古诗词

自岐

欧阳修

岐江望平陆,百里千馀岭。qí jiāng wàng píng lù,bǎi lǐ qiān yú lǐng。
萧条断烟火,莽苍无人境。xiāo tiáo duàn yān huǒ,mǎng cāng wú rén jìng。
峰峦互前后,南北失壬丙。fēng luán hù qián hòu,nán běi shī rén bǐng。
天秋云愈高,木落岁方冷。tiān qiū yún yù gāo,mù luò suì fāng lěng。
水涉愁蜮射,林行忧虎猛。shuǐ shè chóu yù shè,lín xíng yōu hǔ měng。
万仞悬岩崖,一彴履枯梗。wàn rèn xuán yán yá,yī zhuó lǚ kū gěng。
缘危类猿猱,陷淖若蛙黾。yuán wēi lèi yuán náo,xiàn nào ruò wā mǐn。
腰舆惧倾扑,烦马倦鞭警。yāo yú jù qīng pū,fán mǎ juàn biān jǐng。
攀跻诚畏涂,习俗羡蛮犷。pān jī chéng wèi tú,xí sú xiàn mán guǎng。
度隘足虽踠,因高目还骋。dù ài zú suī wǎn,yīn gāo mù hái chěng。
九野画荆衡,群山乱巫郢。jiǔ yě huà jīng héng,qún shān luàn wū yǐng。
烟岚互明灭,点缀成图屏。yān lán hù míng miè,diǎn zhuì chéng tú píng。
时时度深谷,往往得佳景。shí shí dù shēn gǔ,wǎng wǎng dé jiā jǐng。
翠树郁如盖,飞泉溜垂绠。cuì shù yù rú gài,fēi quán liū chuí gěng。
幽花乱黄紫,茜粲弄光影。yōu huā luàn huáng zǐ,qiàn càn nòng guāng yǐng。
山鸟啭成歌,寒蜩嘒如哽。shān niǎo zhuàn chéng gē,hán tiáo huì rú gěng。
登临虽云劳,巨细得周省。dēng lín suī yún láo,jù xì dé zhōu shěng。
晨装趁徒旅,夕宿访闾井。chén zhuāng chèn tú lǚ,xī sù fǎng lǘ jǐng。
村暗水茫茫,鸡鸣星耿耿。cūn àn shuǐ máng máng,jī míng xīng gěng gěng。
登高近佳节,归思时引领。dēng gāo jìn jiā jié,guī sī shí yǐn lǐng。
溪菊荐山樽,田鴽佐烹鼎。xī jú jiàn shān zūn,tián rú zuǒ pēng dǐng。
家近梦先归,夜寒衾屡整。jiā jìn mèng xiān guī,yè hán qīn lǚ zhěng。
崎岖念行役,昔宿已为永。qí qū niàn xíng yì,xī sù yǐ wèi yǒng。
岂如江上舟,棹歌方酩酊。qǐ rú jiāng shàng zhōu,zhào gē fāng mǐng dīng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

