古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

偶成

曹家达

乍闻樯燕语呢喃,一角斜阳上布帆。zhà wén qiáng yàn yǔ ne nán,yī jiǎo xié yáng shàng bù fān。
野渡无人春易暮,缘杨凝睇怨征衫。yě dù wú rén chūn yì mù,yuán yáng níng dì yuàn zhēng shān。

扬州怀古二首

曹家达

堪笑隋家令甲严,每缘俊语得猜嫌。kān xiào suí jiā lìng jiǎ yán,měi yuán jùn yǔ dé cāi xián。
杨花垂向东风尽,枉杀当年昔昔盐。yáng huā chuí xiàng dōng fēng jǐn,wǎng shā dāng nián xī xī yán。

扬州怀古二首

曹家达

十斛流萤耿夜光,无愁天子下雷塘。shí hú liú yíng gěng yè guāng,wú chóu tiān zi xià léi táng。
于今废苑埋荒草,随意青青过短墙。yú jīn fèi yuàn mái huāng cǎo,suí yì qīng qīng guò duǎn qiáng。

泛江过金山口占二首

曹家达

曾是眉山结胜缘,风流代谢昔贤传。céng shì méi shān jié shèng yuán,fēng liú dài xiè xī xián chuán。
我来强觅新诗句,数遍斜阳不上船。wǒ lái qiáng mì xīn shī jù,shù biàn xié yáng bù shàng chuán。

泛江过金山口占二首

曹家达

览胜江天载酒行,榜人催棹客心惊。lǎn shèng jiāng tiān zài jiǔ xíng,bǎng rén cuī zhào kè xīn jīng。
青山无恙前朝去,细雨斜风铁瓮城。qīng shān wú yàng qián cháo qù,xì yǔ xié fēng tiě wèng chéng。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

婉婉婴婴剧可怜,言从阿母溯芳年。wǎn wǎn yīng yīng jù kě lián,yán cóng ā mǔ sù fāng nián。
如何两载宜家赋,一片灵光化暮烟。rú hé liǎng zài yí jiā fù,yī piàn líng guāng huà mù yān。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

华簪早岁擅铅黄,检取诗歌入缥缃。huá zān zǎo suì shàn qiān huáng,jiǎn qǔ shī gē rù piāo xiāng。
往事从头不堪说,断缣遗墨镂金箱。wǎng shì cóng tóu bù kān shuō,duàn jiān yí mò lòu jīn xiāng。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

君家家督负贤声,阿大中郎两剂平。jūn jiā jiā dū fù xián shēng,ā dà zhōng láng liǎng jì píng。
好是令人追忆处,内庭趋步最分明。hǎo shì lìng rén zhuī yì chù,nèi tíng qū bù zuì fēn míng。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

中厨粗饭孝廉家,荆布门庭感岁华。zhōng chú cū fàn xiào lián jiā,jīng bù mén tíng gǎn suì huá。
针黹频年供食指,春风羞上鬓边花。zhēn zhǐ pín nián gōng shí zhǐ,chūn fēng xiū shàng bìn biān huā。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

独怜四德未寒灰,兄嫂经年尚述哀。dú lián sì dé wèi hán huī,xiōng sǎo jīng nián shàng shù āi。
更有兄家小儿女,闲来犹盼小姑回。gèng yǒu xiōng jiā xiǎo ér nǚ,xián lái yóu pàn xiǎo gū huí。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

昭清教德诵遗徽,慈母膏肓药力微。zhāo qīng jiào dé sòng yí huī,cí mǔ gāo huāng yào lì wēi。
独向神前乞身代,夜深红泪满罗衣。dú xiàng shén qián qǐ shēn dài,yè shēn hóng lèi mǎn luó yī。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

剜肉为汤未忍言,萱堂阿母倍销魂。wān ròu wèi tāng wèi rěn yán,xuān táng ā mǔ bèi xiāo hún。
一从戊戌康强后,玉臂年年痛剪痕。yī cóng wù xū kāng qiáng hòu,yù bì nián nián tòng jiǎn hén。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

春草青青意欲消,表扬潜德待云轺。chūn cǎo qīng qīng yì yù xiāo,biǎo yáng qián dé dài yún yáo。
自嫌剩有须眉在,愧对缇萦赋大招。zì xián shèng yǒu xū méi zài,kuì duì tí yíng fù dà zhāo。

次益生韵二首

曹家达

客里牢愁君代遣,小诗投合便成奇。kè lǐ láo chóu jūn dài qiǎn,xiǎo shī tóu hé biàn chéng qí。
春山烟绕芜城树,正是江南二月时。chūn shān yān rào wú chéng shù,zhèng shì jiāng nán èr yuè shí。

次益生韵二首

曹家达

江上逢君江上别,天涯从此判云泥。jiāng shàng féng jūn jiāng shàng bié,tiān yá cóng cǐ pàn yún ní。
一声长啸吴山晚,两岸黄莺不住啼。yī shēng zhǎng xiào wú shān wǎn,liǎng àn huáng yīng bù zhù tí。