古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

荆门疾中喜谢尊师自南岳来相里秀才自京至

齐己

闲堂昼卧眼初开,强起徐行绕砌苔。xián táng zhòu wò yǎn chū kāi,qiáng qǐ xú xíng rào qì tái。
鹤氅人从衡岳至,鹑衣客自洛阳来。hè chǎng rén cóng héng yuè zhì,chún yī kè zì luò yáng lái。
坐闻邻树栖幽鸟,吟觉江云发早雷。zuò wén lín shù qī yōu niǎo,yín jué jiāng yún fā zǎo léi。
西笑东游此相别,两途消息待谁回。xī xiào dōng yóu cǐ xiāng bié,liǎng tú xiāo xī dài shuí huí。

吟兴自述

齐己

前习都由未尽空,生知雅学妙难穷。qián xí dōu yóu wèi jǐn kōng,shēng zhī yǎ xué miào nán qióng。
一千首出悲哀外,五十年销雪月中。yī qiān shǒu chū bēi āi wài,wǔ shí nián xiāo xuě yuè zhōng。
兴去不妨归静虑,情来何止发真风。xīng qù bù fáng guī jìng lǜ,qíng lái hé zhǐ fā zhēn fēng。
曾无一字干声利,岂愧操心负至公。céng wú yī zì gàn shēng lì,qǐ kuì cāo xīn fù zhì gōng。

送谢尊师自南岳出入京

齐己

曾听鹿鸣逢世乱,因披羽服隐衡阳。céng tīng lù míng féng shì luàn,yīn pī yǔ fú yǐn héng yáng。
几多事隔丹霄兴,三十年成两鬓霜。jǐ duō shì gé dān xiāo xīng,sān shí nián chéng liǎng bìn shuāng。
芝术未甘销勇气,风骚无那激刚肠。zhī shù wèi gān xiāo yǒng qì,fēng sāo wú nà jī gāng cháng。
中朝旧有知音在,可是悠悠入帝乡。zhōng cháo jiù yǒu zhī yīn zài,kě shì yōu yōu rù dì xiāng。

送司空学士赴京

齐己

弘文初命下江边,难恋沙鸥与钓船。hóng wén chū mìng xià jiāng biān,nán liàn shā ōu yǔ diào chuán。
蓝绶乍称新学士,白衫初脱旧神仙。lán shòu zhà chēng xīn xué shì,bái shān chū tuō jiù shén xiān。
龙山送别风生路,鸡树从容雪照筵。lóng shān sòng bié fēng shēng lù,jī shù cóng róng xuě zhào yán。
重谒往年金榜主,便将才术佐陶甄。zhòng yè wǎng nián jīn bǎng zhǔ,biàn jiāng cái shù zuǒ táo zhēn。

春寄尚颜

齐己

含桃花谢杏花开,杜宇新啼燕子来。hán táo huā xiè xìng huā kāi,dù yǔ xīn tí yàn zi lái。
好事可能无分得,名山长似有人催。hǎo shì kě néng wú fēn dé,míng shān zhǎng shì yǒu rén cuī。
檐声未断前旬雨,电影还连后夜雷。yán shēng wèi duàn qián xún yǔ,diàn yǐng hái lián hòu yè léi。
心迹共师争几许,似人嫌处自迟回。xīn jì gòng shī zhēng jǐ xǔ,shì rén xián chù zì chí huí。

寄梁先辈

齐己

慈恩塔下曲江边,别后多应梦到仙。cí ēn tǎ xià qū jiāng biān,bié hòu duō yīng mèng dào xiān。
时去与谁论此事,乱来何处觅同年?shí qù yǔ shuí lùn cǐ shì,luàn lái hé chù mì tóng nián?
陈琳笔砚甘前席,角里烟霞待共眠。chén lín bǐ yàn gān qián xí,jiǎo lǐ yān xiá dài gòng mián。
爱惜麻衣好颜色,未教朱紫污天然。ài xī má yī hǎo yán sè,wèi jiào zhū zǐ wū tiān rán。

荆诸偶作

齐己

无味吟诗即把经,竟将疏野访谁行。wú wèi yín shī jí bǎ jīng,jìng jiāng shū yě fǎng shuí xíng。
身依江寺庭无树,山绕天涯路有兵。shēn yī jiāng sì tíng wú shù,shān rào tiān yá lù yǒu bīng。
竹瓦雨声漂永日,纸窗灯焰照残更。zhú wǎ yǔ shēng piāo yǒng rì,zhǐ chuāng dēng yàn zhào cán gèng。
从容一觉清凉梦,归到龙潭扫石枰。cóng róng yī jué qīng liáng mèng,guī dào lóng tán sǎo shí píng。