送荥阳魏主簿

欧阳修

卓荦东都子,姓名闻十年。zhuó luò dōng dōu zi,xìng míng wén shí nián。
穷冬雪塞空,千里至我门。qióng dōng xuě sāi kōng,qiān lǐ zhì wǒ mén。
子足未及阈,我衣惊倒颠。zi zú wèi jí yù,wǒ yī jīng dào diān。
仆童相视疑,寮吏或不然。pū tóng xiāng shì yí,liáo lì huò bù rán。
俯首鹄鹤啄,进趋凫雁联。fǔ shǒu gǔ hè zhuó,jìn qū fú yàn lián。
青衫靴两脚,言色倩以温。qīng shān xuē liǎng jiǎo,yán sè qiàn yǐ wēn。
于公门岂少,乃独得公欢。yú gōng mén qǐ shǎo,nǎi dú dé gōng huān。
受知固不易,知士诚尤难。shòu zhī gù bù yì,zhī shì chéng yóu nán。
我思屈童吏,欲辩难以言。wǒ sī qū tóng lì,yù biàn nán yǐ yán。
觞豆及嘉节,高堂列群贤。shāng dòu jí jiā jié,gāo táng liè qún xián。
文章看落笔,论议驰后先。wén zhāng kàn luò bǐ,lùn yì chí hòu xiān。
破石出至宝,决高泻长川。pò shí chū zhì bǎo,jué gāo xiè zhǎng chuān。
光晖相磨晻,浩渺肆波澜。guāng huī xiāng mó àn,hào miǎo sì bō lán。
寮吏愧我叹,仆童恪生颜。liáo lì kuì wǒ tàn,pū tóng kè shēng yán。
我顾寮吏嘻,士岂以此观。wǒ gù liáo lì xī,shì qǐ yǐ cǐ guān。
此聊为戏耳,以惊仆童昏。cǐ liáo wèi xì ěr,yǐ jīng pū tóng hūn。
士欲见其守,视其居贱贫。shì yù jiàn qí shǒu,shì qí jū jiàn pín。
欲知其所趋,试以义利干。yù zhī qí suǒ qū,shì yǐ yì lì gàn。
我始识其面,已窥其肺肝。wǒ shǐ shí qí miàn,yǐ kuī qí fèi gān。
礼有来必往,木瓜报琅玕。lǐ yǒu lái bì wǎng,mù guā bào láng gān。
十年思见之,一日舍我还。shí nián sī jiàn zhī,yī rì shě wǒ hái。
何用慰离居,赠子以短篇。hé yòng wèi lí jū,zèng zi yǐ duǎn piān。

青松赠林子

欧阳修

青松生而直,绳墨易为功。qīng sōng shēng ér zhí,shéng mò yì wèi gōng。
良玉有天质,少加磨与砻。liáng yù yǒu tiān zhì,shǎo jiā mó yǔ lóng。
子诚怀美材,但未遭良工。zi chéng huái měi cái,dàn wèi zāo liáng gōng。
养育既坚好,英华充厥中。yǎng yù jì jiān hǎo,yīng huá chōng jué zhōng。
于谁以成之,孟韩荀暨雄。yú shuí yǐ chéng zhī,mèng hán xún jì xióng。

人日聚星堂燕集探韵得丰字

欧阳修

污池以其下,众流之所钟。wū chí yǐ qí xià,zhòng liú zhī suǒ zhōng。
尺水无长澜,蛟龙岂其容。chǐ shuǐ wú zhǎng lán,jiāo lóng qǐ qí róng。
顾予诚鄙薄,群俊枉高踪。gù yǔ chéng bǐ báo,qún jùn wǎng gāo zōng。
得一不为少,虽多肯辞丰。dé yī bù wèi shǎo,suī duō kěn cí fēng。
譬如登圆坛,罗列璧与琮。pì rú dēng yuán tán,luó liè bì yǔ cóng。
又若飨钧天,左右间笙镛。yòu ruò xiǎng jūn tiān,zuǒ yòu jiān shēng yōng。
文章烂照耀,应和相撞舂。wén zhāng làn zhào yào,yīng hé xiāng zhuàng chōng。
而予处其间,眩晃不知从。ér yǔ chù qí jiān,xuàn huǎng bù zhī cóng。
退之亦尝云,青蒿倚长松。tuì zhī yì cháng yún,qīng hāo yǐ zhǎng sōng。
新阳发群枯,生意渐丰茸。xīn yáng fā qún kū,shēng yì jiàn fēng rōng。
暮雪浩方积,醁醅寒更浓。mù xuě hào fāng jī,lù pēi hán gèng nóng。
毋言轻此乐,此乐难屡逢。wú yán qīng cǐ lè,cǐ lè nán lǚ féng。

