古诗词

溪上春望

罗邺

无端溪上看兰桡,又是东风断柳条。wú duān xī shàng kàn lán ráo,yòu shì dōng fēng duàn liǔ tiáo。
双鬓多于愁里镊,四时须向醉中销。shuāng bìn duō yú chóu lǐ niè,sì shí xū xiàng zuì zhōng xiāo。
行人骏马嘶香陌,独我残阳倚野桥。xíng rén jùn mǎ sī xiāng mò,dú wǒ cán yáng yǐ yě qiáo。
吟水咏山心未已,可能终不胜渔樵。yín shuǐ yǒng shān xīn wèi yǐ,kě néng zhōng bù shèng yú qiáo。
罗邺

罗邺

罗邺 (825—?),字不详,余杭人,有“诗虎”之称。约唐僖宗乾符中前后在世。著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 罗邺的作品>>

猜您喜欢

夏日题远公北阁

罗邺

危阁压山冈,晴空疑鸟行。wēi gé yā shān gāng,qíng kōng yí niǎo xíng。
胜搜花界尽,响益梵音长。shèng sōu huā jiè jǐn,xiǎng yì fàn yīn zhǎng。
有月堪先到,无风亦自凉。yǒu yuè kān xiān dào,wú fēng yì zì liáng。
人烟纷绕绕,诸树共苍苍。rén yān fēn rào rào,zhū shù gòng cāng cāng。
榻恋高楼语,瓯怜昼茗香。tà liàn gāo lóu yǔ,ōu lián zhòu míng xiāng。
此身闲未得,驱马入残阳。cǐ shēn xián wèi dé,qū mǎ rù cán yáng。

鹦鹉咏

罗邺

玉槛瑶轩任所依,东风休忆岭头归。yù kǎn yáo xuān rèn suǒ yī,dōng fēng xiū yì lǐng tóu guī。
金笼共惜好毛羽,红觜莫教多是非。jīn lóng gòng xī hǎo máo yǔ,hóng zī mò jiào duō shì fēi。
便向郤堂夸饮啄,还应祢笔发光辉。biàn xiàng xì táng kuā yǐn zhuó,hái yīng mí bǐ fā guāng huī。
乘时得路何须贵,燕雀鸾凤各有机。chéng shí dé lù hé xū guì,yàn què luán fèng gè yǒu jī。

驾蜀回

罗邺

上皇西幸却归秦,花木依然满禁春。shàng huáng xī xìng què guī qín,huā mù yī rán mǎn jìn chūn。
唯有贵妃歌舞地,月明空殿锁香尘。wéi yǒu guì fēi gē wǔ dì,yuè míng kōng diàn suǒ xiāng chén。

早发宜陵即事

罗邺

霜白山村月落时,一声鸡后又登岐。shuāng bái shān cūn yuè luò shí,yī shēng jī hòu yòu dēng qí。
居人犹自掩关在,行客已愁驱马迟。jū rén yóu zì yǎn guān zài,xíng kè yǐ chóu qū mǎ chí。
身事不堪空感激,鬓毛看著欲凋衰。shēn shì bù kān kōng gǎn jī,bìn máo kàn zhù yù diāo shuāi。
青萍委匣休哮吼,未有恩雠拟报谁。qīng píng wěi xiá xiū xiāo hǒu,wèi yǒu ēn chóu nǐ bào shuí。

芳草

罗邺

芳草和烟暖更青,闲门要路一时生。fāng cǎo hé yān nuǎn gèng qīng,xián mén yào lù yī shí shēng。
年年点检人间事,唯有春风不世情。nián nián diǎn jiǎn rén jiān shì,wéi yǒu chūn fēng bù shì qíng。
110«2345678