古诗词

溪上春望

罗邺

无端溪上看兰桡,又是东风断柳条。wú duān xī shàng kàn lán ráo,yòu shì dōng fēng duàn liǔ tiáo。
双鬓多于愁里镊,四时须向醉中销。shuāng bìn duō yú chóu lǐ niè,sì shí xū xiàng zuì zhōng xiāo。
行人骏马嘶香陌,独我残阳倚野桥。xíng rén jùn mǎ sī xiāng mò,dú wǒ cán yáng yǐ yě qiáo。
吟水咏山心未已,可能终不胜渔樵。yín shuǐ yǒng shān xīn wèi yǐ,kě néng zhōng bù shèng yú qiáo。
罗邺

罗邺

罗邺 (825—?),字不详,余杭人,有“诗虎”之称。约唐僖宗乾符中前后在世。著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 罗邺的作品>>

猜您喜欢

春风

罗邺

每岁东来助发生,舞空悠扬遍寰瀛。měi suì dōng lái zhù fā shēng,wǔ kōng yōu yáng biàn huán yíng。
暗添芳草池塘色,远遰高楼箫管声。àn tiān fāng cǎo chí táng sè,yuǎn dì gāo lóu xiāo guǎn shēng。
帘透骊宫偏带恨,花催上苑剩多情。lián tòu lí gōng piān dài hèn,huā cuī shàng yuàn shèng duō qíng。
如何一瑞车书日,吹取青云道路平。rú hé yī ruì chē shū rì,chuī qǔ qīng yún dào lù píng。

冬日寄献庾员外

罗邺

曾谒仙宫最上仙,西风许醉桂花前。céng yè xiān gōng zuì shàng xiān,xī fēng xǔ zuì guì huā qián。
争欢酒蚁浮金爵,从听歌尘扑翠蝉。zhēng huān jiǔ yǐ fú jīn jué,cóng tīng gē chén pū cuì chán。
秋霁卷帘凝锦席,夜阑吹笛称江天。qiū jì juǎn lián níng jǐn xí,yè lán chuī dí chēng jiāng tiān。
却思紫陌觥筹地,兔缺乌沈欲半年。què sī zǐ mò gōng chóu dì,tù quē wū shěn yù bàn nián。

钓翁

罗邺

来往烟波非定居,生涯蓑褐外无馀。lái wǎng yān bō fēi dìng jū,shēng yá suō hè wài wú yú。
闲垂两鬓任如鹤,只系一竿时得鱼。xián chuí liǎng bìn rèn rú hè,zhǐ xì yī gān shí dé yú。
月浦扣船歌皎洁,雨蓬隈岸卧萧疏。yuè pǔ kòu chuán gē jiǎo jié,yǔ péng wēi àn wò xiāo shū。
行人误话金张贵,笑指北邙丘与墟。xíng rén wù huà jīn zhāng guì,xiào zhǐ běi máng qiū yǔ xū。

闻友人入越幕因以诗赠

罗邺

稽岭春生酒冻销,烟鬟红袖恃娇饶。jī lǐng chūn shēng jiǔ dòng xiāo,yān huán hóng xiù shì jiāo ráo。
岸边丛雪晴香老,波上长虹晚影遥。àn biān cóng xuě qíng xiāng lǎo,bō shàng zhǎng hóng wǎn yǐng yáo。
正哭阮途归未得,更闻江笔赴嘉招。zhèng kū ruǎn tú guī wèi dé,gèng wén jiāng bǐ fù jiā zhāo。
人间荣瘁真堪恨,坐想征轩鬓欲凋。rén jiān róng cuì zhēn kān hèn,zuò xiǎng zhēng xuān bìn yù diāo。

东归

罗邺

日日唯忧行役迟,东归可是有家归。rì rì wéi yōu xíng yì chí,dōng guī kě shì yǒu jiā guī。
都缘桂玉无门住,不算山川去路危。dōu yuán guì yù wú mén zhù,bù suàn shān chuān qù lù wēi。
秦树梦愁黄鸟啭,吴江钓忆锦鳞肥。qín shù mèng chóu huáng niǎo zhuàn,wú jiāng diào yì jǐn lín féi。
桃夭李艳清明近,惆怅当年意尽违。táo yāo lǐ yàn qīng míng jìn,chóu chàng dāng nián yì jǐn wéi。

入关

罗邺

古道槐花满树开,入关时节一蝉催。gǔ dào huái huā mǎn shù kāi,rù guān shí jié yī chán cuī。
出门唯恐不先到,当路有谁长待来。chū mén wéi kǒng bù xiān dào,dāng lù yǒu shuí zhǎng dài lái。
似箭年光还可惜,如蓬生计更堪哀。shì jiàn nián guāng hái kě xī,rú péng shēng jì gèng kān āi。
故园若有渔舟在,应挂云帆早个回。gù yuán ruò yǒu yú zhōu zài,yīng guà yún fān zǎo gè huí。

览陈丕卷

罗邺

雪宫词客燕宫游,一轴烟花象外搜。xuě gōng cí kè yàn gōng yóu,yī zhóu yān huā xiàng wài sōu。
谩把蜀纹当昼展,徒夸湘碧带春流。mán bǎ shǔ wén dāng zhòu zhǎn,tú kuā xiāng bì dài chūn liú。
吟时致我寒侵骨,得处疑君白尽头。yín shí zhì wǒ hán qīn gǔ,dé chù yí jūn bái jǐn tóu。
从北南归明月夜,岭猿滩鸟更悠悠。cóng běi nán guī míng yuè yè,lǐng yuán tān niǎo gèng yōu yōu。