橄榄

欧阳修

五行居四时,维火盛南讹。wǔ xíng jū sì shí,wéi huǒ shèng nán é。
炎焦陵木气,橄榄得之多。yán jiāo líng mù qì,gǎn lǎn dé zhī duō。
酸苦不相入,初争久方和。suān kǔ bù xiāng rù,chū zhēng jiǔ fāng hé。
霜苞入中州,万里来江波。shuāng bāo rù zhōng zhōu,wàn lǐ lái jiāng bō。
幸登君子席,得与众果罗。xìng dēng jūn zi xí,dé yǔ zhòng guǒ luó。
中州众果佳,珠圆玉光瑳。zhōng zhōu zhòng guǒ jiā,zhū yuán yù guāng cuō。
愧兹微陋质,以远不见诃。kuì zī wēi lòu zhì,yǐ yuǎn bù jiàn hē。
饧饴儿女甜,遗味久则那。táng yí ér nǚ tián,yí wèi jiǔ zé nà。
良药不甘口,厥功见沉疴。liáng yào bù gān kǒu,jué gōng jiàn chén kē。
忠言初厌之,事至悔若何。zhōng yán chū yàn zhī,shì zhì huǐ ruò hé。
世已无采诗,诗成为君哦。shì yǐ wú cǎi shī,shī chéng wèi jūn ó。

鹦鹉螺

欧阳修

大哉沧海何茫茫,天地百宝皆中藏。dà zāi cāng hǎi hé máng máng,tiān dì bǎi bǎo jiē zhōng cáng。
牙须甲角争光铓,腥风怪雨洒幽荒。yá xū jiǎ jiǎo zhēng guāng máng,xīng fēng guài yǔ sǎ yōu huāng。
珊瑚玲珑巧缀装,珠宫贝阙烂煌煌。shān hú líng lóng qiǎo zhuì zhuāng,zhū gōng bèi quē làn huáng huáng。
泥居壳屋细莫详,红螺行沙夜生光。ní jū ké wū xì mò xiáng,hóng luó xíng shā yè shēng guāng。
负材自累遭刳肠,匹夫怀璧古所伤。fù cái zì lèi zāo kū cháng,pǐ fū huái bì gǔ suǒ shāng。
浓沙剥蚀隐文章,磨以玉粉缘金黄,清樽旨酒列华堂。nóng shā bō shí yǐn wén zhāng,mó yǐ yù fěn yuán jīn huáng,qīng zūn zhǐ jiǔ liè huá táng。
陇鸟回头思故乡,美人清歌蛾眉扬,一釂凛冽回春阳。lǒng niǎo huí tóu sī gù xiāng,měi rén qīng gē é méi yáng,yī jiào lǐn liè huí chūn yáng。
物虽微远用则彰,一螺千金价谁量,岂若泥下追含浆。wù suī wēi yuǎn yòng zé zhāng,yī luó qiān jīn jià shuí liàng,qǐ ruò ní xià zhuī hán jiāng。

食糟民

欧阳修

田家种糯官酿酒,榷利秋毫升与斗。tián jiā zhǒng nuò guān niàng jiǔ,què lì qiū háo shēng yǔ dòu。
酒沽得钱糟弃物,大屋经年堆欲朽。jiǔ gū dé qián zāo qì wù,dà wū jīng nián duī yù xiǔ。
酒醅瀺灂如沸汤,东风来吹酒瓮香。jiǔ pēi chán zhuó rú fèi tāng,dōng fēng lái chuī jiǔ wèng xiāng。
累累罂与瓶,惟恐不得尝。lèi lèi yīng yǔ píng,wéi kǒng bù dé cháng。
官沽味醲村酒薄,日饮官酒诚可乐。guān gū wèi nóng cūn jiǔ báo,rì yǐn guān jiǔ chéng kě lè。
不见田中种糯人,釜无糜粥度冬春。bù jiàn tián zhōng zhǒng nuò rén,fǔ wú mí zhōu dù dōng chūn。
还来就官买糟食,官吏散糟以为德。hái lái jiù guān mǎi zāo shí,guān lì sàn zāo yǐ wèi dé。
嗟彼官吏者,其职称长民。jiē bǐ guān lì zhě,qí zhí chēng zhǎng mín。
衣食不蚕耕,所学义与仁。yī shí bù cán gēng,suǒ xué yì yǔ rén。
仁当养人义适宜,言可闻达力可施。rén dāng yǎng rén yì shì yí,yán kě wén dá lì kě shī。
上不能宽国之利,下不能饱尔之饥。shàng bù néng kuān guó zhī lì,xià bù néng bǎo ěr zhī jī。
我饮酒,尔食糟。wǒ yǐn jiǔ,ěr shí zāo。
尔虽不我责,我责何由逃。ěr suī bù wǒ zé,wǒ zé hé yóu táo。