城中晚夏思山

齐己

葛衣沾汗功虽健,纸扇摇风力甚卑。gé yī zhān hàn gōng suī jiàn,zhǐ shàn yáo fēng lì shén bēi。
苦热恨无行脚处,微凉喜到立秋时。kǔ rè hèn wú xíng jiǎo chù,wēi liáng xǐ dào lì qiū shí。
竹轩静看蜘蛛挂,莎径闲听蟋蟀移。zhú xuān jìng kàn zhī zhū guà,shā jìng xián tīng xī shuài yí。
天外有山归即是,岂同游子暮何之。tiān wài yǒu shān guī jí shì,qǐ tóng yóu zi mù hé zhī。

忆旧山

齐己

谁请衰羸住北州,七年魂梦旧山丘。shuí qǐng shuāi léi zhù běi zhōu,qī nián hún mèng jiù shān qiū。
心清槛底潇湘月,骨冷禅中太华秋。xīn qīng kǎn dǐ xiāo xiāng yuè,gǔ lěng chán zhōng tài huá qiū。
高节未闻驯虎豹,片言何以傲王侯。gāo jié wèi wén xùn hǔ bào,piàn yán hé yǐ ào wáng hóu。
应须脱洒孤峰去,始是分明个剃头。yīng xū tuō sǎ gū fēng qù,shǐ shì fēn míng gè tì tóu。

寄体休

齐己

南州君去为寻医,病色应除似旧时。nán zhōu jūn qù wèi xún yī,bìng sè yīng chú shì jiù shí。
久别莫忘庐阜约,却来须有洞庭诗。jiǔ bié mò wàng lú fù yuē,què lái xū yǒu dòng tíng shī。
金陵往岁同窥井,岘首前秋共读碑。jīn líng wǎng suì tóng kuī jǐng,xiàn shǒu qián qiū gòng dú bēi。
两处山河见兴废,相思更切卧云期。liǎng chù shān hé jiàn xīng fèi,xiāng sī gèng qiè wò yún qī。

过陆鸿渐旧居

齐己

楚客西来过旧居,读碑寻传见终初。chǔ kè xī lái guò jiù jū,dú bēi xún chuán jiàn zhōng chū。
佯狂未必轻儒业,高尚何妨诵佛书。yáng kuáng wèi bì qīng rú yè,gāo shàng hé fáng sòng fú shū。
种竹岸香连菡萏,煮茶泉影落蟾蜍。zhǒng zhú àn xiāng lián hàn dàn,zhǔ chá quán yǐng luò chán chú。
如今若更生来此,知有何人赠白驴。rú jīn ruò gèng shēng lái cǐ,zhī yǒu hé rén zèng bái lǘ。

寄怀钟陵旧游因寄知己

齐己

洗井僧来说旧游,西江东岸是城楼。xǐ jǐng sēng lái shuō jiù yóu,xī jiāng dōng àn shì chéng lóu。
昔年淹迹因王化,长日凭栏看水流。xī nián yān jì yīn wáng huà,zhǎng rì píng lán kàn shuǐ liú。
真观上人栖树石,陈陶处士在林丘。zhēn guān shàng rén qī shù shí,chén táo chù shì zài lín qiū。
终拖老病重寻去,得到匡庐死便休。zhōng tuō lǎo bìng zhòng xún qù,dé dào kuāng lú sǐ biàn xiū。

遣怀

齐己

病肠休洗老休医,七十能饶百岁期。bìng cháng xiū xǐ lǎo xiū yī,qī shí néng ráo bǎi suì qī。
不死任还蓬岛客,无生自有雪山师。bù sǐ rèn hái péng dǎo kè,wú shēng zì yǒu xuě shān shī。
浮云聚散俱关虑,明月相逢好展眉。fú yún jù sàn jù guān lǜ,míng yuè xiāng féng hǎo zhǎn méi。
既兆未萌闲酌度,不如中抱是寻思。jì zhào wèi méng xián zhuó dù,bù rú zhōng bào shì xún sī。

怀武陵因寄幕中韩先辈何从事

齐己

武陵嘉致迹多幽,每见图经恨白头。wǔ líng jiā zhì jì duō yōu,měi jiàn tú jīng hèn bái tóu。
溪浪碧通何处去,桃花红过郡前流。xī làng bì tōng hé chù qù,táo huā hóng guò jùn qián liú。
常闻相幕鸳鸿兴,日向神仙洞府游。cháng wén xiāng mù yuān hóng xīng,rì xiàng shén xiān dòng fǔ yóu。
凿井耕田人在否,如今天子正徵搜。záo jǐng gēng tián rén zài fǒu,rú jīn tiān zi zhèng zhēng sōu。

赠樊处士

齐己

小子声名天下知,满簪霜雪白麻衣。xiǎo zi shēng míng tiān xià zhī,mǎn zān shuāng xuě bái má yī。
谁将一著争先后,共向长安定是非。shuí jiāng yī zhù zhēng xiān hòu,gòng xiàng zhǎng ān dìng shì fēi。
有路未曾迷日用,无贪终不乱天机。yǒu lù wèi céng mí rì yòng,wú tān zhōng bù luàn tiān jī。
闲寻道士过仙观,赌得黄庭两卷归。xián xún dào shì guò xiān guān,dǔ dé huáng tíng liǎng juǎn guī。