古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄岘山道人

齐己

凤门高对鹿门青,往岁经过恨未平。fèng mén gāo duì lù mén qīng,wǎng suì jīng guò hèn wèi píng。
辩鼎上人方话道,卧龙丞相忽追兵。biàn dǐng shàng rén fāng huà dào,wò lóng chéng xiāng hū zhuī bīng。
炉峰已负重回计,华岳终悬未去情。lú fēng yǐ fù zhòng huí jì,huá yuè zhōng xuán wèi qù qíng。
闻说东周天子圣,会摇金锡却西行。wén shuō dōng zhōu tiān zi shèng,huì yáo jīn xī què xī xíng。

送王处士游蜀

齐己

又挂寒帆向锦川,木兰舟里过残年。yòu guà hán fān xiàng jǐn chuān,mù lán zhōu lǐ guò cán nián。
自修姹姹炉中物,拟作飘飘水上仙。zì xiū chà chà lú zhōng wù,nǐ zuò piāo piāo shuǐ shàng xiān。
三峡浪喧明月夜,万州山到夕阳天。sān xiá làng xuān míng yuè yè,wàn zhōu shān dào xī yáng tiān。
来年的有荆南信,回札应缄十色笺。lái nián de yǒu jīng nán xìn,huí zhá yīng jiān shí sè jiān。

怀金陵李推官僧自牧

齐己

秣陵长忆共吟游,儒释风骚道上流。mò líng zhǎng yì gòng yín yóu,rú shì fēng sāo dào shàng liú。
莲幕少年轻谢朓,雪山真子鄙汤休。lián mù shǎo nián qīng xiè tiǎo,xuě shān zhēn zi bǐ tāng xiū。
也应有作怀清苦,莫谓无心过白头。yě yīng yǒu zuò huái qīng kǔ,mò wèi wú xīn guò bái tóu。
欲附别来千万意,病身初起向残秋。yù fù bié lái qiān wàn yì,bìng shēn chū qǐ xiàng cán qiū。

寄寻萍公

齐己

闻在湓城多寄住,随时谈笑浑尘埃。wén zài pén chéng duō jì zhù,suí shí tán xiào hún chén āi。
孤峰恐忆便归去,浮世要看还下来。gū fēng kǒng yì biàn guī qù,fú shì yào kàn hái xià lái。
万顷野烟春雨断,九条寒浪晚窗开。wàn qǐng yě yān chūn yǔ duàn,jiǔ tiáo hán làng wǎn chuāng kāi。
虎溪桥上龙潭寺,曾此相寻踏雪回。hǔ xī qiáo shàng lóng tán sì,céng cǐ xiāng xún tà xuě huí。

得李推官近寄怀

齐己

荆门前岁使乎回,求得星郎近制来。jīng mén qián suì shǐ hū huí,qiú dé xīng láng jìn zhì lái。
连日借吟终不已,一灯忘寝又重开。lián rì jiè yín zhōng bù yǐ,yī dēng wàng qǐn yòu zhòng kāi。
秋风漫作牵情赋,春草真为入梦才。qiū fēng màn zuò qiān qíng fù,chūn cǎo zhēn wèi rù mèng cái。
堪笑陈宫诸狎客,当时空有个追陪。kān xiào chén gōng zhū xiá kè,dāng shí kōng yǒu gè zhuī péi。

对菊

齐己

蝶醉风狂半折时,冷烟清露压离披。dié zuì fēng kuáng bàn zhé shí,lěng yān qīng lù yā lí pī。
欲倾琥珀杯浮尔,好把茱萸朵配伊。yù qīng hǔ pò bēi fú ěr,hǎo bǎ zhū yú duǒ pèi yī。
孔雀毛衣应者是,凤凰金翠更无之。kǒng què máo yī yīng zhě shì,fèng huáng jīn cuì gèng wú zhī。
何因栽向僧园里,门外重阳过不知。hé yīn zāi xiàng sēng yuán lǐ,mén wài zhòng yáng guò bù zhī。

忆东林因送二生归

齐己

好向东林度此生,半天山脚寺门平。hǎo xiàng dōng lín dù cǐ shēng,bàn tiān shān jiǎo sì mén píng。
红霞嶂底潺潺色,清夜房前瑟瑟声。hóng xiá zhàng dǐ chán chán sè,qīng yè fáng qián sè sè shēng。
偶别十年成瞬息,欲来千里阻刀兵。ǒu bié shí nián chéng shùn xī,yù lái qiān lǐ zǔ dāo bīng。
可怜二子同归兴,南国烟花路好行。kě lián èr zi tóng guī xīng,nán guó yān huā lù hǎo xíng。

渚宫西城池上居

齐己

城东移锡住城西,绿绕春波引杖藜。chéng dōng yí xī zhù chéng xī,lǜ rào chūn bō yǐn zhàng lí。
翡翠满身衣有异,鹭鸶通体格非低。fěi cuì mǎn shēn yī yǒu yì,lù sī tōng tǐ gé fēi dī。
风摇柳眼开烟小,暖逼兰芽出土齐。fēng yáo liǔ yǎn kāi yān xiǎo,nuǎn bī lán yá chū tǔ qí。
犹有幽深不相似,剡溪乘棹入耶溪。yóu yǒu yōu shēn bù xiāng shì,shàn xī chéng zhào rù yé xī。