送焦千之秀才

欧阳修

焦生独立士,势利不可恐。jiāo shēng dú lì shì,shì lì bù kě kǒng。
谁言一身穷,自待九鼎重。shuí yán yī shēn qióng,zì dài jiǔ dǐng zhòng。
有能揭之行,可谓仁者勇。yǒu néng jiē zhī xíng,kě wèi rén zhě yǒng。
吕侯相家子,德义胜华宠。lǚ hóu xiāng jiā zi,dé yì shèng huá chǒng。
焦生得其随,道合若胶巩。jiāo shēng dé qí suí,dào hé ruò jiāo gǒng。
始生及吾门,徐子喜惊踊。shǐ shēng jí wú mén,xú zi xǐ jīng yǒng。
曰此难致宝,一失何由踵。yuē cǐ nán zhì bǎo,yī shī hé yóu zhǒng。
自吾得二生,粲粲获双珙。zì wú dé èr shēng,càn càn huò shuāng gǒng。
奈何夺其一,使我意纷?。nài hé duó qí yī,shǐ wǒ yì fēn rǒng。
吾尝爱生材,抽擢方郁蓊。wú cháng ài shēng cái,chōu zhuó fāng yù wěng。
犹须老霜雪,然后见森耸。yóu xū lǎo shuāng xuě,rán hòu jiàn sēn sǒng。
况从主人贤,高行可倾竦。kuàng cóng zhǔ rén xián,gāo xíng kě qīng sǒng。
读书趋简要,害说去杂冗。dú shū qū jiǎn yào,hài shuō qù zá rǒng。
新文时我寄,庶可蠲烦壅。xīn wén shí wǒ jì,shù kě juān fán yōng。

伏日赠徐焦二生

欧阳修

徐生纯明白玉璞,焦子皎洁寒泉冰。xú shēng chún míng bái yù pú,jiāo zi jiǎo jié hán quán bīng。
清光莹尔互辉映,当暑自可消炎蒸。qīng guāng yíng ěr hù huī yìng,dāng shǔ zì kě xiāo yán zhēng。
平湖绿波涨渺渺,高榭古木阴层层。píng hú lǜ bō zhǎng miǎo miǎo,gāo xiè gǔ mù yīn céng céng。
嗟哉我岂不乐此,心虽欲往身未能。jiē zāi wǒ qǐ bù lè cǐ,xīn suī yù wǎng shēn wèi néng。
俸优食饱力不用,官闲日永睡莫兴。fèng yōu shí bǎo lì bù yòng,guān xián rì yǒng shuì mò xīng。
不思高飞慕鸿鹄,反此愁卧偿蚊蝇。bù sī gāo fēi mù hóng gǔ,fǎn cǐ chóu wò cháng wén yíng。
三年永阳子所见,山林自放乐可胜。sān nián yǒng yáng zi suǒ jiàn,shān lín zì fàng lè kě shèng。
清泉白石对斟酌,岩花野鸟为交朋。qīng quán bái shí duì zhēn zhuó,yán huā yě niǎo wèi jiāo péng。
崎岖涧谷穷上下,追逐猿狖争超腾。qí qū jiàn gǔ qióng shàng xià,zhuī zhú yuán yòu zhēng chāo téng。
酒美宾佳足自负,饮酣气横犹骄矜。jiǔ měi bīn jiā zú zì fù,yǐn hān qì héng yóu jiāo jīn。
奈何乖离才几日,苍颜非旧白发增。nài hé guāi lí cái jǐ rì,cāng yán fēi jiù bái fā zēng。
彊欢徒劳歌且舞,勉饮宁及合与升。jiàng huān tú láo gē qiě wǔ,miǎn yǐn níng jí hé yǔ shēng。
行揩眼眵旋看物,坐见楼阁先愁登。xíng kāi yǎn chī xuán kàn wù,zuò jiàn lóu gé xiān chóu dēng。
头轻目明脚力健,羡子志气将飘凌。tóu qīng mù míng jiǎo lì jiàn,xiàn zi zhì qì jiāng piāo líng。
只今心意已如此,终竟事业知何称。zhǐ jīn xīn yì yǐ rú cǐ,zhōng jìng shì yè zhī hé chēng。
少壮及时宜努力,老大无堪还可憎。shǎo zhuàng jí shí yí nǔ lì,lǎo dà wú kān hái kě zēng。

