古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

梓栗杖送人

齐己

禅家何物赠分襟,只有天台杖一寻。chán jiā hé wù zèng fēn jīn,zhǐ yǒu tiān tái zhàng yī xún。
拄去客归青洛远,采来僧入白云深。zhǔ qù kè guī qīng luò yuǎn,cǎi lái sēng rù bái yún shēn。
游山曾把探龙穴,出世期将指佛心。yóu shān céng bǎ tàn lóng xué,chū shì qī jiāng zhǐ fú xīn。
此日江边赠君后,却携筇杖向东林。cǐ rì jiāng biān zèng jūn hòu,què xié qióng zhàng xiàng dōng lín。

寄朗陵二禅友

齐己

潇湘曾宿话诗评,荆楚连秋阻野情。xiāo xiāng céng sù huà shī píng,jīng chǔ lián qiū zǔ yě qíng。
金锡罢游双鬓白,铁盂终守一斋清。jīn xī bà yóu shuāng bìn bái,tiě yú zhōng shǒu yī zhāi qīng。
篇章老欲齐高手,风月闲思到极精。piān zhāng lǎo yù qí gāo shǒu,fēng yuè xián sī dào jí jīng。
南望山门石何处,沧浪云梦浸天横。nán wàng shān mén shí hé chù,cāng làng yún mèng jìn tiān héng。

齐己

幽光耿耿草堂空,窗隔飞蛾恨不通。yōu guāng gěng gěng cǎo táng kōng,chuāng gé fēi é hèn bù tōng。
红烬自凝清夜朵,赤心长谢碧纱笼。hóng jìn zì níng qīng yè duǒ,chì xīn zhǎng xiè bì shā lóng。
云藏水国城台里,雨闭松门殿塔中。yún cáng shuǐ guó chéng tái lǐ,yǔ bì sōng mén diàn tǎ zhōng。
金屋玉堂开照睡,岂知萤雪有深功。jīn wū yù táng kāi zhào shuì,qǐ zhī yíng xuě yǒu shēn gōng。

寄金陵幕中李郎中

齐己

龙门支派富才能,年少飞翔便大鹏。lóng mén zhī pài fù cái néng,nián shǎo fēi xiáng biàn dà péng。
久待尊罍临铁瓮,又从幢节镇金陵。jiǔ dài zūn léi lín tiě wèng,yòu cóng chuáng jié zhèn jīn líng。
精神一只秋空鹤,骚雅千寻夏井冰。jīng shén yī zhǐ qiū kōng hè,sāo yǎ qiān xún xià jǐng bīng。
长忆相招宿华馆,数宵忘寝尽寒灯。zhǎng yì xiāng zhāo sù huá guǎn,shù xiāo wàng qǐn jǐn hán dēng。

寄韩蜕秀才

齐己

松门高不似侯门,藓径鞋踪触处分。sōng mén gāo bù shì hóu mén,xiǎn jìng xié zōng chù chù fēn。
远事即为无害鸟,多闲便是有情云。yuǎn shì jí wèi wú hài niǎo,duō xián biàn shì yǒu qíng yún。
那忧宠辱来惊我,且寄风骚去敌君。nà yōu chǒng rǔ lái jīng wǒ,qiě jì fēng sāo qù dí jūn。
知伴李膺琴酒外,绛纱闲卷共论文。zhī bàn lǐ yīng qín jiǔ wài,jiàng shā xián juǎn gòng lùn wén。

湘中春兴

齐己

雨歇江明苑树乾,物妍时泰恣游盘。yǔ xiē jiāng míng yuàn shù qián,wù yán shí tài zì yóu pán。
更无轻翠胜杨柳,尽觉浓华在牡丹。gèng wú qīng cuì shèng yáng liǔ,jǐn jué nóng huá zài mǔ dān。
终日去还抛寂寞,绕池回却凭栏干。zhōng rì qù hái pāo jì mò,rào chí huí què píng lán gàn。
红芳片片由青帝,忍向西园看落残。hóng fāng piàn piàn yóu qīng dì,rěn xiàng xī yuán kàn luò cán。

送错公栖公南游

齐己

洪偃汤休道不殊,高帆共载兴何俱。hóng yǎn tāng xiū dào bù shū,gāo fān gòng zài xīng hé jù。
北京丧乱离丹凤,南国烟花入鹧鸪。běi jīng sàng luàn lí dān fèng,nán guó yān huā rù zhè gū。
明月团圆临桂水,白云重叠起苍梧。míng yuè tuán yuán lín guì shuǐ,bái yún zhòng dié qǐ cāng wú。
威仪本是朝天士,暂向辽荒住得无。wēi yí běn shì cháo tiān shì,zàn xiàng liáo huāng zhù dé wú。