中秋夕怆怀寄荆幕孙郎中

齐己

白莲香散沼痕乾,绿筱阴浓藓地寒。bái lián xiāng sàn zhǎo hén qián,lǜ xiǎo yīn nóng xiǎn dì hán。
年老寄居思隐切,夜凉留客话时难。nián lǎo jì jū sī yǐn qiè,yè liáng liú kè huà shí nán。
行僧尽去云山远,宾雁同来泽国宽。xíng sēng jǐn qù yún shān yuǎn,bīn yàn tóng lái zé guó kuān。
时谢孔璋操檄外,每将空病问衰残。shí xiè kǒng zhāng cāo xí wài,měi jiāng kōng bìng wèn shuāi cán。

酬湘幕徐员外见寄

齐己

东海儒宗事业全,冰棱孤峭类神仙。dōng hǎi rú zōng shì yè quán,bīng léng gū qiào lèi shén xiān。
诗同李贺精通鬼,文拟刘轲妙入禅。shī tóng lǐ hè jīng tōng guǐ,wén nǐ liú kē miào rù chán。
珠履早曾从相府,玳簪今又别官筵。zhū lǚ zǎo céng cóng xiāng fǔ,dài zān jīn yòu bié guān yán。
篇章几谢传西楚,空想雄风度十年。piān zhāng jǐ xiè chuán xī chǔ,kōng xiǎng xióng fēng dù shí nián。

寄蜀国广济大师

齐己

冰压霜坛律格清,三千传授尽门生。bīng yā shuāng tán lǜ gé qīng,sān qiān chuán shòu jǐn mén shēng。
禅心尽入空无迹,诗句闲搜寂有声。chán xīn jǐn rù kōng wú jì,shī jù xián sōu jì yǒu shēng。
满国繁华徒自乐,两朝更变未曾惊。mǎn guó fán huá tú zì lè,liǎng cháo gèng biàn wèi céng jīng。
终思相约岷峨去,不得携筇一路行。zhōng sī xiāng yuē mín é qù,bù dé xié qióng yī lù xíng。

答献上人卷

齐己

衲衣禅客袖篇章,江上相寻共感伤。nà yī chán kè xiù piān zhāng,jiāng shàng xiāng xún gòng gǎn shāng。
秦甸乱来栖白没,杼山空后皎然亡。qín diān luàn lái qī bái méi,zhù shān kōng hòu jiǎo rán wáng。
清留岛月秋凝露,苦寄巴猿夜叫霜。qīng liú dǎo yuè qiū níng lù,kǔ jì bā yuán yè jiào shuāng。
珍重南宗好才子,灰心冥目外无妨。zhēn zhòng nán zōng hǎo cái zi,huī xīn míng mù wài wú fáng。

寄武陵贯微上人二首

齐己

知泛沧浪棹未还,西峰房锁夜潺潺。zhī fàn cāng làng zhào wèi hái,xī fēng fáng suǒ yè chán chán。
春陪相府游仙洞,雪共宾寮对玉山。chūn péi xiāng fǔ yóu xiān dòng,xuě gòng bīn liáo duì yù shān。
诗里几添新菡萏,衲痕应换旧斓斑。shī lǐ jǐ tiān xīn hàn dàn,nà hén yīng huàn jiù lán bān。
莫忘一句曹溪妙,堪塞孙孙骋度关。mò wàng yī jù cáo xī miào,kān sāi sūn sūn chěng dù guān。

寄武陵贯微上人二首

齐己

吴头东面楚西边,云接苍梧水浸天。wú tóu dōng miàn chǔ xī biān,yún jiē cāng wú shuǐ jìn tiān。
两地别离身已老,一言相合道休传。liǎng dì bié lí shēn yǐ lǎo,yī yán xiāng hé dào xiū chuán。
风骚妙欲凌春草,踪迹闲思绕岳莲。fēng sāo miào yù líng chūn cǎo,zōng jì xián sī rào yuè lián。
不是傲他名利世,吾师本在雪山巅。bù shì ào tā míng lì shì,wú shī běn zài xuě shān diān。

怀体休上人

齐己

仲宣楼上望重湖,君到潇湘得健无。zhòng xuān lóu shàng wàng zhòng hú,jūn dào xiāo xiāng dé jiàn wú。
病遇何人分药饵,诗逢谁子论功夫。bìng yù hé rén fēn yào ěr,shī féng shuí zi lùn gōng fū。
杉萝寺里寻秋早,橘柚洲边度日晡。shān luó sì lǐ xún qiū zǎo,jú yòu zhōu biān dù rì bū。
许送自身归华岳,待来朝暮拂瓶盂。xǔ sòng zì shēn guī huá yuè,dài lái cháo mù fú píng yú。