寄生槐

欧阳修

桧惟凌云材,槐实凡木贱。guì wéi líng yún cái,huái shí fán mù jiàn。
奈何柔脆质,累此孤高干。nài hé róu cuì zhì,lèi cǐ gū gāo gàn。
龙鳞老苍苍,鼠耳光粲粲。lóng lín lǎo cāng cāng,shǔ ěr guāng càn càn。
因缘初莫原,感吒徒自叹。yīn yuán chū mò yuán,gǎn zhā tú zì tàn。
偷生由附托,得势争葱茜。tōu shēng yóu fù tuō,dé shì zhēng cōng qiàn。
方其荣盛时,曾莫见真赝。fāng qí róng shèng shí,céng mò jiàn zhēn yàn。
欲知穷悴节,宜试以霜霰。yù zhī qióng cuì jié,yí shì yǐ shuāng xiàn。
萌芽起微蘖,辨别乖先见。méng yá qǐ wēi niè,biàn bié guāi xiān jiàn。
剪除初非难,长养遂成患。jiǎn chú chū fēi nán,zhǎng yǎng suì chéng huàn。
虽然根性殊,常恐枝叶乱。suī rán gēn xìng shū,cháng kǒng zhī yè luàn。
惟应植者深,幸不习而变。wéi yīng zhí zhě shēn,xìng bù xí ér biàn。
含容固有害,剿绝须明断。hán róng gù yǒu hài,jiǎo jué xū míng duàn。
惟当审斤斧,去恶无伤善。wéi dāng shěn jīn fǔ,qù è wú shāng shàn。

韩公

欧阳修

兵闲四十年,士不识金革。bīng xián sì shí nián,shì bù shí jīn gé。
水旱数千里,民流谁垦辟。shuǐ hàn shù qiān lǐ,mín liú shuí kěn pì。
公初来视之,嘻此乃予责。gōng chū lái shì zhī,xī cǐ nǎi yǔ zé。
将法多益办,万千由十百。jiāng fǎ duō yì bàn,wàn qiān yóu shí bǎi。
整齐谈笑间,进退有寸尺。zhěng qí tán xiào jiān,jìn tuì yǒu cùn chǐ。
曰此易为耳,在吾绳与墨。yuē cǐ yì wèi ěr,zài wú shéng yǔ mò。
天成而地出,古所重民食。tiān chéng ér dì chū,gǔ suǒ zhòng mín shí。
贮储非一朝,人命在旦夕。zhù chǔ fēi yī cháo,rén mìng zài dàn xī。
惟兹将奈何,敢不竭吾力。wéi zī jiāng nài hé,gǎn bù jié wú lì。
木牛尚可运,玉罄犹走籴。mù niú shàng kě yùn,yù qìng yóu zǒu dí。
因难乃见材,不止将有得。yīn nán nǎi jiàn cái,bù zhǐ jiāng yǒu dé。
公言初未信,终岁考成绩。gōng yán chū wèi xìn,zhōng suì kǎo chéng jì。
骄墯识恩威,讴吟起羸瘠。jiāo duò shí ēn wēi,ōu yín qǐ léi jí。
貔貅著行伍,仓廪饱堆积。pí xiū zhù xíng wǔ,cāng lǐn bǎo duī jī。
文章娱闲暇,传记寻往昔。wén zhāng yú xián xiá,chuán jì xún wǎng xī。
英英文与武,粲粲图四壁。yīng yīng wén yǔ wǔ,càn càn tú sì bì。
酒令列诸将,谈锋摧辩客。jiǔ lìng liè zhū jiāng,tán fēng cuī biàn kè。
周旋顾视间,是不为无益。zhōu xuán gù shì jiān,shì bù wèi wú yì。
循吏一州守,将军万夫敌。xún lì yī zhōu shǒu,jiāng jūn wàn fū dí。
于公岂止然,事业本夔稷。yú gōng qǐ zhǐ rán,shì yè běn kuí jì。
富寿及黎庶,威名慑夷狄。fù shòu jí lí shù,wēi míng shè yí dí。
当归庙堂上,有位久虚席。dāng guī miào táng shàng,yǒu wèi jiǔ xū xí。
大匠不挥斧,众工随指画。dà jiàng bù huī fǔ,zhòng gōng suí zhǐ huà。
从容任群材,文武各以职。cóng róng rèn qún cái,wén wǔ gè yǐ zhí。

