古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

咏廿四气诗·小满四月中

元稹

小满气全时,如何靡草衰。xiǎo mǎn qì quán shí,rú hé mí cǎo shuāi。
田家私黍稷,方伯问蚕丝。tián jiā sī shǔ jì,fāng bó wèn cán sī。
杏麦修镰钐,錋?竖棘篱。xìng mài xiū lián shān,péng zhǎo shù jí lí。
向来看苦菜,独秀也何为?xiàng lái kàn kǔ cài,dú xiù yě hé wèi?

咏廿四气诗·处暑七月中

元稹

向来鹰祭鸟,渐觉白藏深。xiàng lái yīng jì niǎo,jiàn jué bái cáng shēn。
叶下空惊吹,天高不见心。yè xià kōng jīng chuī,tiān gāo bù jiàn xīn。
气收禾黍熟,风静草虫吟。qì shōu hé shǔ shú,fēng jìng cǎo chóng yín。
缓酌樽中酒,容调膝上琴。huǎn zhuó zūn zhōng jiǔ,róng diào xī shàng qín。

咏廿四气诗·立冬十月节

元稹

霜降向人寒,轻冰渌水漫。shuāng jiàng xiàng rén hán,qīng bīng lù shuǐ màn。
蟾将纤影出,雁带几行残。chán jiāng xiān yǐng chū,yàn dài jǐ xíng cán。
田种收藏了,衣裘制造看。tián zhǒng shōu cáng le,yī qiú zhì zào kàn。
野鸡投水日,化蜃不将难。yě jī tóu shuǐ rì,huà shèn bù jiāng nán。

咏廿四气诗·立春正月节

元稹

春冬移律吕,天地换星霜。chūn dōng yí lǜ lǚ,tiān dì huàn xīng shuāng。
间泮游鱼跃,和风待柳芳。jiān pàn yóu yú yuè,hé fēng dài liǔ fāng。
早梅迎雨水,残雪怯朝阳。zǎo méi yíng yǔ shuǐ,cán xuě qiè cháo yáng。
万物含新意,同欢圣日长。wàn wù hán xīn yì,tóng huān shèng rì zhǎng。

咏廿四气诗·立夏四月节

元稹

欲知春与夏,仲吕启朱明。yù zhī chūn yǔ xià,zhòng lǚ qǐ zhū míng。
蚯蚓谁教出,王菰自合生。qiū yǐn shuí jiào chū,wáng gū zì hé shēng。
帘蚕呈茧样,林鸟哺雏声。lián cán chéng jiǎn yàng,lín niǎo bǔ chú shēng。
渐觉云峰好,徐徐带雨行。jiàn jué yún fēng hǎo,xú xú dài yǔ xíng。

咏廿四气诗·芒种五月节

元稹

芒种看今日,螗螂应节生。máng zhǒng kàn jīn rì,táng láng yīng jié shēng。
彤云高下影,鴳鸟往来声。tóng yún gāo xià yǐng,yàn niǎo wǎng lái shēng。
渌沼莲花放,炎风暑雨晴。lù zhǎo lián huā fàng,yán fēng shǔ yǔ qíng。
相逢问蚕麦,幸得称人情。xiāng féng wèn cán mài,xìng dé chēng rén qíng。

咏廿四气诗·谷雨三月中

元稹

谷雨春光晓,山川黛色青。gǔ yǔ chūn guāng xiǎo,shān chuān dài sè qīng。
叶间鸣戴胜,泽水长浮萍。yè jiān míng dài shèng,zé shuǐ zhǎng fú píng。
暖屋生蚕蚁,喧风引麦葶。nuǎn wū shēng cán yǐ,xuān fēng yǐn mài tíng。
鸣鸠徒拂羽,信矣不堪听。míng jiū tú fú yǔ,xìn yǐ bù kān tīng。

