古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

苏台杂诗四首

曹家达

塔寺盘门冻草荒,野乌跕跕出围墙。tǎ sì pán mén dòng cǎo huāng,yě wū diǎn diǎn chū wéi qiáng。
行人若问前朝事,剩有丰碑倚夕阳。xíng rén ruò wèn qián cháo shì,shèng yǒu fēng bēi yǐ xī yáng。

苏台杂诗四首

曹家达

十里山塘野水清,虎邱览胜结遥情。shí lǐ shān táng yě shuǐ qīng,hǔ qiū lǎn shèng jié yáo qíng。
岁寒正恐销魂易,却避真娘墓上行。suì hán zhèng kǒng xiāo hún yì,què bì zhēn niáng mù shàng xíng。

苏台杂诗四首

曹家达

浣纱畴忆苎萝村,饮泣虞山每断魂。huàn shā chóu yì zhù luó cūn,yǐn qì yú shān měi duàn hún。
亏得闲花写宫怨,年年飘落望齐门。kuī dé xián huā xiě gōng yuàn,nián nián piāo luò wàng qí mén。

舟泊浒墅关梦得两绝句晓起仅记野烟句因足成一绝

曹家达

昨宵灯落梦还家,关路鸡鸣径转差。zuó xiāo dēng luò mèng hái jiā,guān lù jī míng jìng zhuǎn chà。
梦里有诗还记省,野烟和月落梅花。mèng lǐ yǒu shī hái jì shěng,yě yān hé yuè luò méi huā。

扬州杂诗八首八首

曹家达

荒址迷楼问有无,不曾馀烬拾江都。huāng zhǐ mí lóu wèn yǒu wú,bù céng yú jìn shí jiāng dōu。
可怜今夜邗沟月,犹照琼花玉蕊枯。kě lián jīn yè hán gōu yuè,yóu zhào qióng huā yù ruǐ kū。

扬州杂诗八首八首

曹家达

雷塘非复旧铅华,多事扁舟滞水涯。léi táng fēi fù jiù qiān huá,duō shì biǎn zhōu zhì shuǐ yá。
芳草若随人去远,只应青到玉钩斜。fāng cǎo ruò suí rén qù yuǎn,zhǐ yīng qīng dào yù gōu xié。

扬州杂诗八首八首

曹家达

杜牧耽花近十年,觉来春梦只如烟。dù mù dān huā jìn shí nián,jué lái chūn mèng zhǐ rú yān。
相传廿四桥头路,风月清华不及前。xiāng chuán niàn sì qiáo tóu lù,fēng yuè qīng huá bù jí qián。

扬州杂诗八首八首

曹家达

旷代雄文郁未销,欧苏当日驻云轺。kuàng dài xióng wén yù wèi xiāo,ōu sū dāng rì zhù yún yáo。
平山堂上风流尽,扬子江头上下潮。píng shān táng shàng fēng liú jǐn,yáng zi jiāng tóu shàng xià cháo。

扬州杂诗八首八首

曹家达

阪渚垂杨系旧情,长条攀折送华旌。bǎn zhǔ chuí yáng xì jiù qíng,zhǎng tiáo pān zhé sòng huá jīng。
潮来剩有春丝绿,绾住行舟不放程。cháo lái shèng yǒu chūn sī lǜ,wǎn zhù xíng zhōu bù fàng chéng。

扬州杂诗八首八首

曹家达

何郎东阁旧官衙,孤咏宵阑手自叉。hé láng dōng gé jiù guān yá,gū yǒng xiāo lán shǒu zì chā。
借问扬州新令尹,有无清梦寄梅花。jiè wèn yáng zhōu xīn lìng yǐn,yǒu wú qīng mèng jì méi huā。

扬州杂诗八首八首

曹家达

信国当年下建康,真州无复战争场。xìn guó dāng nián xià jiàn kāng,zhēn zhōu wú fù zhàn zhēng chǎng。
独怜回首江南路,故国河山满夕阳。dú lián huí shǒu jiāng nán lù,gù guó hé shān mǎn xī yáng。

扬州杂诗八首八首

曹家达

旧家宫庙尚崔巍,王气南来黯劫灰。jiù jiā gōng miào shàng cuī wēi,wáng qì nán lái àn jié huī。
一代衣冠零落尽,几人愧对史公来。yī dài yī guān líng luò jǐn,jǐ rén kuì duì shǐ gōng lái。

过潘阳湖堤上

曹家达

东西清浊界分明,人在芙蓉镜里行。dōng xī qīng zhuó jiè fēn míng,rén zài fú róng jìng lǐ xíng。
惟有乡情消不得,浪花风里捣衣声。wéi yǒu xiāng qíng xiāo bù dé,làng huā fēng lǐ dǎo yī shēng。

偶成

曹家达

江南春暮未还家,病马驱车过水涯。jiāng nán chūn mù wèi hái jiā,bìng mǎ qū chē guò shuǐ yá。
客里风光更萧飒,晓烟微雨湿藤花。kè lǐ fēng guāng gèng xiāo sà,xiǎo yān wēi yǔ shī téng huā。

雨霁

曹家达

飒飒西风晚雨稀,一天霁色送人归。sà sà xī fēng wǎn yǔ xī,yī tiān jì sè sòng rén guī。
车箱小卧斜阳晚,争路杨花绕梦飞。chē xiāng xiǎo wò xié yáng wǎn,zhēng lù yáng huā rào mèng fēi。