永州万石亭

欧阳修

天于生子厚,禀予独艰哉。tiān yú shēng zi hòu,bǐng yǔ dú jiān zāi。
超凌骤拔擢,过盛辄伤摧。chāo líng zhòu bá zhuó,guò shèng zhé shāng cuī。
苦其危虑心,常使鸣声哀。kǔ qí wēi lǜ xīn,cháng shǐ míng shēng āi。
投以空旷地,纵横放天才。tóu yǐ kōng kuàng dì,zòng héng fàng tiān cái。
山穷与水险,下上极沿洄。shān qióng yǔ shuǐ xiǎn,xià shàng jí yán huí。
故其于文章,出语多崔嵬。gù qí yú wén zhāng,chū yǔ duō cuī wéi。
人迹所罕到,遗踪久荒颓。rén jì suǒ hǎn dào,yí zōng jiǔ huāng tuí。
王君好奇士,后二百年来。wáng jūn hǎo qí shì,hòu èr bǎi nián lái。
剪薙发幽荟,搜寻得琼瑰。jiǎn tì fā yōu huì,sōu xún dé qióng guī。
威物不自贵,因人乃为材。wēi wù bù zì guì,yīn rén nǎi wèi cái。
惟知古可慕,岂免今所咍。wéi zhī gǔ kě mù,qǐ miǎn jīn suǒ hāi。
我亦奇子厚,开编每徘徊。wǒ yì qí zi hòu,kāi biān měi pái huái。
作诗示同好,为我铭山隈。zuò shī shì tóng hǎo,wèi wǒ míng shān wēi。

答原父

欧阳修

炎歊郁然蒸,午景炽方燄。yán xiāo yù rán zhēng,wǔ jǐng chì fāng yàn。
子来清风兴,萧萧吹几簟。zi lái qīng fēng xīng,xiāo xiāo chuī jǐ diàn。
又如沃琼浆,遽饮不知厌。yòu rú wò qióng jiāng,jù yǐn bù zhī yàn。
嗟予学苦晚,白首困铅椠。jiē yǔ xué kǔ wǎn,bái shǒu kùn qiān qiàn。
危疑奚所质,孔孟久已窆。wēi yí xī suǒ zhì,kǒng mèng jiǔ yǐ biǎn。
群儒窒自私,惟子通且赡。qún rú zhì zì sī,wéi zi tōng qiě shàn。
幸时丐赢馀,屡得饱饥歉。xìng shí gài yíng yú,lǚ dé bǎo jī qiàn。
严严春秋经,大法谁敢觇。yán yán chūn qiū jīng,dà fǎ shuí gǎn chān。
三才失纲纪,五代极昏垫。sān cái shī gāng jì,wǔ dài jí hūn diàn。
盗窃恣胠箧,英雄争奋剑。dào qiè zì qū qiè,yīng xióng zhēng fèn jiàn。
兴亡两仓卒,事迹多遗欠。xīng wáng liǎng cāng zú,shì jì duō yí qiàn。
才能纪成败,岂暇诛奸僭。cái néng jì chéng bài,qǐ xiá zhū jiān jiàn。
闻见患孤寡,是非谁证验。wén jiàn huàn gū guǎ,shì fēi shuí zhèng yàn。
尝欣同好恶,遂乞指瑕玷。cháng xīn tóng hǎo è,suì qǐ zhǐ xiá diàn。
反蒙华衮褒,如誉嫫母艳。fǎn méng huá gǔn bāo,rú yù mó mǔ yàn。
救非当在早,已暴何由敛。jiù fēi dāng zài zǎo,yǐ bào hé yóu liǎn。
苟能哀癈痼,其可惜针砭。gǒu néng āi fèi gù,qí kě xī zhēn biān。
风舲或许邀,湖绿方滟滟。fēng líng huò xǔ yāo,hú lǜ fāng yàn yàn。