咏廿四气诗·雨水正月中

元稹

雨水洗春容,平田已见龙。yǔ shuǐ xǐ chūn róng,píng tián yǐ jiàn lóng。
祭鱼盈浦屿,归雁捧山峰。jì yú yíng pǔ yǔ,guī yàn pěng shān fēng。
云色轻还重,风光淡又浓。yún sè qīng hái zhòng,fēng guāng dàn yòu nóng。
向春入二月,花色影重重。xiàng chūn rù èr yuè,huā sè yǐng zhòng zhòng。

咏廿四气诗·春分二月中

元稹

二气莫交争,春分雨处行。èr qì mò jiāo zhēng,chūn fēn yǔ chù xíng。
雨来看电影,云过听雷声。yǔ lái kàn diàn yǐng,yún guò tīng léi shēng。
山色连天碧,林花向日明。shān sè lián tiān bì,lín huā xiàng rì míng。
梁间玄鸟语,欲似解人情。liáng jiān xuán niǎo yǔ,yù shì jiě rén qíng。

咏廿四气诗·惊蛰二月节

元稹

阳气初惊蛰,韶光大地周。yáng qì chū jīng zhé,sháo guāng dà dì zhōu。
桃花开蜀锦,鹰老化春鸠。táo huā kāi shǔ jǐn,yīng lǎo huà chūn jiū。
时候争催迫,萌芽互矩修。shí hòu zhēng cuī pò,méng yá hù jǔ xiū。
人间务生事,耕种满田畴。rén jiān wù shēng shì,gēng zhǒng mǎn tián chóu。

咏廿四气诗·清明三月节

元稹

清明来向晚,山渌正光华。qīng míng lái xiàng wǎn,shān lù zhèng guāng huá。
杨柳先飞絮,梧桐续放花。yáng liǔ xiān fēi xù,wú tóng xù fàng huā。
鴽声知化鼠,虹影指天涯。rú shēng zhī huà shǔ,hóng yǐng zhǐ tiān yá。
已识风云意,宁愁雨谷赊。yǐ shí fēng yún yì,níng chóu yǔ gǔ shē。

咏廿四气诗·寒露九月节

元稹

寒露惊秋晚,朝看菊渐黄。hán lù jīng qiū wǎn,cháo kàn jú jiàn huáng。
千家风扫叶,万里雁随阳。qiān jiā fēng sǎo yè,wàn lǐ yàn suí yáng。
化蛤悲群鸟,收田畏早霜。huà há bēi qún niǎo,shōu tián wèi zǎo shuāng。
因知松柏志,冬夏色苍苍。yīn zhī sōng bǎi zhì,dōng xià sè cāng cāng。

咏廿四气诗·霜降九月中

元稹

风卷清云尽,空天万里霜。fēng juǎn qīng yún jǐn,kōng tiān wàn lǐ shuāng。
野豺先祭月,仙菊遇重阳。yě chái xiān jì yuè,xiān jú yù zhòng yáng。
秋色悲疏木,鸿鸣忆故乡。qiū sè bēi shū mù,hóng míng yì gù xiāng。
谁知一樽酒,能使百秋亡。shuí zhī yī zūn jiǔ,néng shǐ bǎi qiū wáng。

咏廿四气诗·大雪十一月节

元稹

积阴成大雪,看处乱霏霏。jī yīn chéng dà xuě,kàn chù luàn fēi fēi。
玉管鸣寒夜,披书晓绛帷。yù guǎn míng hán yè,pī shū xiǎo jiàng wéi。
黄钟随气改,鴳鸟不鸣时。huáng zhōng suí qì gǎi,yàn niǎo bù míng shí。
何限苍生类,依依惜暮晖。hé xiàn cāng shēng lèi,yī yī xī mù huī。

虫豸诗巴蛇三首其一

元稹

巴蛇千种毒,其最鼻褰蛇。bā shé qiān zhǒng dú,qí zuì bí qiān shé。
掉舌翻红燄,盘身蹙白花。diào shé fān hóng yàn,pán shēn cù bái huā。
喷人竖毛发,饮浪沸泥沙。pēn rén shù máo fā,yǐn làng fèi ní shā。
欲学叔敖瘗,其如多似麻。yù xué shū áo yì,qí rú duō shì má。
7571234567»