巴南旅舍言怀

罗邺

万浪千岩首未回,无憀相倚上高台。wàn làng qiān yán shǒu wèi huí,wú liáo xiāng yǐ shàng gāo tái。
家山如画不归去,客舍似雠谁遣来。jiā shān rú huà bù guī qù,kè shě shì chóu shuí qiǎn lái。
红泪罢窥连晓烛,碧波休引向春杯。hóng lèi bà kuī lián xiǎo zhú,bì bō xiū yǐn xiàng chūn bēi。
后时若有青云望,何事偏教羽冀摧。hòu shí ruò yǒu qīng yún wàng,hé shì piān jiào yǔ jì cuī。

登凌歊台

罗邺

高台今日竟长闲,因想兴亡自惨颜。gāo tái jīn rì jìng zhǎng xián,yīn xiǎng xīng wáng zì cǎn yán。
四海已归新雨露,六朝空认旧江山。sì hǎi yǐ guī xīn yǔ lù,liù cháo kōng rèn jiù jiāng shān。
槎翘独鸟沙汀畔,风遰连樯雪浪间。chá qiào dú niǎo shā tīng pàn,fēng dì lián qiáng xuě làng jiān。
好是轮蹄来往便,谁人不向此跻攀。hǎo shì lún tí lái wǎng biàn,shuí rén bù xiàng cǐ jī pān。

仆射陂晚望

罗邺

离人到此倍堪伤,陂水芦花似故乡。lí rén dào cǐ bèi kān shāng,bēi shuǐ lú huā shì gù xiāng。
身事未知何日了,马蹄唯觉到秋忙。shēn shì wèi zhī hé rì le,mǎ tí wéi jué dào qiū máng。
田园牢落东归晚,道路辛勤北去长。tián yuán láo luò dōng guī wǎn,dào lù xīn qín běi qù zhǎng。
却羡无愁是沙鸟,双双相趁下斜阳。què xiàn wú chóu shì shā niǎo,shuāng shuāng xiāng chèn xià xié yáng。

芳草

罗邺

废苑墙南残雨中,似袍颜色在蒙茸。fèi yuàn qiáng nán cán yǔ zhōng,shì páo yán sè zài méng rōng。
微香暗惹游人步,远绿才分斗雉踪。wēi xiāng àn rě yóu rén bù,yuǎn lǜ cái fēn dòu zhì zōng。
三楚渡头长恨见,五侯门外却难逢。sān chǔ dù tóu zhǎng hèn jiàn,wǔ hóu mén wài què nán féng。
年年纵有春风便,马迹车轮一万重。nián nián zòng yǒu chūn fēng biàn,mǎ jì chē lún yī wàn zhòng。

秋日留题蒋亭

罗邺

西风才起一蝉鸣,便算关河马上程。xī fēng cái qǐ yī chán míng,biàn suàn guān hé mǎ shàng chéng。
碧浪鹢舟从此别,丹霄鹄箭忍无成。bì làng yì zhōu cóng cǐ bié,dān xiāo gǔ jiàn rěn wú chéng。
二年芳思随云雨,几日离歌恋旆旌。èr nián fāng sī suí yún yǔ,jǐ rì lí gē liàn pèi jīng。
回首横塘更东望,露荷烟菊倍伤情。huí shǒu héng táng gèng dōng wàng,lù hé yān jú bèi shāng qíng。

早发

罗邺

一点灯残鲁酒醒,已携孤剑事离程。yī diǎn dēng cán lǔ jiǔ xǐng,yǐ xié gū jiàn shì lí chéng。
愁看飞雪闻鸡唱,独向长空背雁行。chóu kàn fēi xuě wén jī chàng,dú xiàng zhǎng kōng bèi yàn xíng。
白草近关微有路,浊河连底冻无声。bái cǎo jìn guān wēi yǒu lù,zhuó hé lián dǐ dòng wú shēng。
此中来往本迢递,况是驱羸客塞城。cǐ zhōng lái wǎng běn tiáo dì,kuàng shì qū léi kè sāi chéng。

罗邺

翠叶才分细细枝,清阴犹未上阶墀。cuì yè cái fēn xì xì zhī,qīng yīn yóu wèi shàng jiē chí。
蕙兰虽许相依日,桃李还应笑后时。huì lán suī xǔ xiāng yī rì,táo lǐ hái yīng xiào hòu shí。
抱节不为霜霰改,成林终与凤凰期。bào jié bù wèi shuāng xiàn gǎi,chéng lín zhōng yǔ fèng huáng qī。
渭滨若更徵贤相,好作渔竿系钓丝。wèi bīn ruò gèng zhēng xián xiāng,hǎo zuò yú gān xì diào sī。

边将

罗邺

马上乘秋欲建勋,飞狐夜斗出师频。mǎ shàng chéng qiū yù jiàn xūn,fēi hú yè dòu chū shī pín。
若无紫塞烟尘事,谁识青楼歌舞人。ruò wú zǐ sāi yān chén shì,shuí shí qīng lóu gē wǔ rén。
战骨沙中金镞在,贺筵花畔玉盘新。zhàn gǔ shā zhōng jīn zú zài,hè yán huā pàn yù pán xīn。
由来边卒皆如此,只是君门合杀身。yóu lái biān zú jiē rú cǐ,zhǐ shì jūn mén hé shā shēn。
1101234567»