古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

将之申浦舟中作

曹家达

芳草无情接远天,故园西望思绵绵。fāng cǎo wú qíng jiē yuǎn tiān,gù yuán xī wàng sī mián mián。
东风送雨春潮晚,数点桃花飞上船。dōng fēng sòng yǔ chūn cháo wǎn,shù diǎn táo huā fēi shàng chuán。

郊行偶成

曹家达

故园西望即天涯,荏苒流光转物华。gù yuán xī wàng jí tiān yá,rěn rǎn liú guāng zhuǎn wù huá。
欲怪乡心和柳絮,东风吹落道旁车。yù guài xiāng xīn hé liǔ xù,dōng fēng chuī luò dào páng chē。

自申浦赴南沙

曹家达

无恙江潮去复回,东风尘迹已寒灰。wú yàng jiāng cháo qù fù huí,dōng fēng chén jì yǐ hán huī。
如何春水桃花片,都化流萤照夜来。rú hé chūn shuǐ táo huā piàn,dōu huà liú yíng zhào yè lái。

留别鲤南四弟

曹家达

天涯芳草几行迹,江上青山无限情。tiān yá fāng cǎo jǐ xíng jì,jiāng shàng qīng shān wú xiàn qíng。
他日登高苦相忆,别风淮雨满江城。tā rì dēng gāo kǔ xiāng yì,bié fēng huái yǔ mǎn jiāng chéng。

偕叶德恭至白衣庵赏雨拟游缪祠不果二首

曹家达

虞山登眺足清游,暮雨催归强逗留。yú shān dēng tiào zú qīng yóu,mù yǔ cuī guī qiáng dòu liú。
惆怅凭栏凝睇处,荒烟疏树满城秋。chóu chàng píng lán níng dì chù,huāng yān shū shù mǎn chéng qiū。

偕叶德恭至白衣庵赏雨拟游缪祠不果二首

曹家达

亭角留题迹尚存,半遭雨蚀半尘昏。tíng jiǎo liú tí jì shàng cún,bàn zāo yǔ shí bàn chén hūn。
一般胜地无人迹,凝碧荒寒昼掩门。yī bān shèng dì wú rén jì,níng bì huāng hán zhòu yǎn mén。

折杨柳词二首

曹家达

迢遥江路送行舟,去去行人不可留。tiáo yáo jiāng lù sòng xíng zhōu,qù qù xíng rén bù kě liú。
倒绾青丝寄怀袖,莫教飞絮乱春愁。dào wǎn qīng sī jì huái xiù,mò jiào fēi xù luàn chūn chóu。

折杨柳词二首

曹家达

依依青眼占芳丛,怅望天涯落照红。yī yī qīng yǎn zhàn fāng cóng,chàng wàng tiān yá luò zhào hóng。
牢握乡心留枕底,忍看飘荡怨东风。láo wò xiāng xīn liú zhěn dǐ,rěn kàn piāo dàng yuàn dōng fēng。

二月二十六日将之山左旅次倚装口占

曹家达

指望天涯愿未酬,伏波肯类贾胡留。zhǐ wàng tiān yá yuàn wèi chóu,fú bō kěn lèi jiǎ hú liú。
倚装行色匆匆甚,风送斜阳下小楼。yǐ zhuāng xíng sè cōng cōng shén,fēng sòng xié yáng xià xiǎo lóu。

晓渡绿水洋四首

曹家达

观涛枚叔未成奇,对此汪洋重有思。guān tāo méi shū wèi chéng qí,duì cǐ wāng yáng zhòng yǒu sī。
倒掷浪花翻玉屑,也愁敲破碧玻璃。dào zhì làng huā fān yù xiè,yě chóu qiāo pò bì bō lí。

晓渡绿水洋四首

曹家达

净无可唾润无尘,软浪摇春作态频。jìng wú kě tuò rùn wú chén,ruǎn làng yáo chūn zuò tài pín。
沉醉东风非病酒,可怜几个独醒人。chén zuì dōng fēng fēi bìng jiǔ,kě lián jǐ gè dú xǐng rén。

晓渡绿水洋四首

曹家达

刺船所向无空阔,大海长鲸跋浪行。cì chuán suǒ xiàng wú kōng kuò,dà hǎi zhǎng jīng bá làng xíng。
自有成连寻不得,蹇修空系伯牙情。zì yǒu chéng lián xún bù dé,jiǎn xiū kōng xì bó yá qíng。

晓渡绿水洋四首

曹家达

绿波如画日迟迟,脱筈中流览胜宜。lǜ bō rú huà rì chí chí,tuō kuò zhōng liú lǎn shèng yí。
输与江郎成别赋,草香南浦饯春时。shū yǔ jiāng láng chéng bié fù,cǎo xiāng nán pǔ jiàn chūn shí。

七夕

曹家达

微波脉脉意难通,一夕相思两处同。wēi bō mài mài yì nán tōng,yī xī xiāng sī liǎng chù tóng。
自别江南惊岁晏,小庭槐叶又秋风。zì bié jiāng nán jīng suì yàn,xiǎo tíng huái yè yòu qiū fēng。

题郭十九荫汀大令

曹家达

经年高节傲清霜,纫佩无言亦自芳。jīng nián gāo jié ào qīng shuāng,rèn pèi wú yán yì zì fāng。
应为佳人寄情愫,秋风南雁不能忘。yīng wèi jiā rén jì qíng sù,qiū fēng nán yàn bù néng wàng。