古诗词

小儿难夫子辨

王寂

我行自并门,道出太行岭。wǒ xíng zì bìng mén,dào chū tài xíng lǐng。
路傍古石人,仿佛类形影。lù bàng gǔ shí rén,fǎng fú lèi xíng yǐng。
过客互传疑,是非竟谁请。guò kè hù chuán yí,shì fēi jìng shuí qǐng。
会逢田舍翁,荷杖雪垂领。huì féng tián shě wēng,hé zhàng xuě chuí lǐng。
为问定何如,愚蒙庶几警。wèi wèn dìng hé rú,yú méng shù jǐ jǐng。
云昔东家丘,历聘入吾境。yún xī dōng jiā qiū,lì pìn rù wú jìng。
偶此值小儿,难诘豪且颖。ǒu cǐ zhí xiǎo ér,nán jí háo qiě yǐng。
丘也不能对,驱车返天井。qiū yě bù néng duì,qū chē fǎn tiān jǐng。
邦人思其贤,想像刻顽矿。bāng rén sī qí xián,xiǎng xiàng kè wán kuàng。
始予骇其言,嗔赤发面颈。shǐ yǔ hài qí yán,chēn chì fā miàn jǐng。
夫子圣者欤,日月揭馀炳。fū zi shèng zhě yú,rì yuè jiē yú bǐng。
岂闻采樵斧,巧掩运斤郢。qǐ wén cǎi qiáo fǔ,qiǎo yǎn yùn jīn yǐng。
翁徒老于年,此事能不省。wēng tú lǎo yú nián,cǐ shì néng bù shěng。
翁闻遽愀然,色厉声亦猛。wēng wén jù qiǎo rán,sè lì shēng yì měng。
辙迹今尚存,事况传已永。zhé jì jīn shàng cún,shì kuàng chuán yǐ yǒng。
书生多大言,诡辩勿复骋。shū shēng duō dà yán,guǐ biàn wù fù chěng。
信知端木赐,下释东野犷。xìn zhī duān mù cì,xià shì dōng yě guǎng。
正如与蟪蛄,而语春秋景。zhèng rú yǔ huì gū,ér yǔ chūn qiū jǐng。
小姑嫁彭郎,举世莫能整。xiǎo gū jià péng láng,jǔ shì mò néng zhěng。
嗟哉吾道穷,生死何不幸。jiē zāi wú dào qióng,shēng sǐ hé bù xìng。
生而非其时,伐树迹屡屏。shēng ér fēi qí shí,fá shù jì lǚ píng。
亦尝撩虎须,白刃脱俄顷。yì cháng liāo hǔ xū,bái rèn tuō é qǐng。
死为万世师,庙貌多土梗。sǐ wèi wàn shì shī,miào mào duō tǔ gěng。
自非二仲月,门寮终岁静。zì fēi èr zhòng yuè,mén liáo zhōng suì jìng。
山魈与社鬼,香火未尝冷。shān xiāo yǔ shè guǐ,xiāng huǒ wèi cháng lěng。
此事固不平,此心尝耿耿。cǐ shì gù bù píng,cǐ xīn cháng gěng gěng。
吾生赋拙直,浪许近骨鲠。wú shēng fù zhuō zhí,làng xǔ jìn gǔ gěng。
与物例多忤,所动坐愆眚。yǔ wù lì duō wǔ,suǒ dòng zuò qiān shěng。
愤世无奈何,空令气生瘿。fèn shì wú nài hé,kōng lìng qì shēng yǐng。

王寂

金蓟州玉田人,字元老。海陵王天德二年进士。世宗大定初,为太原祁县令,调真定少尹,兼河北西路兵马副都总管,迁通州刺史,兼知军事。累官中都路转运使。以诗文名。有《拙轩集》。 王寂的作品>>

猜您喜欢

题船子和尚图二首

王寂

夜静风高江水寒,归船空载月团团。yè jìng fēng gāo jiāng shuǐ hán,guī chuán kōng zài yuè tuán tuán。
须知钓得金鳞后,只是当时旧钓竿。xū zhī diào dé jīn lín hòu,zhǐ shì dāng shí jiù diào gān。

黄花帘幕为谁开嫌怕双飞燕子来肠断一春无好句令人惭愧贺方回

王寂

贴水新荷卷未开,隔墙风送落花来。tiē shuǐ xīn hé juǎn wèi kāi,gé qiáng fēng sòng luò huā lái。
兔葵燕麦应相笑,前度刘郎去又回。tù kuí yàn mài yīng xiāng xiào,qián dù liú láng qù yòu huí。

