古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

招湖上兄弟

齐己

去岁得君消息在,两凭人信过重湖。qù suì dé jūn xiāo xī zài,liǎng píng rén xìn guò zhòng hú。
忍贪风月当年少,不寄音书慰老夫。rěn tān fēng yuè dāng nián shǎo,bù jì yīn shū wèi lǎo fū。
药鼎近闻传秘诀,诗门曾说拥寒炉。yào dǐng jìn wén chuán mì jué,shī mén céng shuō yōng hán lú。
汉江江路西来便,好傍扁舟访我无。hàn jiāng jiāng lù xī lái biàn,hǎo bàng biǎn zhōu fǎng wǒ wú。

江居寄关中知己

齐己

多病多慵汉水边,流年不觉已皤然。duō bìng duō yōng hàn shuǐ biān,liú nián bù jué yǐ pó rán。
旧栽花地添黄竹,新陷盆池换白莲。jiù zāi huā dì tiān huáng zhú,xīn xiàn pén chí huàn bái lián。
雪月未忘招远客,云山终待去安禅。xuě yuè wèi wàng zhāo yuǎn kè,yún shān zhōng dài qù ān chán。
八行书札君休问,不似风骚寄一篇。bā xíng shū zhá jūn xiū wèn,bù shì fēng sāo jì yī piān。

中秋十五夜寄人

齐己

高河瑟瑟转金盘,喷露吹光逆凭栏。gāo hé sè sè zhuǎn jīn pán,pēn lù chuī guāng nì píng lán。
四海鱼龙精魄冷,五山鸾鹤骨毛寒。sì hǎi yú lóng jīng pò lěng,wǔ shān luán hè gǔ máo hán。
今宵尽向圆时望,后夜谁当缺处看。jīn xiāo jǐn xiàng yuán shí wàng,hòu yè shuí dāng quē chù kàn。
何事清光与蟾兔,却教才小少留难。hé shì qīng guāng yǔ chán tù,què jiào cái xiǎo shǎo liú nán。

谢人自钟陵寄纸笔

齐己

故人犹忆苦吟劳,所惠何殊金错刀。gù rén yóu yì kǔ yín láo,suǒ huì hé shū jīn cuò dāo。
霜雪剪栽新剡硾,锋铓管束本宣毫。shuāng xuě jiǎn zāi xīn shàn zhuì,fēng máng guǎn shù běn xuān háo。
知君倒箧情何厚,借我临池价斗高。zhī jūn dào qiè qíng hé hòu,jiè wǒ lín chí jià dòu gāo。
词客分张看欲尽,不堪来处隔秋涛。cí kè fēn zhāng kàn yù jǐn,bù kān lái chù gé qiū tāo。

移居西湖作二首

齐己

火云阳焰欲烧空,小槛幽窗想旧峰。huǒ yún yáng yàn yù shāo kōng,xiǎo kǎn yōu chuāng xiǎng jiù fēng。
白汗此时流枕簟,清风何处动杉松。bái hàn cǐ shí liú zhěn diàn,qīng fēng hé chù dòng shān sōng。
残更正好眠凉月,远寺俄闻报晓钟。cán gèng zhèng hǎo mián liáng yuè,yuǎn sì é wén bào xiǎo zhōng。
只待秋声涤心地,衲衣新洗健形容。zhǐ dài qiū shēng dí xīn dì,nà yī xīn xǐ jiàn xíng róng。

移居西湖作二首

齐己

官园树影昼阴阴,咫尺清凉莫浣心。guān yuán shù yǐng zhòu yīn yīn,zhǐ chǐ qīng liáng mò huàn xīn。
桃李别教人主掌,烟花不称我追寻。táo lǐ bié jiào rén zhǔ zhǎng,yān huā bù chēng wǒ zhuī xún。
蜩螗晚噪风枝稳,翡翠闲眠宿处深。tiáo táng wǎn zào fēng zhī wěn,fěi cuì xián mián sù chù shēn。
争似出尘地行止,东林苔径入西林。zhēng shì chū chén dì xíng zhǐ,dōng lín tái jìng rù xī lín。

题玉泉寺

齐己

高韵双悬张曲江,联题兼是孟襄阳。gāo yùn shuāng xuán zhāng qū jiāng,lián tí jiān shì mèng xiāng yáng。
后人才地谁称短,前辈经天尽负长。hòu rén cái dì shuí chēng duǎn,qián bèi jīng tiān jǐn fù zhǎng。
胜景饱于闲采拾,灵踪销得正思量。shèng jǐng bǎo yú xián cǎi shí,líng zōng xiāo dé zhèng sī liàng。
时移两板成尘迹,犹挂吾师旧影堂。shí yí liǎng bǎn chéng chén jì,yóu guà wú shī jiù yǐng táng。

放鹭鸶

齐己

洁白虽堪爱,腥膻不那何。jié bái suī kān ài,xīng shān bù nà hé。
到头从所欲,还汝旧沧波。dào tóu cóng suǒ yù,hái rǔ jiù cāng bō。

送僧游龙门香山寺

齐己

君到香山寺,探幽莫损神。jūn dào xiāng shān sì,tàn yōu mò sǔn shén。
且寻风雅主,细看乐天真。qiě xún fēng yǎ zhǔ,xì kàn lè tiān zhēn。

扑满子

齐己

祗爱满我腹,争如满害身。zhī ài mǎn wǒ fù,zhēng rú mǎn hài shēn。
到头须扑破,却散与他人。dào tóu xū pū pò,què sàn yǔ tā rén。

春风曲

齐己

春风有何情,旦暮来林园。chūn fēng yǒu hé qíng,dàn mù lái lín yuán。
不问桃李主,吹落红无言。bù wèn táo lǐ zhǔ,chuī luò hóng wú yán。

看金陵图

齐己

六朝图画战争多,最是陈宫计数讹。liù cháo tú huà zhàn zhēng duō,zuì shì chén gōng jì shù é。
若爱苍生似歌舞,隋皇自合耻干戈。ruò ài cāng shēng shì gē wǔ,suí huáng zì hé chǐ gàn gē。

寄南岳泰禅师

齐己

江头默想坐禅峰,白石山前万丈空。jiāng tóu mò xiǎng zuò chán fēng,bái shí shān qián wàn zhàng kōng。
山下猎人应不到,雪深花鹿在庵中。shān xià liè rén yīng bù dào,xuě shēn huā lù zài ān zhōng。

片云

齐己

水底分明天上云,可怜形影似吾身。shuǐ dǐ fēn míng tiān shàng yún,kě lián xíng yǐng shì wú shēn。
何妨舒作从龙势,一雨吹销万里尘。hé fáng shū zuò cóng lóng shì,yī yǔ chuī xiāo wàn lǐ chén。

寄清溪道者

齐己

万重千叠红霞嶂,夜烛朝香白石龛。wàn zhòng qiān dié hóng xiá zhàng,yè zhú cháo xiāng bái shí kān。
常寄溪窗凭危槛,看经影落古龙潭。cháng jì xī chuāng píng wēi kǎn,kàn jīng yǐng luò gǔ lóng tán。