古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

荆渚逢禅友

齐己

泽国相逢话一宵,云山偶别隔前朝。zé guó xiāng féng huà yī xiāo,yún shān ǒu bié gé qián cháo。
社思匡岳无宗炳,诗忆扬州有鲍昭。shè sī kuāng yuè wú zōng bǐng,shī yì yáng zhōu yǒu bào zhāo。
晨野黍离春漠漠,水天星粲夜遥遥。chén yě shǔ lí chūn mò mò,shuǐ tiān xīng càn yè yáo yáo。
闲吟莫忘传心祖,曾立阶前雪到腰。xián yín mò wàng chuán xīn zǔ,céng lì jiē qián xuě dào yāo。

送僧归洛中

齐己

赤日彤霞照晚坡,东州道路兴如何。chì rì tóng xiá zhào wǎn pō,dōng zhōu dào lù xīng rú hé。
蝉离楚柳鸣犹少,叶到嵩云落渐多。chán lí chǔ liǔ míng yóu shǎo,yè dào sōng yún luò jiàn duō。
海内自为闲去住,关头谁问旧经过。hǎi nèi zì wèi xián qù zhù,guān tóu shuí wèn jiù jīng guò。
叮咛与访春山寺,白乐天真在也么。dīng níng yǔ fǎng chūn shān sì,bái lè tiān zhēn zài yě me。

道林寓居

齐己

秋泉一片树千株,暮汲寒烧外有馀。qiū quán yī piàn shù qiān zhū,mù jí hán shāo wài yǒu yú。
青嶂这边来已熟,红尘那畔去应疏。qīng zhàng zhè biān lái yǐ shú,hóng chén nà pàn qù yīng shū。
风骚未肯忘雕琢,潇洒无妨更剃除。fēng sāo wèi kěn wàng diāo zuó,xiāo sǎ wú fáng gèng tì chú。
即问沃州开士僻,爱禽怜骏意何如。jí wèn wò zhōu kāi shì pì,ài qín lián jùn yì hé rú。

仙掌

齐己

峭形寒倚夕阳天,毛女莲花翠影连。qiào xíng hán yǐ xī yáng tiān,máo nǚ lián huā cuì yǐng lián。
云外自为高出手,人间谁合斗挥拳。yún wài zì wèi gāo chū shǒu,rén jiān shuí hé dòu huī quán。
鹤抛青汉来岩桧,僧隔黄河望顶烟。hè pāo qīng hàn lái yán guì,sēng gé huáng hé wàng dǐng yān。
晴露红霞长满掌,只应栖托是神仙。qíng lù hóng xiá zhǎng mǎn zhǎng,zhǐ yīng qī tuō shì shén xiān。

中秋月

齐己

空碧无云露湿衣,群星光外涌清规。kōng bì wú yún lù shī yī,qún xīng guāng wài yǒng qīng guī。
东楼莫碍渐高势,四海待看当午时。dōng lóu mò ài jiàn gāo shì,sì hǎi dài kàn dāng wǔ shí。
还许分明吟皓魄,肯教幽暗取丹枝。hái xǔ fēn míng yín hào pò,kěn jiào yōu àn qǔ dān zhī。
可怜半夜婵娟影,正对五侯残酒池。kě lián bàn yè chán juān yǐng,zhèng duì wǔ hóu cán jiǔ chí。

送禅者游南岳

齐己

忽随南棹去衡阳,谁住江边树下房。hū suí nán zhào qù héng yáng,shuí zhù jiāng biān shù xià fáng。
尘梦是非都觉了,野云心地更何妨。chén mèng shì fēi dōu jué le,yě yún xīn dì gèng hé fáng。
渐临瀑布听猿思,却背岣嵝有雁行。jiàn lín pù bù tīng yuán sī,què bèi gǒu lǒu yǒu yàn xíng。
想到中峰上层寺,石窗秋霁见潇湘。xiǎng dào zhōng fēng shàng céng sì,shí chuāng qiū jì jiàn xiāo xiāng。

闻道林诸友尝茶因有寄

齐己

枪旗冉冉绿丛园,谷雨初晴叫杜鹃。qiāng qí rǎn rǎn lǜ cóng yuán,gǔ yǔ chū qíng jiào dù juān。
摘带岳华蒸晓露,碾和松粉煮春泉。zhāi dài yuè huá zhēng xiǎo lù,niǎn hé sōng fěn zhǔ chūn quán。
高人梦惜藏岩里,白硾封题寄火前。gāo rén mèng xī cáng yán lǐ,bái zhuì fēng tí jì huǒ qián。
应念苦吟耽睡起,不堪无过夕阳天。yīng niàn kǔ yín dān shuì qǐ,bù kān wú guò xī yáng tiān。