和张运使送春二首

王寂

别院重门几许深,桃花结子柳成阴。bié yuàn zhòng mén jǐ xǔ shēn,táo huā jié zi liǔ chéng yīn。
也知春在荼蘼架,自是愁多懒重寻。yě zhī chūn zài tú mí jià,zì shì chóu duō lǎn zhòng xún。

和张运使送春二首

王寂

树底残花积渐深,树头新绿不多阴。shù dǐ cán huā jī jiàn shēn,shù tóu xīn lǜ bù duō yīn。
留春春去无料理,试倩行云梦里寻。liú chūn chūn qù wú liào lǐ,shì qiàn xíng yún mèng lǐ xún。

沙丘

王寂

白璧沈江夜鬼呼,明年当是祖龙殂。bái bì shěn jiāng yè guǐ hū,míng nián dāng shì zǔ lóng cú。
海中童子无消息,坐待长生岂不迂。hǎi zhōng tóng zi wú xiāo xī,zuò dài zhǎng shēng qǐ bù yū。

和张运使送春二首

王寂

老却芳菲过却春,流莺应怪旧游人。lǎo què fāng fēi guò què chūn,liú yīng yīng guài jiù yóu rén。
犀围不管年年瘦,璧月无端夜夜新。xī wéi bù guǎn nián nián shòu,bì yuè wú duān yè yè xīn。

和张运使送春二首

王寂

蛛网冰徽不复开,等闲魂梦可曾来。zhū wǎng bīng huī bù fù kāi,děng xián hún mèng kě céng lái。
鸟啼花落伤心事,惆怅东风唤不回。niǎo tí huā luò shāng xīn shì,chóu chàng dōng fēng huàn bù huí。

微子庙

王寂

比干忠谏死如归,箕子佯狂脱祸机。bǐ gàn zhōng jiàn sǐ rú guī,jī zi yáng kuáng tuō huò jī。
君厌殷辛高谢去,三仁谁是定谁非。jūn yàn yīn xīn gāo xiè qù,sān rén shuí shì dìng shuí fēi。

艾人

王寂

野艾乘时加束缚,奋髯嚼齿似能神。yě ài chéng shí jiā shù fù,fèn rán jué chǐ shì néng shén。
偶然抬举在高处,白眼难堪不视人。ǒu rán tái jǔ zài gāo chù,bái yǎn nán kān bù shì rén。

万春节宴罢述怀

王寂

去岁宫花插满头,玉阶端笏觐珠旒。qù suì gōng huā chā mǎn tóu,yù jiē duān hù jìn zhū liú。
如今沦落江淮上,始觉衰残两鬓秋。rú jīn lún luò jiāng huái shàng,shǐ jué shuāi cán liǎng bìn qiū。

和黄山谷读杨妃外传五首

王寂

兄弟渐疏花萼梦,君王贪醉上阳春。xiōng dì jiàn shū huā è mèng,jūn wáng tān zuì shàng yáng chūn。
却将妃子比飞燕,何物谪仙能屈人。què jiāng fēi zi bǐ fēi yàn,hé wù zhé xiān néng qū rén。

和黄山谷读杨妃外传五首

王寂

姚宋云亡言路塞,虢秦徼宠祸机深。yáo sòng yún wáng yán lù sāi,guó qín jiǎo chǒng huò jī shēn。
平时笑指胡奴腹,信道是中惟赤心。píng shí xiào zhǐ hú nú fù,xìn dào shì zhōng wéi chì xīn。

和黄山谷读杨妃外传五首

王寂

金步摇低云髻堕,瑞龙香散野风吹。jīn bù yáo dī yún jì duò,ruì lóng xiāng sàn yě fēng chuī。
岭南驿传来何暮,趁得新坟荐荔枝。lǐng nán yì chuán lái hé mù,chèn dé xīn fén jiàn lì zhī。

和黄山谷读杨妃外传五首

王寂

环子竟逢山下鬼,老翁空叹木牵丝。huán zi jìng féng shān xià guǐ,lǎo wēng kōng tàn mù qiān sī。
年年牛女相逢夕,记得凭肩私语时。nián nián niú nǚ xiāng féng xī,jì dé píng jiān sī yǔ shí。

和黄山谷读杨妃外传五首

王寂

飞雁秋风汾水上,淋铃夜雨蜀山前。fēi yàn qiū fēng fén shuǐ shàng,lín líng yè yǔ shǔ shān qián。
此时一念无料理,阿暪何由双鬓玄。cǐ shí yī niàn wú liào lǐ,ā mèn hé yóu shuāng bìn xuán。