寄南岳诸道友

齐己

南望衡阳积瘴开,去年曾踏雪游回。nán wàng héng yáng jī zhàng kāi,qù nián céng tà xuě yóu huí。
谩为楚客蹉跎过,却是边鸿的当来。mán wèi chǔ kè cuō tuó guò,què shì biān hóng de dāng lái。
乳窦孤明含海日,石桥危滑长春苔。rǔ dòu gū míng hán hǎi rì,shí qiáo wēi huá zhǎng chūn tái。
终寻十八高人去,共坐苍崖养圣胎。zhōng xún shí bā gāo rén qù,gòng zuò cāng yá yǎng shèng tāi。

送韩蜕秀才赴举

齐己

槐花馆驿暮尘昏,此去分明吏部孙。huái huā guǎn yì mù chén hūn,cǐ qù fēn míng lì bù sūn。
才器合居科第首,风流幸是缙绅门。cái qì hé jū kē dì shǒu,fēng liú xìng shì jìn shēn mén。
春和洛水清无浪,雪洗高峰碧断根。chūn hé luò shuǐ qīng wú làng,xuě xǐ gāo fēng bì duàn gēn。
堪想都人齐指点,列仙相次上昆仑。kān xiǎng dōu rén qí zhǐ diǎn,liè xiān xiāng cì shàng kūn lún。

溪居寓言

齐己

秋蔬数垄傍潺湲,颇觉生涯异俗缘。qiū shū shù lǒng bàng chán yuán,pǒ jué shēng yá yì sú yuán。
诗兴难穷花草外,野情何限水云边。shī xīng nán qióng huā cǎo wài,yě qíng hé xiàn shuǐ yún biān。
虫声绕屋无人语,月影当松有鹤眠。chóng shēng rào wū wú rén yǔ,yuè yǐng dāng sōng yǒu hè mián。
寄向东溪老樵道,莫催丹桂博青钱。jì xiàng dōng xī lǎo qiáo dào,mò cuī dān guì bó qīng qián。

遣怀

齐己

诗病相兼老病深,世医徒更费千金。shī bìng xiāng jiān lǎo bìng shēn,shì yī tú gèng fèi qiān jīn。
馀生岂必虚抛掷,未死何妨乐咏吟。yú shēng qǐ bì xū pāo zhì,wèi sǐ hé fáng lè yǒng yín。
流水不回休叹息,白云无迹莫追寻。liú shuǐ bù huí xiū tàn xī,bái yún wú jì mò zhuī xún。
闲身自有闲消处,黄叶清风蝉一林。xián shēn zì yǒu xián xiāo chù,huáng yè qīng fēng chán yī lín。

自湘中将入蜀留别诸友

齐己

巾舄初随入蜀船,风帆吼过洞庭烟。jīn xì chū suí rù shǔ chuán,fēng fān hǒu guò dòng tíng yān。
七千里路到何处,十二峰云更那边。qī qiān lǐ lù dào hé chù,shí èr fēng yún gèng nà biān。
巫女暮归林淅沥,巴猿吟断月婵娟。wū nǚ mù guī lín xī lì,bā yuán yín duàn yuè chán juān。
来年五月峨嵋雪,坐看消融满锦川。lái nián wǔ yuè é méi xuě,zuò kàn xiāo róng mǎn jǐn chuān。

寄匡阜诸公二首

齐己

松头柏顶碧森森,虚槛寒吹夏景深。sōng tóu bǎi dǐng bì sēn sēn,xū kǎn hán chuī xià jǐng shēn。
静社可追长往迹,白莲难问久修心。jìng shè kě zhuī zhǎng wǎng jì,bái lián nán wèn jiǔ xiū xīn。
山围四面才容寺,月到中宵始满林。shān wéi sì miàn cái róng sì,yuè dào zhōng xiāo shǐ mǎn lín。
争学忘言住幽胜,吾师遗集尽清吟。zhēng xué wàng yán zhù yōu shèng,wú shī yí jí jǐn qīng yín。

寄匡阜诸公二首

齐己

峰前林下东西寺,地角天涯来往僧。fēng qián lín xià dōng xī sì,dì jiǎo tiān yá lái wǎng sēng。
泉月净流闲世界,杉松深锁尽香灯。quán yuè jìng liú xián shì jiè,shān sōng shēn suǒ jǐn xiāng dēng。
争无大士重修社,合有诸贤更服膺。zhēng wú dà shì zhòng xiū shè,hé yǒu zhū xián gèng fú yīng。
曾寄邻房挂瓶锡,雨闻岩溜解春冰。céng jì lín fáng guà píng xī,yǔ wén yán liū jiě chūn bīng。

酬庐山张处士

齐己

发枯身老任浮沉,懒泥秋风更役吟。fā kū shēn lǎo rèn fú chén,lǎn ní qiū fēng gèng yì yín。
新事向人堪结舌,旧诗开卷但伤心。xīn shì xiàng rén kān jié shé,jiù shī kāi juǎn dàn shāng xīn。
苔床卧忆泉声绕,麻履行思树影深。tái chuáng wò yì quán shēng rào,má lǚ xíng sī shù yǐng shēn。
终谢柴桑与彭泽,醉游闲访入东林。zhōng xiè chái sāng yǔ péng zé,zuì yóu xián fǎng rù dōng lín。