将归旧山留别错公

齐己

旧峰前昨下来时,白石丛丛间紫薇。jiù fēng qián zuó xià lái shí,bái shí cóng cóng jiān zǐ wēi。
章句不堪歌有道,溪山只合退无机。zhāng jù bù kān gē yǒu dào,xī shān zhǐ hé tuì wú jī。
云含暧态晴犹在,鹤养闲神昼不飞。yún hán ài tài qíng yóu zài,hè yǎng xián shén zhòu bù fēi。
欲去更思过丈室,二年频此揖清晖。yù qù gèng sī guò zhàng shì,èr nián pín cǐ yī qīng huī。

闻尚颜上人创居有寄

齐己

麓山南面橘洲西,别搆新斋与竹齐。lù shān nán miàn jú zhōu xī,bié gòu xīn zhāi yǔ zhú qí。
野客已闻将鹤赠,江僧未说有诗题。yě kè yǐ wén jiāng hè zèng,jiāng sēng wèi shuō yǒu shī tí。
窗临杳霭寒千嶂,枕遍潺湲月一溪。chuāng lín yǎo ǎi hán qiān zhàng,zhěn biàn chán yuán yuè yī xī。
可想乍移禅榻处,松阴冷湿壁新泥。kě xiǎng zhà yí chán tà chù,sōng yīn lěng shī bì xīn ní。

庚午岁九日作

齐己

门底秋苔嫩似蓝,此中消息兴何堪。mén dǐ qiū tái nèn shì lán,cǐ zhōng xiāo xī xīng hé kān。
乱离偷过九月九,头尾算来三十三。luàn lí tōu guò jiǔ yuè jiǔ,tóu wěi suàn lái sān shí sān。
云影半晴开梦泽,菊花微暖傍江潭。yún yǐng bàn qíng kāi mèng zé,jú huā wēi nuǎn bàng jiāng tán。
故人今日在不在,胡雁背风飞向南。gù rén jīn rì zài bù zài,hú yàn bèi fēng fēi xiàng nán。

逢进士沈彬

齐己

欲话趋时首重骚,因君倍惜剃头刀。yù huà qū shí shǒu zhòng sāo,yīn jūn bèi xī tì tóu dāo。
千般贵在能过达,一片心闲不那高。qiān bān guì zài néng guò dá,yī piàn xīn xián bù nà gāo。
山叠好云藏玉鸟,海翻狂浪隔金鳌。shān dié hǎo yún cáng yù niǎo,hǎi fān kuáng làng gé jīn áo。
时应记得长安事,曾向文场属思劳。shí yīng jì dé zhǎng ān shì,céng xiàng wén chǎng shǔ sī láo。

闻王员外新恩有寄

齐己

欲退无因贵逼来,少仪官美右丞才。yù tuì wú yīn guì bī lái,shǎo yí guān měi yòu chéng cái。
青袍早许淹花幕,霜简方闻谢柏台。qīng páo zǎo xǔ yān huā mù,shuāng jiǎn fāng wén xiè bǎi tái。
金诺静宜资讲诵,玉山寒称奉尊罍。jīn nuò jìng yí zī jiǎng sòng,yù shān hán chēng fèng zūn léi。
西峰有客思相贺,门隔潇湘雪未开。xī fēng yǒu kè sī xiāng hè,mén gé xiāo xiāng xuě wèi kāi。

秋夕言怀寄所知

齐己

休问蒙庄材不材,孤灯影共傍寒灰。xiū wèn méng zhuāng cái bù cái,gū dēng yǐng gòng bàng hán huī。
忘筌话道心甘死,候体论诗口懒开。wàng quán huà dào xīn gān sǐ,hòu tǐ lùn shī kǒu lǎn kāi。
窗外风涛连建业,梦中云水忆天台。chuāng wài fēng tāo lián jiàn yè,mèng zhōng yún shuǐ yì tiān tái。
相疏却是相知分,谁讶经年一度来。xiāng shū què shì xiāng zhī fēn,shuí yà jīng nián yī dù lái。

答禅者

齐己

五老峰前相遇时,两无言语只扬眉。wǔ lǎo fēng qián xiāng yù shí,liǎng wú yán yǔ zhǐ yáng méi。
南宗北祖皆如此,天上人间更问谁。nán zōng běi zǔ jiē rú cǐ,tiān shàng rén jiān gèng wèn shuí。
山衲静披云片片,铁刀凉削鬓丝丝。shān nà jìng pī yún piàn piàn,tiě dāo liáng xuē bìn sī sī。
闲吟莫学汤从事,抛却袈裟负本师。xián yín mò xué tāng cóng shì,pāo què jiā shā fù běn shī。

寄尚颜

齐己

莫向孤峰道息机,有人偷眼羡吾师。mò xiàng gū fēng dào xī jī,yǒu rén tōu yǎn xiàn wú shī。
满身光化年前宠,几轴开平岁里诗。mǎn shēn guāng huà nián qián chǒng,jǐ zhóu kāi píng suì lǐ shī。
北阙故人随丧乱,南山旧寺在参差。běi quē gù rén suí sàng luàn,nán shān jiù sì zài cān chà。
清吟但忆徐方政,应恨当时不见时。qīng yín dàn yì xú fāng zhèng,yīng hèn dāng shí bù jiàn shí。