古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

龙砂道中

曹家达

岁暮天涯一棹归,川途十里漾晴晖。suì mù tiān yá yī zhào guī,chuān tú shí lǐ yàng qíng huī。
天光照水水照舰,无数鸳鸯绕岸飞。tiān guāng zhào shuǐ shuǐ zhào jiàn,wú shù yuān yāng rào àn fēi。

端阳和果园

曹家达

服艾盈要当采馨,怀沙一赋后骚经。fú ài yíng yào dāng cǎi xīn,huái shā yī fù hòu sāo jīng。
好诗莫向端阳诵,惧有英灵出水听。hǎo shī mò xiàng duān yáng sòng,jù yǒu yīng líng chū shuǐ tīng。

之梧塍途中作

曹家达

绿阴深处野人家,岸曲垂杨系钓槎。lǜ yīn shēn chù yě rén jiā,àn qū chuí yáng xì diào chá。
蝴蝶一双飞不定,晓风扶上马缨花。hú dié yī shuāng fēi bù dìng,xiǎo fēng fú shàng mǎ yīng huā。

七夕二首

曹家达

何似人间乌鹊桥,一年难得可怜宵。hé shì rén jiān wū què qiáo,yī nián nán dé kě lián xiāo。
劝郎莫便天河去,暂下吴门看早潮。quàn láng mò biàn tiān hé qù,zàn xià wú mén kàn zǎo cháo。

七夕二首

曹家达

小别津梁日易矬,经年浮海感风波。xiǎo bié jīn liáng rì yì cuó,jīng nián fú hǎi gǎn fēng bō。
一言凭报天孙道,营室归来莫渡河。yī yán píng bào tiān sūn dào,yíng shì guī lái mò dù hé。

九日登君山二首

曹家达

江上山光转寒翠,山崖望远此登楼。jiāng shàng shān guāng zhuǎn hán cuì,shān yá wàng yuǎn cǐ dēng lóu。
烟横白鸟过江去,三十三峰都是秋。yān héng bái niǎo guò jiāng qù,sān shí sān fēng dōu shì qiū。

九日登君山二首

曹家达

茱萸黄菊遍南州,曾记虞山载酒游。zhū yú huáng jú biàn nán zhōu,céng jì yú shān zài jiǔ yóu。
楼外微风秋叶冷,满天霜露下汀洲。lóu wài wēi fēng qiū yè lěng,mǎn tiān shuāng lù xià tīng zhōu。

大除夕为本生父身后百日书以志痛二首

曹家达

临歧空忆泪痕斑,东海无端倦鸟还。lín qí kōng yì lèi hén bān,dōng hǎi wú duān juàn niǎo hái。
今日盘蔬晕深碧,更凭谁说念家山。jīn rì pán shū yūn shēn bì,gèng píng shuí shuō niàn jiā shān。

大除夕为本生父身后百日书以志痛二首

曹家达

漫从叔宝问心肝,红烛沉沉向夜阑。màn cóng shū bǎo wèn xīn gān,hóng zhú chén chén xiàng yè lán。
忍记昔年风雨夜,尊前温语劝加餐。rěn jì xī nián fēng yǔ yè,zūn qián wēn yǔ quàn jiā cān。

春雨

曹家达

东风吹绿漾平池,花事年来信较迟。dōng fēng chuī lǜ yàng píng chí,huā shì nián lái xìn jiào chí。
欲采芳馨早归去,湿云飘落暮山陲。yù cǎi fāng xīn zǎo guī qù,shī yún piāo luò mù shān chuí。

重九日为鲤南死后四十九日赋以志悼四首

曹家达

世事茫茫成憯嗟,登高何处望天涯。shì shì máng máng chéng cǎn jiē,dēng gāo hé chù wàng tiān yá。
夜台回雁无消息,扁豆犹开屋角花。yè tái huí yàn wú xiāo xī,biǎn dòu yóu kāi wū jiǎo huā。

重九日为鲤南死后四十九日赋以志悼四首

曹家达

曾盼秋来腰脚轻,君山青抱暨阳城。céng pàn qiū lái yāo jiǎo qīng,jūn shān qīng bào jì yáng chéng。
登临竟作他生约,又恐相逢记不清。dēng lín jìng zuò tā shēng yuē,yòu kǒng xiāng féng jì bù qīng。

重九日为鲤南死后四十九日赋以志悼四首

曹家达

七夕诗成少和章,中秋相约暨重阳。qī xī shī chéng shǎo hé zhāng,zhōng qiū xiāng yuē jì zhòng yáng。
于今黄菊西风瘦,赢得灵前泪满觞。yú jīn huáng jú xī fēng shòu,yíng dé líng qián lèi mǎn shāng。

重九日为鲤南死后四十九日赋以志悼四首

曹家达

荏苒风光换袷衣,野田又是长葑菲。rěn rǎn fēng guāng huàn jiá yī,yě tián yòu shì zhǎng fēng fēi。
残秋心绪无人识,坐对莓墙冷夕晖。cán qiū xīn xù wú rén shí,zuò duì méi qiáng lěng xī huī。

清明后五日上冢杂咏五首

曹家达

田水涓涓入涧遥,白云山外未全消。tián shuǐ juān juān rù jiàn yáo,bái yún shān wài wèi quán xiāo。
游尘十丈不飞起,朝日东风养麦苗。yóu chén shí zhàng bù fēi qǐ,cháo rì dōng fēng yǎng mài miáo。