虫鸣

欧阳修

叶落秋水冷,众鸟声已停。yè luò qiū shuǐ lěng,zhòng niǎo shēng yǐ tíng。
阴气入墙壁,百虫皆夜鸣。yīn qì rù qiáng bì,bǎi chóng jiē yè míng。
虫鸣催岁寒,唧唧机杼声。chóng míng cuī suì hán,jī jī jī zhù shēng。
时节忽已换,壮心空自惊。shí jié hū yǐ huàn,zhuàng xīn kōng zì jīng。
平明起照镜,但畏白发生。píng míng qǐ zhào jìng,dàn wèi bái fā shēng。

奉答子华学士

欧阳修

百姓病已久,一言难遽陈。bǎi xìng bìng yǐ jiǔ,yī yán nán jù chén。
良医将治之,必究病所因。liáng yī jiāng zhì zhī,bì jiū bìng suǒ yīn。
天下久无事,人情贵因循。tiān xià jiǔ wú shì,rén qíng guì yīn xún。
优游以为高,宽纵以为仁。yōu yóu yǐ wèi gāo,kuān zòng yǐ wèi rén。
今日废其小,皆谓不足论。jīn rì fèi qí xiǎo,jiē wèi bù zú lùn。
明日坏其大,又云力难振。míng rì huài qí dà,yòu yún lì nán zhèn。
旁窥各阴拱,当职自逡巡。páng kuī gè yīn gǒng,dāng zhí zì qūn xún。
岁月寖隳颓,纪纲遂纷纭。suì yuè jìn huī tuí,jì gāng suì fēn yún。
坦坦万里疆,蚩蚩九州民。tǎn tǎn wàn lǐ jiāng,chī chī jiǔ zhōu mín。
昔而安且富,今也迫以贫。xī ér ān qiě fù,jīn yě pò yǐ pín。
疾小不加理,浸淫将遍身。jí xiǎo bù jiā lǐ,jìn yín jiāng biàn shēn。
汤剂乃常药,未能去深根。tāng jì nǎi cháng yào,wèi néng qù shēn gēn。
针艾有奇功,暂痛勿吟呻。zhēn ài yǒu qí gōng,zàn tòng wù yín shēn。
痛定支体胖,乃知针艾神。tòng dìng zhī tǐ pàng,nǎi zhī zhēn ài shén。
猛宽相济理,古语六经存。měng kuān xiāng jì lǐ,gǔ yǔ liù jīng cún。
蠹弊革侥幸,滥官绝贪昏。dù bì gé jiǎo xìng,làn guān jué tān hūn。
牧羊而去狼,未为不仁人。mù yáng ér qù láng,wèi wèi bù rén rén。
俊乂沉下位,恶去善乃伸。jùn yì chén xià wèi,è qù shàn nǎi shēn。
贤愚各得职,不治未之闻。xián yú gè dé zhí,bù zhì wèi zhī wén。
此说乃其要,易知行每艰。cǐ shuō nǎi qí yào,yì zhī xíng měi jiān。
迟疑与果决,利害反掌间。chí yí yǔ guǒ jué,lì hài fǎn zhǎng jiān。
舍此欲有为,吾知力徒烦。shě cǐ yù yǒu wèi,wú zhī lì tú fán。
家至与户到,饱饥而衣寒。jiā zhì yǔ hù dào,bǎo jī ér yī hán。
三王所不能,岂特今所难。sān wáng suǒ bù néng,qǐ tè jīn suǒ nán。
我昔忝谏列,日常趋紫宸。wǒ xī tiǎn jiàn liè,rì cháng qū zǐ chén。
圣君尧舜心,闵闵极忧勤。shèng jūn yáo shùn xīn,mǐn mǐn jí yōu qín。
子华当来时,玉音耳尝亲。zi huá dāng lái shí,yù yīn ěr cháng qīn。
上副明主意,下宽斯人屯。shàng fù míng zhǔ yì,xià kuān sī rén tún。
江南彼一方,巨细到可询。jiāng nán bǐ yī fāng,jù xì dào kě xún。
谕以上恩德,当冬反阳春。yù yǐ shàng ēn dé,dāng dōng fǎn yáng chūn。
吾言乃其概,岂止一方云。wú yán nǎi qí gài,qǐ zhǐ yī fāng yún。

