎo yǎn yùn jīn yǐng。
翁徒老于年,此事能不省。wēng tú lǎo yú nián,cǐ shì néng bù shěng。
翁闻遽愀然,色厉声亦猛。wēng wén jù qiǎo rán,sè lì shēng yì měng。
辙迹今尚存,事况传已永。zhé jì jīn shàng cún,shì kuàng chuán yǐ yǒng。
书生多大言,诡辩勿复骋。shū shēng duō dà yán,guǐ biàn wù fù chěng。
信知端木赐,下释东野犷。xìn zhī duān mù cì,xià shì dōng yě guǎng。
正如与蟪蛄,而语春秋景。zhèng rú yǔ huì gū,ér yǔ chūn qiū jǐng。
小姑嫁彭郎,举世莫能整。xiǎo gū jià péng láng,jǔ shì mò néng zhěng。
嗟哉吾道穷,生死何不幸。jiē zāi wú dào qióng,shēng sǐ hé bù xìng。
生而非其时,伐树迹屡屏。shēng ér fēi qí shí,fá shù jì lǚ píng。
亦尝撩虎须,白刃脱俄顷。yì cháng liāo hǔ xū,bái rèn tuō é qǐng。
死为万世师,庙貌多土梗。sǐ wèi wàn shì shī,miào mào duō tǔ gěng。
自非二仲月,门寮终岁静。zì fēi èr zhòng yuè,mén liáo zhōng suì jìng。
山魈与社鬼,香火未尝冷。shān xiāo yǔ shè guǐ,xiāng huǒ wèi cháng lěng。
此事固不平,此心尝耿耿。cǐ shì gù bù píng,cǐ xīn cháng gěng gěng。
吾生赋拙直,浪许近骨鲠。wú shēng fù zhuō zhí,làng xǔ jìn gǔ gěng。
与物例多忤,所动坐愆眚。yǔ wù lì duō wǔ,suǒ dòng zuò qiān shěng。
愤世无奈何,空令气生瘿。fèn shì wú nài hé,kōng lìng qì shēng yǐng。

王寂

金蓟州玉田人,字元老。海陵王天德二年进士。世宗大定初,为太原祁县令,调真定少尹,兼河北西路兵马副都总管,迁通州刺史,兼知军事。累官中都路转运使。以诗文名。有《拙轩集》。 王寂的作品>>

猜您喜欢

柳城西闻蝉有感

王寂

坡老放归舟系汴,惊听骡铎鸣北岸。pō lǎo fàng guī zhōu xì biàn,jīng tīng luó duó míng běi àn。
文公岭外得京官,照蝎壁闲犹喜见。wén gōng lǐng wài dé jīng guān,zhào xiē bì xián yóu xǐ jiàn。
我今薄宦天一角,适以平反叨使传。wǒ jīn báo huàn tiān yī jiǎo,shì yǐ píng fǎn dāo shǐ chuán。
柳城西路忽闻蝉,驻马久之增感叹。liǔ chéng xī lù hū wén chán,zhù mǎ jiǔ zhī zēng gǎn tàn。
临岐凄咽固有意,似对乡人论牛面。lín qí qī yàn gù yǒu yì,shì duì xiāng rén lùn niú miàn。
吾庐环木夏阴合,聒耳长嘶吾每倦。wú lú huán mù xià yīn hé,guā ěr zhǎng sī wú měi juàn。
安东地冷无此物,所以相逢眷还眷。ān dōng dì lěng wú cǐ wù,suǒ yǐ xiāng féng juàn hái juàn。
晚风晨露汝易足,何苦叨叨声不断。wǎn fēng chén lù rǔ yì zú,hé kǔ dāo dāo shēng bù duàn。
商胡迁客泪横臆,落日穷途方寸乱。shāng hú qiān kè lèi héng yì,luò rì qióng tú fāng cùn luàn。
朱门砧杵快新凉,乞汝秋天从叫唤。zhū mén zhēn chǔ kuài xīn liáng,qǐ rǔ qiū tiān cóng jiào huàn。

赠李彦猷郭伯达二首

王寂

才气无双家世,中朝第一名俦。cái qì wú shuāng jiā shì,zhōng cháo dì yī míng chóu。
茂蔼登龙士誉,醉挥倚马词头。mào ǎi dēng lóng shì yù,zuì huī yǐ mǎ cí tóu。
南郑囊封倜傥,西昆诗律深幽。nán zhèng náng fēng tì tǎng,xī kūn shī lǜ shēn yōu。
自古卜邻识面,与君正合交游。zì gǔ bo lín shí miàn,yǔ jūn zhèng hé jiāo yóu。

赠李彦猷郭伯达二首

王寂

豪气从来角出,雄文未易肩俦。háo qì cóng lái jiǎo chū,xióng wén wèi yì jiān chóu。
学骥翻输牛后,点蝇误失龙头。xué jì fān shū niú hòu,diǎn yíng wù shī lóng tóu。
经火初惊玉美,饮风久识兰幽。jīng huǒ chū jīng yù měi,yǐn fēng jiǔ shí lán yōu。
他日相期林下,幅巾与赤松游。tā rì xiāng qī lín xià,fú jīn yǔ chì sōng yóu。

题扇

王寂

荷柄犹擎宿露,荻花已著秋霜。hé bǐng yóu qíng sù lù,dí huā yǐ zhù qiū shuāng。
寄语浣纱游女,莫惊溪上鸳鸯。jì yǔ huàn shā yóu nǚ,mò jīng xī shàng yuān yāng。

问主僧

王寂

心动万缘飞絮,心安一念如冰。xīn dòng wàn yuán fēi xù,xīn ān yī niàn rú bīng。
过去未来见在,待将那个心澄。guò qù wèi lái jiàn zài,dài jiāng nà gè xīn chéng。

日暮倚杖水边

王寂

水国西风小摇落,撩人羁绪乱如丝。shuǐ guó xī fēng xiǎo yáo luò,liāo rén jī xù luàn rú sī。
大夫泽畔行吟处,司马江头送别时。dà fū zé pàn xíng yín chù,sī mǎ jiāng tóu sòng bié shí。
尔辈何伤吾道在,此心惟有彼苍知。ěr bèi hé shāng wú dào zài,cǐ xīn wéi yǒu bǐ cāng zhī。
苍颜华发今如许,便挂衣冠已是迟。cāng yán huá fā jīn rú xǔ,biàn guà yī guān yǐ shì chí。
186«78910111213