送张洞推官赴永兴经略司

欧阳修

自古天下事,及时难必成。zì gǔ tiān xià shì,jí shí nán bì chéng。
为谋于未然,聪者或莫听。wèi móu yú wèi rán,cōng zhě huò mò tīng。
患至而后图,智者有不能。huàn zhì ér hòu tú,zhì zhě yǒu bù néng。
未远前日悔,可为来者铭。wèi yuǎn qián rì huǐ,kě wèi lái zhě míng。
熙熙彼西人,老死织与耕。xī xī bǐ xī rén,lǎo sǐ zhī yǔ gēng。
狂羝一朝叛,烽火四面惊。kuáng dī yī cháo pàn,fēng huǒ sì miàn jīng。
用兵五六年,首恶竟逃刑。yòng bīng wǔ liù nián,shǒu è jìng táo xíng。
仰赖天子圣,乾坤量包并。yǎng lài tiān zi shèng,qián kūn liàng bāo bìng。
苗顽不率德,舜羽舞于庭。miáo wán bù lǜ dé,shùn yǔ wǔ yú tíng。
谓此虽异类,有生亦含情。wèi cǐ suī yì lèi,yǒu shēng yì hán qíng。
藩篱被触突,譬若豨与?。fān lí bèi chù tū,pì ruò xī yǔ。
驯扰以刍豢,可呼随指令。xùn rǎo yǐ chú huàn,kě hū suí zhǐ lìng。
称藩效臣职,冠带复人形。chēng fān xiào chén zhí,guān dài fù rén xíng。
四海得休息,疮痍肉新生。sì hǎi dé xiū xī,chuāng yí ròu xīn shēng。
敢问前孰失,恃安而弛兵。gǎn wèn qián shú shī,shì ān ér chí bīng。
酒肴为善将,循默乃名卿。jiǔ yáo wèi shàn jiāng,xún mò nǎi míng qīng。
虑患谓生事,高谈笑难行。lǜ huàn wèi shēng shì,gāo tán xiào nán xíng。
一方兵遽起,愚智共营营。yī fāng bīng jù qǐ,yú zhì gòng yíng yíng。
上烦天子仁,旰食忧吾氓。shàng fán tiān zi rén,gàn shí yōu wú máng。
谋议及台早,幽栖访岩扃。móu yì jí tái zǎo,yōu qī fǎng yán jiōng。
小利不足为,涓流助沧溟。xiǎo lì bù zú wèi,juān liú zhù cāng míng。
大功难速就,仓卒始改更。dà gōng nán sù jiù,cāng zú shǐ gǎi gèng。
徒自益纷扰,何由集功名。tú zì yì fēn rǎo,hé yóu jí gōng míng。
乃知深远画,施设在安平。nǎi zhī shēn yuǎn huà,shī shè zài ān píng。
今也实其时,鉴前岂非明。jīn yě shí qí shí,jiàn qián qǐ fēi míng。
严严经略府,樽俎集豪英。yán yán jīng lüè fǔ,zūn zǔ jí háo yīng。
千营饱而嬉,万马牧在坰。qiān yíng bǎo ér xī,wàn mǎ mù zài jiōng。
相公黄閤老,与国为长城。xiāng gōng huáng gé lǎo,yǔ guó wèi zhǎng chéng。
张子美而秀,文章博群经。zhāng zi měi ér xiù,wén zhāng bó qún jīng。
从军古云乐,知己士所荣。cóng jūn gǔ yún lè,zhī jǐ shì suǒ róng。
感激报恩义,当来请长缨。gǎn jī bào ēn yì,dāng lái qǐng zhǎng yīng。